Trang thơ Trần Đức Phổ
Đừng Ích Kỷ Em ích kỷ là tình nào cũng mất Bởi thương yêu còn tùy thuộc vào mình Cõi trần ai vạn vật cứ lung linh Và thiên hạ vẫn hồn nhiên tình tự Em ích kỷ dụng tâm chia ngôi thứ Là con tim khô héo chẳng còn chi Rồi một ngày người giũ áo ra đi Lúc hờn giận nẩy mầm như lẽ sống Em ích kỷ là bầu trời hết rộng Trái đất xanh thiếu vắng cả loài người Mùa xuân về cũng thiếu những hoa tươi Cả nhân loại chẳng có gì trân quý Em ích kỷ đời mất nhiều gia vị Lửa chẳng nồng, hương chẳng đượm bên anh Mắt ghen hờn không còn đẹp long lanh Đường thiên lý sẽ cô đơn vạn thuở Nếu đã biết trong nghĩa tình chồng vợ Là bao dung , an ủi nỗi niềm đau Thì cuộc đời luôn êm ả, tười màu Khi xa cách càng gợi lòng nhung nhớ Em ích kỷ bởi vì em lo sợ Tháng năm dài thiếu vắng bóng người thương Cảnh lẻ loi làm phai nhạt má hường Lời thề ước không thiên trường địa cửu Niềm ái ân nhạt mùi như men rượu Vị nồng nàn không ấm nỗi lòng em Tâm muộn phiền đâu muốn để người xem Nên che giấu dưới bờ mi khô lệ Đã xa rồi những tháng ngày son trẻ Thì em ơi, ghen ghét khổ nhau thôi Hãy thứ tha và vui chuyện lứa đôi Năm tháng cũ đừng bao giờ nhắc lại Đừng ích kỷ như cái thời tuổi dại Hãy khơi nguồn hạnh phúc của mai sau Từ hôm nay cho đến lúc bạc đầu Yêu khắng khít như chưa hề oán trách Đường tình duyên có đắng cay thử thách Càng gập ghềnh càng trân trọng tình em Anh lắng nghe chia sẻ mọi nổi niềm Chỉ duy nhất mong em Đừng Ích Kỷ. August 5, 2018
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2019 03:57:32 bởi tranducpho >
Sống Sống nhiệt huyết làm sao đời trống vắng Sống cam đành sao hưởng thú tự do? Sống lẫn lộn không rạch ròi đen trắng Chẳng ngục tù cũng một kiếp co ro! Nếu có thể đừng thương mây, khóc gió Làm cây xanh cứ vươn thẳng tận trời Không sợ hãi dù nắng mưa giông tố Không lệ nhòa những chiếc lá thu rơi Nếu có thể hãy tự mình đổi mới Không bắt đầu thì mãi mãi là không Tâm chẳng động diều nào bay phơi phới? Được hay thua là ý niệm ở lòng! Đời vốn dĩ muôn ngàn lần đáng sống Dẫu thăng trầm cay đắng cuộc mưu sinh Đừng oán trách và cũng đừng chửi đổng Sạch hay dơ là trách nhiệm của mình! June 24, 2018
Yêu
Yêu đâu phải cứ gần trong gang tấc Tay trong tay, mắt trong mắt trao tình Yêu có thể xa nửa vòng trái đất Nhưng hai lòng cùng một cõi tâm linh Yêu đâu phải cứ hẹn non, thề biển Nếu trong đời vẫn luôn nghĩ vè nhau Dù dang dở thuyền xưa không ghé bến Vẫn thương yêu cho đến lúc bạc đầu Yêu đâu phải cứ ghen tuông, nhung nhớ Cứ giận hờn, cứ năn nỉ, thứ tha Yêu đâu phải cần nên duyên chồng vợ Khi tình kia đã không dễ xóa nhòa Yêu là muốn người mình yêu hạnh phúc Không so bì, không suy tính thiệt hơn Yêu có nghĩa chuốc khổ đau trần tục Cả ngàn thu đánh mất một linh hồn June 28, 2018
