Tuổi Thơ Của Tôi trời râm ran vào Thu
tôi bỗng thấy nỗi buồn vướng mắc
như nụ hoa ở cuối mùa hương sắc
cúi xuống nhìn nguồn cội phát sinh
từ lúc tôi rời quê
trôi nổi, lênh đênh
chưa học tới đâu đã tới thời binh biến
khi hết mùa chinh chiến
lại bật gốc xa quê
nay, cuối mắt chân chim
trên đầu sương điểm
bỗng quay quắt nhớ về
ôi nguồn cội
ôi tuổi thơ tôi
lòng rưng rưng luyến tiếc
tuổi thơ tôi là những cánh đồng xanh biên biếc
ruộng lúa non sóng sánh gió thu vờn
tuổi thơ tôi là những buổi hoàng hôn
chờ đón mẹ ở chợ huyện về mang theo kẹo bánh
tuổi thơ tôi là những rừng đèn hoa sen lấp lánh
trôi trên dòng sông những Mùa Phật Đản trong đời
tuổi thơ tôi là những sáng sương rơi
trên tóc mẹ
trên vai tôi
trên đường đến lớp
tôi bám chân xuống con đường làng trơn trợt
dẫn đến trường qua mấy nhịp cầu tre
tuổi thơ tôi là những trưa hè
theo lũ bạn bơi qua sông rộng
gió thổi qua bờ xe nước nghe lồng lộng
và những tiếng reo vui
khi lượm được trứng vịt sót ven bờ
tuổi thơ tôi nhẹ êm như dòng Sông Vệ lững lờ
mùa xuân chín theo cha bơi thuyền về Mỹ Khê chạp giỗ
tôi hay giật mình… nghĩ mình thiệt ngộ
mới mấy tuổi đầu đã vai chú, vai anh
tuổi thơ tôi là những đêm gió mát trăng thanh
theo người lớn
mang chiếu trải trên bờ cát ven sông nằm ngủ
tuổi thơ tôi thanh bình thừa đủ
để nghe tiếng hát câu hò giã gạo dưới trăng khuya
là những ân cần, phụ trợ, xẻ chia
khi mùa gặt về bên thôn vắng
tuổi thơ tôi cùng với bao mùa mưa nắng
bờ xe nước kẽo kẹt ru từng giấc ngủ say nồng
tiếng gọi đò từ dưới bến sông
nghe âm hưởng thân thương
cho tôi một trời kỷ niệm
đã đi qua gần hết một cuộc đời phù phiếm
mới quay lại nhìn
mà như đã trăm năm
Tháng 9-2015