THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN 2020/NHÂN DÂN
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 34 bài trong đề mục
Nguyễn Quốc Văn 13.01.2020 15:06:31 (permalink)
0
NHÂN DÂN

Nhân là Người
Dân là Dân *
Là Dân
chưa chắc đã thành Người đâu

Ngẫm
không ít cuộc bể dâu
Kẻ lưu manh
cướp công đầu của dân

Tự phong vua chúa
ban quan
Ngụy danh trời đất
tà danh thánh thần

Nói hay
ngược với việc làm
Nói vì dân nước
làm tàn hại dân

Tách mình
khỏi chốn xuất thân
Khinh trời cao thấp
biến gần thành xa

Càng dùng
chước quỷ mưu ma
Càng nhanh
tự đến nhà tù ác tâm

Mềm như cỏ
khiêm nhường dân
Sức dân
chuyển đất, sóng gầm, sấm vang

Ai từ Dân
bỗng Vua, Quan
Chớ quên
học lại chữ Nhân làm Người...

--------------------------
Chú thích
(*) Trong chữ Hán, Nhân nghĩa là người (人), còn Dân nghĩa là dân (民). Hai chữ này ghép lại thành chữ Nhân Dân. Chữ Nhân còn có cách viết khác, trong đó chữ Nhân nằm trong chữ Điền (囚) với 3 nghĩa: (1) dân trong một nước, và (2) người tù, hoặc (3) người bị kẻ khác quản lý, thống trị .
#1
    Nguyễn Quốc Văn 13.01.2020 15:08:49 (permalink)
    0
    ĐỊCH VÀ TA

    Địch là địch? Ta là ta?
    Ta là địch? Hay địch là ta đây?
    Vì ta? Vì địch? Vì ai?
    Vì cái chi? Chỉ chảy hoài máu ta?

    Suy hôm nay, ngẫm hôm qua
    Kẻ nào là địch? Và là ta đây?
    Địch chỗ kia? Ta chỗ này?
    Hay nơi tối sáng đất đai? Lợi quyền?

    Đau đớn thay! Lúc hòa bình
    Dân thành thù địch chính quyền vì dân?
    Đau đớn thay! Những niềm tin
    Vừa nhen hy vọng đã chìm biển sâu!

    Nhân dân không phải địch đâu
    Gốc dân, đứng mũi chịu sào cũng dân!
    Nếu không đúng lý, thuận tình
    Chính quyền đâu phải chính quyền nhân dân?
    #2
      Nguyễn Quốc Văn 13.01.2020 15:10:54 (permalink)
      0
      DÂN

      Nếu ai muốn thắng nhân dân
      Kẻ ấy mất mấy nghìn năm không thành!
      Thua dân dẫu cả trăm lần
      Là mình đã thắng chính mình, hay chăng?

      Hôn quân bạo chúa tham tàn
      Đến khi chết chẳng thể làm được dân?
      Hóa thành hoàng bởi dân gian
      Lòng dân thước cỏ đo tầm thánh nhân!
      #3
        Nguyễn Quốc Văn 13.01.2020 16:09:59 (permalink)
        0
        THÀNH HOÀNG

        Nuôi đất, dựng nhà khiến làng nở mặt
        Mấy chục năm, cụ đã hóa Thành hoàng

        Sống vì dân, chết giữa làng giữ đất
        Lê Đình Kình, bậc Thánh của lòng dân

        Cụ hóa thân thành biểu tượng của dân oan
        Cụ mở mắt cho người mù tưởng sáng
        Cụ cảnh tỉnh bằng cuộc đời máu đổ
        Những tỉnh mê sẽ tự lật sang trang

        Một lần chết, cho quê hương sống mãi
        Như thường dân, như vạn đại Đồng Tâm...
        #4
          Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 09:49:05 (permalink)
          0
          TÂM ĐỨC

          Một giây hướng Tâm Đức
          Mẹ tròn nên con vuông,
          Con giống cha như đúc
          Sinh trong vòng yêu thương