Tiền Nhẵn mặt nhân gian một chữ tiền Méo tròn làm xã hội cuồng điên Người lương không bạc khôn thành dại Kẻ ác của nhiều quỷ hóa tiên Phép làng, luật nước cũng chảng tha Đồng tiền điên đảo giống yêu ma Làm cho công lý đành im lặng Tội phạm quyền hơn cả quan tòa Quan chức giàu sang sống đủ đầy Mua nhà, gửi cháu học phương Tây Có tiền có của thêm nanh vuốt Hống hách khinh dân lũ khuyển cầy Dân nghèo chẳng bạc khổ nào hơn Lũ lụt quanh năm đói rã hồn Vạ gió tai bay chờ chực sẵn Chết đành bó chiếu để mà chôn Đồng tiền phi nghĩa chẳng bền lâu Hạnh Phúc xưa nay khó sở cầu Nặng túi vàng tham nghèo túi đức Về ba tất đất được gì đâu! June 29, 2018
Loạn Thời cuộc bây giờ quá nhiễu nhương Còn đâu công lý với cương thường Quan quyền ngược ngạo, dân ta thán Giặc nước lộng hành hận thấu xương Tự do, bình đẳng nghĩ mà coi Là thứ xa hoa chẳng thể đòi Mở miệng nhà tù đang chực sẵn Bạo tàn, sắc máu đợi lên ngôi Vì dân, ôi cũng mỉa mai thay Dân đói cho quan sống đủ đầy Chị Dậu, anh Pha không hộ khẩu Chí Phèo chẳng rượu để mà say Giữa buổi thanh bình ngỡ loạn ly Người than, kẻ oán giọng ai bi Nước non còn đó mà như mất Độc lập, than ôi! Có nghĩa gì? Thế sự ngày nay đã loạn nhào Ân tình đạo nghĩa chẳng ra sao Sĩ phu ú ớ gà phải tóc Hào kiệt im hơi lặn chốn nào? June 30, 2018
Buồn Thu Em đi - vỡ mộng bên trời Em đi bỏ lại một thời mơ hoa Em đi khuất nẻo đường xa Chiều thu lá đổ, lòng ta úa vàng Cuộc đời như bến đò ngang Qua rồi, ngoảnh lại mênh mang sóng trào. Em như một nụ hoa đào Đợi mùa xuân đến để trao hương nồng Ta như một nhánh cỏ bồng Ngã nghiêng say với gió đồng thênh thang Đời ta một gã hoang đàng Đời em khuê nữ đài trang lụa là Em đi còn giận hờn ta Vườn trăng năm cũ thu qua ngậm ngùi! 18-08-2016
Niềm Riêng Từ em mộng gửi mây ngàn Ngày tơ tưởng nhớ, đêm lan man sầu Con đường thiên lý về đâu? Trầm luân cát bụi, dãi dầu nắng mưa Quê nhà bên chấn song thưa Mỏi mòn chờ đợi mấy mùa xuân phai Thương nhau nén tiếng thở dài Gìn vàng giữ ngọc mặc ai mận đào Chàng đi biển rộng non cao Thiếp về gửi gấm tình vào gió mây. 28/02/2017
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2019 04:59:59 bởi tranducpho >
Ngỡ Cứ ngỡ em là nắng buổi mai Trong veo tia mắt xóa đêm dài Hồn nhiên như tiếng chim non hót Hoa chẳng khoe màu, hương chẳng khai. Cứ ngỡ mây kia trắng tuyệt vời Phiêu bồng với ngọn gió mà thôi Non ngàn xanh thẳm bao la rộng Mây vẫn du dương ở cuối trời Cứ ngỡ thời gian như bóng câu Để ai tiếc mãi thuở ban đầu Có gì như thể là xa vắng Mà chẳng chạnh lòng chẳng thấy đau Cứ ngỡ xưa nay quả đất tròn Bình minh thay thế những hoàng hôn Mùa xuân sẽ đến thay đông lạnh Nào biết sầu thu vẫn ngập hồn! July 8, 2017
Nếu Có Anh Bên Em
Nếu có anh em cũng vẫn là em thôi! vẫn phấn son, vẫn điệu đà, làm dáng anh sẽ ngâm dung nhan trong lặng im, lãng mạn bản nhạc tình, chuông điện thoại reo vui! Nếu có anh em cứ vẫn là em nhưng đôi mắt không muốn nhìn trai đẹp lòng tự tin, chân không hề cuống quít khi có chàng ong bướm đến làm quen! Nếu có anh em cũng vẫn là em nhưng cuộc sống đã vạn lần thay đổi tim vẫn đập nhưng vô cùng rộn rã miệng cười tươi, mắt sáng tựa sao trời! Nếu có anh thì vẫn em đấy thôi! chỉ có điều...em ngoan hiền hơn trước mộng hay mơ cũng cho là sự thực yêu một người thay đổi cả đờii em!.
