Nguyễn Quốc Văn /Ru anh và em
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              RU ANH VÀ EM   
 Vồng ngực anh  
 Ngai ngái mùi đất 
 Đủ để em hít hà 
 Mùi phù sa quen lạ   
 Làn môi em 
 Nồng nàn hương hoa 
 Đủ để anh hóa đá 
 Trong bàn tay lạ quen   
 Ru anh mây mùa hạ 
 Ru em mưa mùa thu 
 Ru anh đợi đông giá 
 Ru em chờ xuân qua 
 Ru thức lời thịt da  
 Thân quen mà mãi lạ   
 Ru anh xanh lời lá 
 Ru em đời hương hoa 
 Ru anh ong hút mật 
 Ru em chim trời xa 
 Ru ngất ngây tình đất 
 Nuôi hồn anh và em   
 Ru câu ca chắp cánh 
 Ru bài thơ trao lời  
 Ru nhớ thương, chờ đợi 
 Ru nồng nàn, thủy chung 
 Ru tình yêu muôn thuở 
 Mái nhà che đôi ta... 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TẮM BIỂN   
 Núi ra biển khỏa chân 
 Cởi bóng rừng trên sóng 
 Gót sen hồng bám nắng   
 Lóng lánh cùng mặn trong   
 Em lội xuống nước tắm 
 Tóc gió dài mướt đen 
 Da mềm in mây trắng  
 Mắt chim trời biển Đông   
 Chưa yêu xin chớ trông 
 Lỡ trông rồi không thấy  
 Xứ sở này con gái 
 Hoa trên cát đầy gai   
 Đừng cố nhắm mắt lại 
 Biển không của riêng ai 
 Đời đẹp bởi hoang dại  
 Tiên tắm trần vì anh... 
            
            
        
 
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: