THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN 2020/NHÂN DÂN
Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 34 trên tổng số 34 bài trong đề mục
Nguyễn Quốc Văn 05.02.2020 20:16:35 (permalink)
0
LỜI DẶN

Mẹ tôi dặn, khi biển đời biến động
Hãy tạm quên đi nước những dòng sông
Và, bám chặt phao niềm tin cứu nạn
Hết bão giông trời nước sẽ lại trong!

Bố tôi dặn, giữa lửa hai làn đạn
Muốn sống còn phải lăn xuống hõm sâu
Và ghi nhớ, biết mình không thể thắng
Khi chưa tìm được cách thoát chiến tranh!

Mẹ tôi dặn, giữa tiền và tính mạng
Dứt khoát không chọn lựa lấy bạc vàng
Mất nhà cửa, đất đai đừng buồn nản
Người ta còn, sẽ có cả thế gian!

Bố tôi dặn, khi các con gặp nạn
Điều trước tiên, phải cứu được chính mình
Không làm nổi, việc ấy ra vô nghĩa
Dẫu lòng thành cao cả cứu chúng sinh!

Tôi tự dặn tôi, làm người lương thiện
Giữa đục trong, cuộc đời giữ ngát hương
Lời bố mẹ như con đường rõ hướng
Tự tại đi, qua mọi nẻo vô thường...
#31
    Nguyễn Quốc Văn 06.02.2020 17:43:54 (permalink)
    0
    TƯỚI TỪ ĐÁY GIẾNG

    Sẻ vui mà tưới cho mừng
    Dốc bội tưới bạc, lấy vuông tưới tròn
    Chọn tha thứ tưới giận hờn
    Lựa ân tưới oán, dùng hôm tưới chiều

    Đem thương tưới nhớ vào yêu,
    Đo ngay thẳng tưới những điều vòng vo
    Chia giây nhân phút tưới giờ
    Chụm mê tưới tỉnh, tách ngờ tưới nghi

    Nghiêng xuân tươi tưới xuân thì
    Mưa chải tóc tưới mây khi bạc đầu
    Thả gió tưới cánh buồm nâu
    Gom hạnh phúc tưới ngập đầu buồn đau

    Góp hôm nay tưới hôm sau
    Nghĩa tình ướt đẫm lưng câu ân tình
    So dây gầu múc giếng làng
    Chắt từng mạch nước Thành hoàng nuôi dân

    Mưa đá xuân tưới sấm gầm
    Điềm tàn bạo chúa, bệnh gần tật xa
    Tưới sắc màu ngát hương hoa
    Mệnh trời tưới xuống an hòa thế gian

    Biển khơi nước mắt không tan
    Giếng lục địa mặn nỗi oan cõi người
    Tưới từ đáy chạm chơi vơi
    Khổ đau đủ lấp giếng trời hố đen...

    #32
      Nguyễn Quốc Văn 23.02.2020 19:00:19 (permalink)
      0
      XỨ THANH

      Gió bấc đẩy vào, gió Lào đẩy ra
      Tam Điệp, Tĩnh Gia quây thành Thanh Hóa
      Một nửa đông quen, nửa hè vẫn lạ
      Mực sông Chu khoanh Hồng Lĩnh, Đại La

      Con sông Mã tung bờm như chiến mã
      Gặp biển xanh đầu ngựa bỗng Hàm Rồng
      Trời xanh phán người Thanh trên lưng ngựa
      Đức làm Vua, tài làm Chúa sơn hà

      Đến rau má cũng trở thành rau lạ
      Người tỉnh Thanh dựng nên có từ không
      Đàn bà xứ Thanh chí khí đàn ông
      Bà Triệu đánh cồng giặc Ngô khiếp vía

      Thắng ngự ngai vua thua mang tiếng giặc
      Trai tỉnh Thanh thu nam bắc tây đông
      Gió hun hút mưa ngập đồng Nông Cống
      Cầu dân thường cố ý gọi cầu Quan

      Người Thanh Hóa mang Ba Đình ra Hà Nội
      Đem Lam Sơn vào đặt giữa Sài Gòn
      Dáng Lê Lợi, vóc Nguyễn Hoàng, Trịnh Kiểm
      Thế cứng mềm Thanh Hóa mãi Gia Long...
      #33
        Nguyễn Quốc Văn 06.03.2020 07:41:09 (permalink)
        0
        TÌM NHAU

        Từ từ run rẩy thôi anh
        Từ từ vuốt lá, lay cành, rung cây
        Từ từ chạm cỏ, vén mây
        Từ từ in dấu môi này mắt kia

        Từ từ chờ tối cởi khuya
        Từ từ dỗ lạnh ra rìa mép chăn
        Từ từ chân gác lên chân
        Từ từ tay lặn gối làn tóc xanh

        Từ từ run rẩy thôi anh
        Cho em tan hết ra thành chính em
        Từ từ đêm ở giữa đêm
        Miệng hoa mấp máy kêu tên một người

        Từ từ nữa, từ từ thôi
        Kẻo giây phút ấy qua rồi tiếc anh
        Dại khôn gì chậm với nhanh
        Từ từ run rẩy sẽ tìm thấy nhau...
        #34
          Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 34 trên tổng số 34 bài trong đề mục
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9