Mộng Dưới Hoa Chẳng nợ nên duyên cũng chẳng thành Anh về xếp lại chuyện ngày xanh Xa nhau như thể tình nhân ảo Bởi phận đa đoan số độc hành. Tình lỡ rơi vào lối biển dâu Yêu đương ngày cũ đã phai, nhàu Em về tủi hận niềm oan trái Anh nhớ một người mãi kiếp sau. Rồi có khi nào em gọi tên Một người xưa lắm đã từng quen Khuyên em nhoẻn miệng cười vui nhé Đừng nghĩ về anh với nỗi phiền. Dẫu biết trọn đời ta đã xa Sao còn vương vấn để mi nhòa Ngàn câu ân ái thành sương khói Có nghĩa gì đâu mộng dưới hoa! May 19, 2016
Mây Nếu em là mây của núi Anh làm Hy Mã Lạp Sơn Ngày đêm lặng im chờ đợi Dẫu em suốt kiếp dỗi hờn Nếu em là mây của biển Anh làm sóng Thái Bình Dương Để khi bão dông ập đến Cùng em chia sẻ đoạn trường Nếu em là mây của gió Anh làm một ngọn Đông phong Phiêu lưu cùng em đây đó Năm châu bốn biển một lòng Em là mây bay muôn thuở Anh là đất bồi vạn năm Chờ khi mây giăng mưa đổ Thương yêu hạnh phúc xanh nầm! April 23, 2018
Bạn Cũ Bạn cũ quen nhau lúc ấu thơ Vẫn còn thân thiết mãi bây giờ Cho dù cuộc sống nhiểu thay đổi Vẫn gọi tao mày như thuở xưa Có đứa làm quan ở tỉnh nhà Không giàu nhưng chẳng kém người ta Cũng xe hơi Nhật, nhà mặt phố Cũng uống sâm banh, hút xì-gà Có đứa lênh đênh giữa biển trời Quen mùi nước mặn, nắng trùng khơi Sóng to gió lớn không nao núng Dù có gian nguy vẫn mỉm cười Có đứa khôn ngoan giỏi bán buôn (Hẳn là không phải kẻ gian thương!) Đầu tư, tiếp thị theo thời thế Đại biểu doanh nhân của phố phường. Có đứa làm nông nối nghiệp nhà Điền viên vui thú, lánh phồn hoa Chồng cày vợ cấy đời êm ấm Hạnh phúc xuân xanh mãi đến già Có đưa thành danh đỗ giáo sư Nghiêm trang, đỉnh đạc vẫn khiêm từ Học trò yêu quý, người thân trọng Chẳng thèm cầu cạnh chút danh hư Riêng mình một kiếp vẫn lông bông Sắt chẳng thành kim, cải đã ngồng Thấm thoát tóc xanh đà bạc trắng Xứ người đời cứ mãi tay không! July 22, 2018
Bạn Cũ 2 Tặng Thanh và các bạn lớp 10H. niên khóa 1980-1981 trường PTTH Đức Phổ I
