MẮT ANH
Em xem giùm mắt anh
Có cái gì là lạ
Vừa xanh như trăng thanh
Vừa hồng như lửa hạ
Vừa vàng như nắng hanh
Em xem giùm mắt anh
Có cái gì lấp lóa
Nhưng không là vảy cá
Cũng không là thong-manh.
Em xem giùm mắt anh
Có cái gì kỳ dị
Không phải là cận thị
Không phải là viễn thị
Không phải là loạn thị
Giác-mạc vẫn trong lành
Mắt vẫn sáng long lanh…
Thật ra, anh biết rành
Không cần tìm loanh quanh
Vì nó là tâm bệnh:
Hình em trong mắt anh!
Thật ra, anh không đau
Không cần tìm bệnh lý
Anh cần em chú ý
Cốt để được gần nhau
Em là một nụ cười
Em là đóa hồng tươi
Cho lòng anh thắm mãi
Cho anh tin yêu đời
THANH-THANH MY VISION
Would you examine my eyes?
There is something strange to arise:
Partly cerulean in the bright moon,
Partly rosy with the summer sun to tune,
Partly yellow like a dry afternoon.
Examine my eyes, would you?
There is some scintillating hue,
But not leucoma at all
Nor cataract as you call.
Examine my eyes, please.
There is something not at ease:
Neither myopia
Nor presbyopia
Nor even astigmatism, so-and-so.
The corneas are still clear, I know;
My eyes are still pure…
Oh, in fact, about it I am quite sure.
No need to look for (there is no border!)
Because it is my mental disorder:
Your image in my eyes!
Truly, to any diseases I have no ties.
It does not involve pathology;
I need your attention (it is psychology!),
In order to be beside you, my dear.
You are a smile, cheer;
You are a fresh rose
To make my heart for ever warm, close,
For me to trust and love life.
English version by THANH-THANH Thanh-Thanh.com