Góc thơ Hàn Lệ Nhân
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
Hàn Lệ Nhân 11.11.2005 01:07:37 (permalink)
0
Mời các bạn bấm vào tên bài thơ dưới đây để nghe diễn ngâm

Mười Năm Một Chiều

Hàn Lệ Nhân
Đàn bầu: Chí Tâm - Piano: Jules Tambicanou - Sáo: Xuân Lôi
Diễn ngâm: tác giả


Mười năm trước
Còn đi học yêu em anh làm thơ,
Những bài thơ xanh mơ
Theo mắt môi em cười vui phố vắng ;
Những bài thơ dằng dặc lấm bao giấy trắng
Và mảnh hồn anh cay đắng gậm nhấm dần.
Những bài thơ anh viết cho riêng anh đọc lại,
Mỗi khi mình hờn dỗi,
Xếp bao tự ái,
Tìm em xin lỗi ...
Tình đôi ta đẹp, mới
Như thuở nói tiếng yêu đầu.

Mười năm trôi qua
Hai đứa mình cách xa
Nửa vòng trái đất.
Rồi chiều nay hướng về Savannakhet
Anh thấy anh, em hỡi, anh thấy em...
Thấy từng buổi học êm đềm,
Chung lớp, chung bàn, chung ghế,
Chung khoảng trời xanh nhỏ bé
Sau khung cửa sổ loang sơn ;
Chung Cửu Long Giang trang điểm hoàng hôn
Gợn sóng Lăm-tời vời vợi.
Chung cả niềm mơ những ngày tháng tới
Chung Mẹ, chung Cha trọn một kiếp người ...

Mười năm trôi qua
Hai đứa mình cách xa
Nửa vòng trái đất.
Rồi chiều nay ở bên nầy đất khách,
Anh nhớ em, em hỡi anh nhớ em.
Nhớ Rennes, nhớ dòng sông Vilaine,
Tàn đêm bảy sáu,
Đất trời mênh mông hồn anh không nơi nương náu ...
Tan tác rồi yêu dấu thuở học sinh.
Hai ta yêu nhau bằng tình trai gái
Mà đành mất nhau vì oan trái lạ đời :
Chủ nghĩa làm chi em ơi !
Chủ nghĩa làm chi em ơi !
Chết yểu nụ cười,
Người phải xa người,
Con tim không dám hé lời con tim.

Mười năm trôi qua
Hai đứa mình cách xa
Nửa vòng trái đất.
Rồi chiều nay, mưa rơi như tiếng nấc :
Mười năm chôn một bóng hình,
Một chiều sống lại mối tình mười năm.

Hàn Lệ Nhân
Paris, 1986

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2009 15:28:31 bởi Hàn Lệ Nhân >
#1
    Viet duong nhan 11.11.2005 03:12:37 (permalink)
    0


    "Mười năm chôn một bóng hình,
    Một chiều sống lại mối tình mười năm. "
    Hàn Lệ Nhân


    Cảm ơn Hàn Lệ Nhân chia sẻ cho 7 & ACE VNTQ thưởng thức bài thơ
    Mười Năm Một Chiều
    và giọng HLN diễn ngâm thật hay
    Cho nghe tiếp nối ....
    Thân ái
    7_vdn


    #2
      Believe 11.11.2005 03:19:04 (permalink)
      0
      yesssssss em tán đồng 2 tay 2 chưn dzới 7 luôn í a

      Em thích nhất là đoạn ngâm :

      Mười năm trôi qua
      Hai đứa mình cách xa
      Nửa vòng trái đất.
      Rồi chiều nay, mưa rơi như tiếng nấc :
      Mười năm chôn một bóng hình,
      Một chiều sống lại mối tình mười năm.




      Cám ơn Cậu Hàn Lệ Nhân 1 lần nữa vì đã giới thiệu cho Đỗ Ngọc cũng như các bạn ở đấy bài thơ và giọng ngâm tuyệt đến thế nha :)
      #3
        Hàn Lệ Nhân 19.11.2005 01:58:52 (permalink)
        0
        Mời các bạn bấm vào tên bài thơ để nghe

        Chiếc Áo Bằng Mây
        Hàn Lệ Nhân

        Đàn tranh : Chí Tâm - Piano : Jules Tambicanou - Sáo : Anh Trung

        Diễn ngâm : Xuân Dương

        Gông nô lệ, một ngàn năm ủ nhụy,
        Ách Thực-dân, tròn thế kỷ khai hoa,
        Ba mươi năm ăn bom Mỹ, bom Nga ;
        Vừa khôn lớn : Đứa làm giải phóng,
        Đứa nhục nhằn ra khơi tìm đất sống !
        Mẹ Việt Nam ơi !
        Cách mạng làm khô đất nước rồi …
        Bầy con Mẹ ngày nay đều hỏng cả !
        Trái tim tơi tả
        Mặt mày mang nạ
        Xiêm y chắp vá
        Máu như nước lã.
        Mẹ Việt Nam ơi !
        Lời Mẹ ầu ơ điệu ru hời
        (Ngày con nằm trong nôi)
        “ Ham chi chiếc áo của người,
        Người cho, chưa mặc người đòi trả ơn.
        Mưa nắng gió có nguồn cơn,
        Của đâu có của cho không lạ thường !
        Mấy đời bánh đúc có xương,
        Mấy đời Đế-quốc xót thương dân mình.”
        Mẹ Việt Nam ơi ! Hỡi Mẹ hiền !
        Thám thía lời ru con Mẹ đã :
        Trái tim tơi tả
        Mặt mày mang nạ
        Xiêm y chắp vá
        Máu như nước lã.
        Đau xót Mẹ ơi, hối hận cũng rồi !
        Vì ham áo đẹp của người,
        Bỏ quên chiếc áo suốt đời Mẹ may.
        Áo người, người dệt bằng mây,
        Mây bay bay mãi, con bay theo hoài.
        Bay theo mấy chục năm dài,
        Áo xưa rách nát, áo người còn bay !

        (c)Hàn Lệ Nhân
        Tác giả giữ bản quyền
        NO COMMERCIAL USE
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2009 16:44:24 bởi Hàn Lệ Nhân >
        #4
          Viet duong nhan 19.11.2005 15:09:03 (permalink)
          0

          Vì ham áo đẹp của người,
          Bỏ quên chiếc áo suốt đời Mẹ may


          [sm=mecry.gif][sm=mecry.gif]
          #5
            Trường Phi Bảo 19.11.2005 15:23:44 (permalink)
            0
            Bài nào cũng hay hết, cũng xúc động lòng Bảo hết, thành thật cảm ơn Hàn Lệ Nhân rất nhiều, mong đọc những bài thơ khác của bạn cũng như được nghe giọng ngâm sâu lắng thiết tha
            #6
              BĂNG NGUYỆT 20.11.2005 17:26:58 (permalink)
              0

              Bầy con Mẹ ngày nay đều hỏng cả !
              Trái tim tơi tả
              Mặt mày mang nạ
              Xiêm y chắp vá
              Máu như nước lã.
              Mẹ Việt Nam ơi !
              Lời Mẹ ầu ơ điệu ru hời
              (Ngày con nằm trong nôi)
              “ Ham chi chiếc áo của người,
              Người cho, chưa mặc người đòi trả ơn.
              Mưa nắng gió có nguồn cơn,
              Của đâu có của cho không lạ thường !


              OH hôm nay bn mới được đọc những vần thơ này...xúc động lắm "chú" HLN ui...chú đâu òy..về post thêm cho bn đọc dzới nhen..hong bn "hóc" ngập lụt nhà chú cho coi ngừ ta múa rìu cháu bút cùn cũng múa vài đường góp vào nhà chú nà...hong pùn cháu chứ hỉ

              Những đứa con lưu lạc

              Máu như nước lã mất rồi
              Cố công nhuộm đỏ rát thôi hận thù
              Người cho chiếc áo phù du
              Người đòi ta cảnh ngục tù phải giam

              Mẹ ơi con ngóng đất Nam
              Dân ca bài Lý đêm nằm con mơ
              Thấy mình cứ lạc bơ vơ
              Tìm về càng thấy bến bờ..càng xa

              Như trẻ không Mẹ không Cha
              Lưu đày đất khách bóng tà dương ơi
              Hoàng hôn ngồi ngắm lá rơi
              Mình như chiếc lá...rụng rồi về đâu

              Mẹ ơi sóng tự bạc đầu
              Vì con Mẹ mới buồn rầu thế kia
              Quê hương biết lối nào về
              Lời ru câu hát....xàng xê....xê xàng!!!

              :7 đưa vào TV:
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2005 11:52:39 bởi Viet duong nhan >
              #7
                fly1tome 21.11.2005 04:23:19 (permalink)
                0
                Mưa rơi đất khách đìu hiu
                Mười năm xa cách một chiều nhớ nhung...
                #8
                  Hàn Lệ Nhân 21.11.2005 08:12:23 (permalink)
                  0
                  Chào các bạn,

                  Tập viết mà có người đọc đã khoái, lại được khen quá lời thì chắc lên tới trển. Bài của BN, mới bắt gặp, mình chôm xuống rồi, để coi có cải biên thành cái gì không. Cám ơn các bạn, xin mời đọc tiếp. Tình thân, HLN.
                  #9
                    Hàn Lệ Nhân 21.11.2005 08:29:45 (permalink)
                    0
                    Mời các bạn bấm vào tên bài thơ để nghe

                    Mái Tóc Dòng Sông

                    Thơ & Nhạc : Hàn Lệ Nhân
                    Hòa âm : Quang Đạt & Đình Nguyên
                    Trình bày : Ca sĩ Quang Minh

                    Trăng cứ nửa vành để hồn chấp cánh
                    Tìm nửa trăng kia lấp lánh phương xa,
                    Hai mảnh trăng tà hai trời viễn xứ,
                    Mối ân tình cũ một mái trường xưa.

                    Ôi mái tóc dòng sông, nụ cười hoa sứ,
                    Rộn ràng tâm tư sách bút hư không ...
                    Ngưỡng cửa thiên đường, sân trường thơ thẩn,
                    Dẫu chưa thành vần tình đã là thơ.

                    Anh không tin Thiên Chúa,
                    Anh chẳng tin Thích Ca,
                    Anh chỉ biết từ buổi cách xa
                    Nghĩa là anh phải ta bà trầm luân.

                    Anh không tin kiếp trước,
                    Anh chẳng tin kiếp sau,
                    Anh chỉ biết để lỡ duyên nhau
                    Nghĩa là anh mãi khổ đau kiếp nầy.

                    Tác giả giữ bản quyền
                    (c) Hàn Lệ Nhân
                    NO COMMERCIAL USE
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2009 17:04:33 bởi Hàn Lệ Nhân >
                    #10
                      Hàn Lệ Nhân 08.12.2005 11:46:38 (permalink)
                      0
                      Nỗi Lòng
                      Hàn Lệ Nhân


                      ( Kính dâng anh linh thầy Nguyễn Văn Viễn, hiệu trưởng kiêm giáo viên trường Lạc Hồng, tỉnh Savannakhet. Nhờ đường roi của thầy mà con và các bạn biết đọc, biết viết tiếng mẹ đẻ trên xứ người. Do đó, dẫu còn lưu lạc, chúng con vẫn không hổ thẹn làm người việt bình thường và nguyện sẽ tiếp nối hoài bảo của thầy. )


                      Canh khuya soi bóng tự tình
                      Năm châu bốn biển quê mình là đâu ?
                      Nhau với rốn chôn sâu xứ bạn,
                      Gót chân nầy hơn vạn ngày qua
                      Chưa lần đạp đất Quê Cha,
                      Nói chi hơi thở nhịp hoà khí thiêng !
                      Cha Mẹ dạy Rồng-Tiên nòi giống,
                      Nước Việt Nam ấy đúng Quê Hương.
                      Lên năm cắp sách đến trường,
                      Biết thêm hai tiếng Lạc-Hồng tổ tông.
                      Vốn tiếng Mẹ vỡ lòng tiểu học,
                      ( Nhờ đường roi thầy vọt nát lưng )
                      Sử Nam bồ liễu Triệu, Trưng,
                      Mày râu Lê Lợi, Trần Hưng Đạo ... và
                      Hình chữ S ấy là nước Việt,
                      Bốn ngàn năm oanh liệt cơ đồ ...
                      Thầy nghiêm chưa dạy văn thơ,
                      Chương trình đã mãn, trường Sơ tựu trường.
                      Kể từ đó, nẻo đường rẽ hướng,
                      Tuổi hoa niên hấp hưởng Pháp-văn,
                      Lại thêm Lào-ngữ cao thâm,
                      Thân nầy thân Việt, còn tâm tâm gì ?
                      Nghĩ mà thẹn mỗi khi bạn hỏi :
                      " Bốn ngàn năm ..." nhờ giải bạn nghe ...
                      Lòng đau ngậm tái nuốt tê,
                      Thấm thay cái kiếp xa quê, xa nguồn !
                      Hình hài nầy công ơn Cha Mẹ,
                      Tâm tình nầy linh khí núi sông,
                      ( Núi Trường Sơn, sông Cửu Long )
                      Ai Lao Vạn Tượng tận lòng truyền trao.

                      Đêm về sáng dạt dào suy tưởng,
                      Tuyết giao mùa bay vướng cành khô...
                      Mai đây dựng lại cơ đồ,
                      Hỡi ai ai đó nhớ cho lòng nầy :
                      Đặt sứ quán Đông, Tây các nước,
                      Xin lập trường mở lớp quốc-văn,
                      Dạy cho con cháu sảy đàn,
                      Nằm lòng căn bản sử, văn giống nòi ;
                      Để thôi dở khóc, dở cười,
                      Chuyện mình mờ mịt, chuyện người làu thông !

                      Hàn Lệ Nhân
                      #11
                        Viet duong nhan 08.12.2005 12:17:22 (permalink)
                        0

                        Đêm về sáng dạt dào suy tưởng,
                        Tuyết giao mùa bay vướng cành khô...
                        Mai đây dựng lại cơ đồ,
                        Hỡi ai ai đó nhớ cho lòng nầy :
                        Đặt sứ quán Đông, Tây các nước,
                        Xin lập trường mở lớp quốc-văn,
                        Dạy cho con cháu sảy đàn,
                        Nằm lòng căn bản sử, văn giống nòi ;
                        Để thôi dở khóc, dở cười,
                        Chuyện mình mờ mịt, chuyện người làu thông !

                        Hàn Lệ Nhân

                        [sm=mecry.gif][sm=mecry.gif]
                        :Những bài thơ của HLN 7 đã đưa vào TV:
                        #12
                          Hàn Lệ Nhân 14.12.2005 09:54:53 (permalink)
                          0
                          Vết Sẹo Rên Đau

                          Hàn Lệ Nhân

                          " Vết cắt rồi cũng đã lành,
                          Mà sao vết sẹo rành rành nơi tim ".(*)
                          Ai viết đó, sao hồn đây tím lịm,
                          Cả một trời phong kín lại lao xao !
                          Chữ nghĩa chi mô sắc tựa dao cau,
                          Vết sẹo rên đau mà dao đâu có biết !


                          (*) Thơ Trần Thị Hà Thân


                          *
                          Hai Mươi Năm Một Tiếng Cười

                          Cảm ơn phân nửa cuộc đời,
                          Nhờ ai ai tiếc tiếc hoài ngày xưa.
                          Ngày xưa nói mấy cho vừa,
                          Ngày xưa nói mấy cho vừa tiếc thương.
                          Hai mươi năm hai nẻo đường,
                          Đâu đây thoang thoảng mùi hương tiếng cười ;
                          Hai mươi năm hai góc trời,
                          Đâu đây văng vẳng tiếng cười nồng hương.

                          Hàn Lệ Nhân
                          #13
                            Hàn Lệ Nhân 17.01.2006 03:02:59 (permalink)
                            0
                            Mời các bạn bấm vào tên bài thơ để nghe

                            Mùa Xuân Qua Song Cửa

                            Hàn Lệ Nhân & Bích Vân

                            Hoà âm & thực hiện : Quang Đạt & Đình Nguyên
                            Trình bày : ca sĩ Vân Khánh

                            (c) Hàn Lệ Nhân

                            Tác giả giữ bản quyền
                            NO COMMERCIAL USE


                            Bên song rút chỉ con ngồi thêu
                            Con mải mê thêu đóa Cúc vàng
                            Và cành Liễu rũ cùng in bóng
                            Bồi hồi con nhớ Mẹ thân yêu.

                            Từ buổi ra đi chẳng hẹn về,
                            Mơ ngày tươi đẹp trở về quê.
                            Bên song Mẹ đợi bao ngày tháng,
                            Lửa tắt sao lòng thêm tái tê !

                            Nhiều lúc con nhìn thấy bóng ai
                            Như là bóng Mẹ giữa đường dài ...
                            Nhưng mà đó chỉ cành cây ngã
                            Chìm bóng trong sương đó Mẹ ơi !

                            *

                            Bên song rút chỉ con ngồi thêu
                            Con mải mê thêu đóa Cúc vàng
                            Và cành Liễu rũ cùng in bóng
                            Bồi hồi con nhớ Mẹ thân yêu.

                            Có lúc con ra đứng trước thềm
                            Lắng nghe ở giữa khoảng mông mênh.
                            Tiếng ai như tiếng Mẹ trong đêm vắng ...
                            Nhưng mà Mẹ ạ : Tiếng gió rên !

                            Buồn quá xuân về tuyết ngập sân,
                            Lòng con còn lạnh đến bao lần ?
                            Xứ người xuân đến thêm thương nhớ,
                            Xa Mẹ xuân nầy đã mấy xuân ?



                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2009 17:07:56 bởi Hàn Lệ Nhân >
                            #14
                              Viet duong nhan 17.01.2006 15:00:27 (permalink)
                              0


                              Trích đoạn: Hàn Lệ Nhân

                              Mùa Xuân Qua Song Cửa

                              Hàn Lệ Nhân & Bích Vân


                              Bên song rút chỉ con ngồi thêu
                              Con mải mê thêu đóa Cúc vàng
                              Và cành Liễu rũ cùng in bóng
                              Bồi hồi con nhớ Mẹ thân yêu.

                              Từ buổi ra đi chẳng hẹn về,
                              Mơ ngày tươi đẹp trở về quê.
                              Bên song Mẹ đợi bao ngày tháng,
                              Lửa tắt sao lòng thêm tái tê !

                              Nhiều lúc con nhìn thấy bóng ai
                              Như là bóng Mẹ giữa đường dài ...
                              Nhưng mà đó chỉ cành cây ngã
                              Chìm bóng trong sương đó Mẹ ơi !

                              *

                              Bên song rút chỉ con ngồi thêu
                              Con mải mê thêu đóa Cúc vàng
                              Và cành Liễu rũ cùng in bóng
                              Bồi hồi con nhớ Mẹ thân yêu.

                              Có lúc con ra đứng trước thềm
                              Lắng nghe ở giữa khoảng mông mênh.
                              Tiếng ai như tiếng Mẹ trong đêm vắng ...
                              Nhưng mà Mẹ ạ : Tiếng gió rên !

                              Buồn quá xuân về tuyết ngập sân,
                              Lòng con còn lạnh đến bao lần ?
                              Xứ người xuân đến thêm thương nhớ,
                              Xa Mẹ xuân nầy đã mấy xuân ?



                              Mời các bạn bấm vào tên bài thơ để nghe

                              Mùa Xuân Qua Song Cửa


                              Hoà âm & thực hiện : Quang Đạt & Đình Nguyên
                              Trình bày : ca sĩ Vân Khánh

                              (c) Hàn Lệ Nhân

                              Tác giả giữ bản quyền
                              NO COMMERCIAL USE


                              Cảm ơn Hàn Lệ Nhân cho nghe bài nhạc này. Hay & lại buồn quá là buồn ![sm=mecry.gif][sm=mecry.gif]
                              Chúc Thi_Nhạc_Sĩ & bảo quyến mừng Xuân Bính Tuất

                              AN KHANG THỊNH VƯỢNG
                              Thân tình
                              7_vdn
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9