Hôm nay vừa nhận được cuộc gọi Của thằng bạn cũ nơi quê nhà Cầm máy, a lô, nghe hắn nói: “Có rảnh về đây họp lớp nha” Ba tám năm rồi đi biệt xứ Chẳng hề gặp lại bạn bè xưa Nhưng giọng của hắn in như cũ Lè phè kể lể chuyện cù cưa Cô giáo tên Liên, mày còn nhớ? Vừa rồi bọn tớ mới vào thăm Mổ ung, sưc khỏe còn chưa đỡ Nhạn diện, điểm danh chẳng hề nhầm Con Ái hoa khôi xưa của lớp Tụi mình cãi vả biết bao phen Bốn con mà vẫn hoài xinh đẹp Anh chồng nát rượu khổ vì ghen Thằng Toàn, thằng Đạt hiền như bụt Ra trường đi lính Cam-pu-chia Kể từ ngày ấy không tin tức Tàn cuộc chiến chinh cũng chẳng về! Nhiều đứa bạn xưa giờ đã khác Có quyền, có chức đã nên ông Ăn to nói lớn khi họp mặt Cũng đã xảy ra chuyện bất đồng Mầy nhớ năm nay về hợp lớp Trường mình kỷ niệm sáu hai (62) năm Hàn huyện chuyện cũ cho thỏa sức Mặc kệ đời ta có nổi, trầm Ừ nhỉ! Thời gian như nước chảy Có chờ có đợi một ai đâu Đã từng nếm đủ mùi thất bại Bạn cũ trường xưa vẫn ngọt ngào! July 4, 2019 _______ Ghi chú: Những cái tên riêng trong bài thơ đã được thay đổi, không đúng với người thật.
Ngày Xưa Đi Học Làng quê tôi nằm bên bờ Đông Hải Màu nước xanh tiếp giáp với chân trời Con sông Thoa lượn lờ bao bọc lại Mùa lũ về như cồn cát chơi vơi Lũ chúng tôi nhà nghèo năm bảy đứa Sớm kết thân vì cùng học một trường Thời bao cấp sắn thay cơm từng bữa Nhưng mộng lòng đầy ắp chuyện văn chương Nhớ biết bao những tháng ngày Trung học Trường huyện xa cuốc bộ mấy giờ liền Lũ con gái mỏi chân hay vờ khóc Để nhiều chàng xoắn xuýt đến động viên Mùa mưa tới phải tìm nhà ở trọ Năm ba thằng một nhóm sống lưu vong Rửa chén bát là cực hình gây gỗ Giận và thương cứ giằng xé nơi lòng Đêm không ngủ tập làm thơ luyến ái Nghe mưa rơi thánh thót ngỡ ai đàn Gió bấc lạnh thổi qua buồn tê tái Chưa thất tình đã vờ vịt thở than Rồi khôn lớn mỗi người đi một ngả Kẻ chân trời, người góc bể mưu sinh Ngày gặp lại vui mừng khôn xiết tả Kể chuyện xưa nhắc mãi những ân tình July 10, 2018
Ngày Xưa Đi Học 2 Mùa thu đến ta bồi hồi tưởng nhớ Tiếng kẻng trường nghiệt ngã tháng ngày xưa Con đi hộc không tiền mua sách vở Mẹ bán từng thúng gạo lấy tiền đưa Những bài học chưa bao giờ thắc mắc Lấy thân mình lấp miệng lỗ châu mai Làm đuốc sống xông vào đồn lũy giặc Cướp súng thù chỉ bằng lọ dầu chai? Những bài giảng về tương lai, xã hội Thế giới đại đồng, tổ quốc bao la Lột thân xác để làm con người mới Yêu nước mình phải yêu cả nước Nga! Đống chữ nghĩa nhà trường cách mạng Học thuộc thôi cũng vất vả, nhọc nhằn Là trò ngoan phải yêu đoàn, yêu đảng Sống bình thường sao quá đỗi khó khăn! August 23, 2018
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: