TIẾNG ĐÊM       Đêm chong đèn rất khuya  
  Ngồi lục lạo mớ tâm tình buồn bã  
  Tâm không vui, còn tình thì buồn như lá  
  Thu rất vàng cùng hơi lạnh canh thâu  
  Lá bâng khuâng vì không biết về đâu  
  Khi bất chợt bị gió cuốn đi, xa cành lìa cội  
  Nghĩ vẩn vơ… lòng buồn quá đỗi  
  Xa nhau rồi chúng mình sẽ ra sao     
  Đêm chìm sâu, đêm thao thức nao nao  
  Nghe tiếng gió bên thềm thầm thì lời thương nhớ  
  Ai không xót khi duyên tình dang dở  
  Ai không buồn khi con đò bỗng bỏ bến, bỏ dòng sông  
  Xa nhau rồi mà cứ vẫn chờ mong  
  Ngày hai buổi đi, về canh cánh  
  Đêm từng đêm gối chăn đầy hơi lạnh  
  Mộng mị nào khi giấc ngủ mồ côi  
  Người đi rồi mang theo cả niềm vui  
  Còn nỗi nhớ rải khắp cùng đây đó     
  Đêm nghe tiếng thở dài trên đầu cây ngọn cỏ  
  Và sương đêm từng giọt rớt âm thầm     
  R   
                    
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2020 16:02:45 bởi Ct.Ly >