          Một phút mang Tâm Đức
          Xuống bể rồi lên non,
          Vượt qua bao ghềnh thác
          Nghĩa vợ trong tình chồng

          Một giờ theo Tâm Đức
          Trồng lúa hạt trĩu bông,
          Bán buôn luôn may mắn,
          Có làm thì có ăn

          Một ngày hành Tâm Đức
          Bao bệnh tật thân tâm
          Tự nhiên tan biến hết
          Lộc trời cho bình an

          Một tháng giữ Tâm Đức
          An nhiên theo luật trời,
          Gia đình vui xum họp
          Mắt long lanh nụ cười

          Một năm chăm Tâm Đức
          Bao dung và thiện lương,
          Trọn đời trồng Tâm Đức
          Phúc Lộc nuôi cháu con

          Muôn đời gặt Tâm Đức
          Vô tận mùa nước non
          Vĩnh hằng cùng Tâm Đức
          Đất vuông neo trời tròn...
          #5
            Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 09:51:06 (permalink)
            0
            HIẾU THẢO

            Hiếu thảo với cha mẹ
            Là đi thưa về chào
            Giúp mẹ chăm em bé
            Đỡ cha lo cho mình

            Hiếu thảo với cha mẹ
            Biết mến bạn, kính thầy
            Trước ông bà lễ phép
            Được mọi người yêu thương

            Hiếu thảo với cha mẹ
            Ở nhà hay đến trường
            Chăm học hành, tu dưỡng
            Thành người học trò ngoan

            Hiếu thảo với cha mẹ
            Là trưởng thành thật nhanh
            Thân, Tâm đều khỏe mạnh
            Để lo cho gia đình

            Hiếu thảo với cha mẹ
            Trở về sinh mệnh mình
            Những người con chân chính
            Thường nói bằng trái tim...
            #6
              Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 09:53:06 (permalink)
              0
              NGƯỜI TỐT

              Chưa làm được việc tốt
              Giấc ngủ đêm sao an
              Nhớ thương người ấm lạnh
              Gió bấc ngang đời người

              Chưa làm được người tốt
              Sao gọi là bình dân
              Nhớ mai làm việc phúc
              Ngày kia tâm an lành

              Cố mà làm việc tốt
              Thực ra cho chính mình
              Sống sao cho lương thiện
              Nhường nhịn và bao dung

              Cố mà làm người tốt
              Cho một đời nghĩa nhân
              Cho Đức Tâm tỏa sáng
              Con đường ta trở về…
              #7
                Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 09:55:09 (permalink)
                0
                ĐỔI THAY

                Bạn bè đời cho ta
                Đâu họ hàng thân thuộc
                Muốn chơi với bạn được
                Nên tự thay đổi mình

                Anh em cha mẹ sinh
                Nhưng đất trời sinh tính
                Bàn tay ngón dài ngắn
                Không gì bằng bao dung

                Hai người vốn xa lạ
                Trời xui nên vợ chồng
                Nhường nhịn nhau mà sống
                Có ai hoàn hảo đâu

                Chẳng dịch xê được nữa
                Cha mẹ như núi non
                Hiếu thảo phận làm con
                Dòng sông quay đầu lại

                Người ơi, ta nhớ mãi
                Và sẽ tự đổi thay
                Khi biết điều tốt đẹp
                Nở hoa trên đời này...

                #8
                  Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 10:13:12 (permalink)
                  0
                  CÂU MÙA THU

                  Trời lên cao
                  trời xuống sâu thăm thẳm
                  Châu Giang xanh
                  mây trắng cũng nhuốm xanh

                  Mắt hoe đỏ
                  người đi câu chết lặng
                  Cá cuộc đời
                  đớp động nẻo tâm can

                  Lá vườn Bùi
                  ngang trời như chấm nắng
                  Chạm heo may
                  khẽ nhấp nháy phao câu

                  Người câu cá
                  câu vần thơ trên cạn
                  Bỗng giật mình
                  bóng lấp lóa ao sâu

                  Nguyễn Khuyến mỉm cười
                  đã mùa câu đâu
                  Mới giỡn sóng
                  qua hư vinh danh lợi

                  Cái cần trúc
                  cong mềm ra dấu nói
                  Nào đã ai
                  xoay ngược được mệnh trời

                  Thôi, ta viết vịnh thu
                  thu câu cá
                  Uống rượu thu*
                  nhắm một mảnh trăng lu

                  Quan nhà Nguyễn
                  sen tắm ao giữa hạ
                  Có lẽ nào
                  không câu nổi mùa thu...

                  --------------------
                  (*): Thu vịnh, Thu điếu, Thu ẩm (Nguyễn Khuyến)
                  #9
                    Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 10:15:15 (permalink)
                    0
                    NGUYỄN TRÃI Ở CÔN SƠN

                    Dưới khe sâu
                    ngước nhìn thông Côn Sơn
                    Những tán lá
                    hóa bầu trời xanh mát

                    Thân thẳng tắp
                    như hàng hàng nước mắt
                    Đổ tự trời
                    chảy từ đất hắt lên

                    Nguyễn Trãi lặng yên
                    bên bàn cờ tiên
                    Sách Bình Ngô
                    lật từng trang trên cỏ

                    Ba giọt máu
                    bầm đỏ trời vẫn rỏ
                    Lánh phù hoa
                    chẳng tránh được đòn thù

                    Nguyễn ngồi kia
                    đọc mây trắng trầm tư
                    Công càng lớn
                    hiểm nguy càng không nhỏ

                    Chức tước cao
                    cắt thấp dần tuổi thọ
                    Đỉnh hư vinh
                    đáy chết đã chực chờ

                    Nguyễn biết rõ
                    như sao Khuê tường tỏ
                    Hết thỏ rồi
                    ai còn trọng cung tên

                    Lòng ưu ái
                    đám rêu loang con chữ
                    Suối niềm tin
                    cạn vua sáng tôi hiền...
                    #10
                      Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 10:17:18 (permalink)
                      0
                      ĐỌC LẠI CHÍ PHÈO

                      Ngấm vị cháo hành, tai Chí tinh hơn
                      Nắng biết nói, chim líu lo vui quá
                      Lòng mềm nhũn, giọng dịu dàng đến lạ
                      Hay là mình ở với tớ, Nở ơi!

                      Đời, cứ mãi thế này thì thích nhỉ
                      Men đàn bà, không phải rượu vẫn say?
                      Ta làm nũng với nàng như với mẹ
                      Có nàng rồi, ta sẽ bỏ rượu ngay!

                      Có nàng rồi, mảnh chai sắc lắt lay
                      Ta cuốc mướn cày thuê hay dệt vải
                      Ta sẽ thả đủ một đôi lợn nái
                      Chuối ngoài vườn giãy đành đạch ánh trăng...

                      Lương thiện ấy, phải đâu là thần thánh
                      Làm người thường, khó đến mức ấy ư?
                      Ta phải đến nhà những thằng Bá Kiến
                      Thị Nở ôi! Tim ta lại tái mù?

                      Sau cái chết, Chí có thành lương thiện
                      Không tình yêu, không oán giận, hận thù?
                      Trăng Đại Hoàng còn treo lò gạch cũ
                      Bóng Nam Cao xô ngã gió trầm tư...
                      #11
                        Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 10:19:19 (permalink)
                        0
                        CHÙA KEO

                        Trước thờ Phật
                        sau cúng Thần
                        Khuôn trong hình Nước
                        mà thành chùa Keo

                        Chuông ngân
                        lọc gió trong veo
                        Loang trên quầng sóng
                        mái chèo thuyền xưa

                        Thanh âm
                        chưa một lời thừa
                        Khánh im lặng đá
                        nhường mưa bụi trần

                        Đức, Tâm
                        Không Lộ ngàn năm
                        Lạnh không gian
                        ấm thời gian Thái Bình

                        Ba nén nhang
                        nén lòng mình
                        Nén sông Hồng
                        nén sông Ninh ân tình

                        Thơm qua
                        Nam Định, Ninh Bình
                        Ngát hương
                        phổ khắp tỉnh thành nước Nam

                        Chùa Keo
                        mái ngói cột lim
                        Ai mang tâm Phật
                        thì tìm về thăm...

                        #12
                          Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 11:28:24 (permalink)
                          0
                          CHÚA

                          Tôi yêu Chúa
                          Cho dù tôi ngoại đạo
                          Song tôi tin
                          Có Chúa ở trên trời

                          Tôi yêu Chúa
                          Bởi vì người kiên nhẫn
                          Trao cho tôi
                          Chân thật với từ bi

                          Tôi yêu Chúa
                          Con đường Người cứu rỗi
                          Những linh hồn
                          Tội lỗi nhuốm cả tôi

                          Tôi yêu Chúa
                          Tỏa trong tôi chói lọi
                          Mùa Giáng sinh
                          Chúa tặng một nụ cười

                          Tôi yêu Chúa
                          Thiên đường trong vũ trụ
                          Sinh mệnh tôi
                          Từng dừng lại nơi đây

                          Theo chân Chúa
                          Xuống trần gian lửa cháy
                          Cho hết mát trong
                          Tôi thanh thản trở về...

                          #13
                            Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 15:49:37 (permalink)
                            0
                            THỨ QUÝ GIÁ NHẤT

                            Khi ta đói, một củ khoai củ sắn
                            Lưng chén cơm cũng đủ nhớ suốt đời?
                            Khi ta rách, một mảnh chăn tấm áo
                            Một chiếc khăn ấm áp cả bầu trời?

                            Ta không nhà, khao khát mãi khôn nguôi
                            Mái tranh nhỏ mát vườn rau ao cá?
                            Nghèo tiền bạc cả giấc mơ cũng lạ
                            Thấy vàng thu trong lá mít, lá đa?

                            Những thứ ấy về sau ta có cả
                            Dẫu dại khôn thì tuổi đã luống già?
                            Ai có thể đem sang giầu xuống mộ
                            Những hư danh vô nghĩa đến phù hoa?

                            Cái trân quý trong đời là có thật
                            Theo thời gian, như gió thổi thoảng qua?
                            Có người nhớ và có người quên mất
                            Những nốt nhạc đời trầm bổng thiết tha?

                            Đến một ngày kia, ta bỗng nhận ra
                            Trời cho khỏe mới là điều quý nhất,
                            Những tình cảm chắt từ đời chân chất
                            Nuôi bình an, vui giản dị, thật thà!

                            Rồi tâm ta thơm ngan ngát lá hoa
                            Sen mới nở cho người hay hương sắc
                            Biết quý nhất sống ở đời đạo đức
                            Ngày thăng hoa, ta đích thực là ta...
                            #14
                              Nguyễn Quốc Văn 14.01.2020 15:52:04 (permalink)
                              0
                              KINH BẮC

                              Không đủ đường để lưu tên danh nhân
                              Bắc Ninh bé như chiếc ô quan họ
                              Bóng con chữ thành Luy Lâu mờ tỏ
                              Gặp người nào cũng liền chị, liền anh

                              Không đủ đầy cho nước sông chảy nhanh
                              Nên sông Cầu trôi lơ thơ đến thế
                              Giọng trai gái như gió đưa nhè nhẹ
                              Mớ bẩy mớ ba hội cuốn vào mê

                              Chỉ đủ vàng cho hết thảy lũy tre
                              Đất Phù Đổng trưa hè nào cũng mát
                              Lưng ngựa sắt bay lên trời với mẹ
                              Giặc tan rồi, Thánh Gióng lại trẻ con

                              Chỉ đủ đỏ, đen, tím, xanh chìm nổi
                              Họa đám rước quan võng lọng chật đường
                              Đám cưới chuột có con mèo ngồi đợi
                              Làng Đông Hồ gà gáy bạc cả sương

                              Chỉ đủ yêu thương cho những người thương
                              Ngói chùa Lim mưa tháng giêng rêu trắng
                              Nhạc Kinh Bắc bài hát nào cũng ngắn
                              Chưa đủ lời ca công đức tiền nhân...
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 34 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9