HẠNH-PHÚC    
  Em thấy đấy: vì sao anh đã quyết 
  Chọn đưa em về giới-thiệu gia-đình? 
  Dẵm sau gót những tình yêu tha-thiết 
  Của bao cô hy-vọng chiếm tim mình!    
  Từ dạo ấy lòng anh mang mối hận 
  Bởi không làm thỏa-mãn mọi tình yêu, 
  Với ý nghĩ: biết bao người oán giận 
  Mình đong-đưa như gió sớm, mây chiều!    
  Ðời thắm đẹp nhờ muôn hương vạn sắc; 
  Một cánh hoa khôn dệt nổi xuân vàng! 
  Anh biết thế nên lòng anh thắc-mắc 
  Thương bao cô mắt lệ ướt hai hàng.    
  Nhưng nghĩ lại: lòng tham vô-giới-hạn, 
  Túi hẹp nông khôn nhốt hết kho trời! 
  Anh đã chọn một riêng em làm bạn, 
  Các cô kia đành lỗi mộng chung đời!    
  Như thế đó, tình anh như thế đó, 
  Em biết không? em có hiểu cho không? 
  Chọn một đóa để buông lìa cả bó 
  Vì anh tin em sắc thắm, hương nồng.    
  Em đã thấy vai trò em hệ-trọng: 
  Một bông hoa đại diện cả mùa hoa ? 
  Anh sung-sướng, anh tràn-trề hy-vọng; 
  Em, em ơi, đừng để mộng phai nhòa!    
  Em hãy quyết cùng anh xây tổ ấm, 
  Dù chông-gai, dù bão-tố ngang trời; 
  Xây cho trọn một túp lều hoa gấm 
  Từ hôm nay cho đến lúc xa đời .    
  Vì đất nước chỉ thanh-bình thịnh-vượng 
  Khi dân-nhân xã-hội được vui hòa, 
  Mà họ-mạc xóm-giềng là viễn-tượng 
  Của gia đình xây dựng giữa hai ta!       
                                             17-01-1955                                  THANH-THANH