Thu Điếu Hoạ
Sắp vào thu nên mình mạo muội đem bài thơ của cụ Nguyễn Khuyến ra họa lại và có đôi đều. Bài thơ “THU ĐIẾU” này các bạn đều biết, khi mình học làm thơ thì các thầy cô dạy văn hay dùng bài thơ này để làm bài mẫu khi dạy về thể thơ “Thất Ngôn Bát Cú”. Rất có nhiều bài bình thật hay cho bài thơ “Thu Điếu” Tuy vậy không ai để ý đến một đều mà mình phát hiện ra trong câu thứ 5 “Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt” Khi nói đến trời hôm nay trong xanh thì ai trong chúng ta cũng sẽ liên tưởng bầu trời chỉ duy nhất một màu xanh. Mà “trời xanh ngắt” thì chắc chắn không có lấy một đám mây nào cả Sở dĩ mình nêu vấn đề này lên là vì; khi xem TV chương trình thời tiết khí hậu bên Mỹ, họ hay nói: “blue sky today” nghĩa là hôm nay trời xanh (không có mây) Như vậy thì tại sao cụ Nguyễn Khuyến lại cho ra câu thơ “Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt”? Mà “trời xanh ngắt” thì chắc chắn 100% không có mây THU ĐIẾU Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc xuồng câu bé tẻo teo.
Sóng biếc như làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối buông cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp đọng dưới chân bèo. By: Nguyễn Khuyến
Dưới đây là hai bài họa lại của Bút Tà (thất kính ... thất kính) Thu Buồn Bão giông nước đục chẳng trong veo Mấy cái cần câu trúc tẻo teo Sợi cước đong đưa đeo dính chặt Thanh phao nhấp nhổm tuột trôi vèo Trời đen trải lụa mây dầy đặc Nhện xám giăng tơ lưới mỏng teo Gió lạnh thu buồn nên vắng cá Nhấc câu lưỡi mắc chổ hoa bèo -@-@-@-@-@-@-@-@-@- Dạ Thu Nhấc câu lưỡi mắc chổ hoa bèo Khóm sậy bên bờ lá tí teo Rủ dưới đầu xuồng kêu xạc xạc Đưa trên mặt nước rít vèo vèo Đôi khi giữa láng dơi đông nghịt Lắm lúc trong bờ cá vắng teo Quấn cước thôi câu nhìn vũ trụ Dạ thu tháng chín sáng trong veo By: Bút Tà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2020 13:05:36 bởi ButTa >
Chiều thu Chiều thu nắng rụng giọt trong veo
Thơ thẩn một cần cảnh vắng teo
Lá súng sóng đùa kêu lắp xắp
Cành lau gió thoảng tiếng vì vèo
Lòng tong xác nhỏ mồm lơn lớn
Nóc mít mình to miệng tẻo teo
Mãi ngắm, câu hoài không được cá
Quanh đi quẩn lại chỉ còn bèo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2021 09:24:17 bởi ButTa >
ĐI CÂU Châu chấu bay ngang một cái veo Giật mình hoảng hốt ruột gan teo Mồi câu xách đến đầy ăm ắp Thực phẩm mang theo thật vĩ vèo Giếng rộng rô mề thân mập mạp Ao sâu chạch lấu bụng tong teo Ngồi lâu cả buổi câu không được Nổi giận xung thiên muốn đá bèo
(Rất là thất kính, vì BT là ai má dám bình bài thơ “Thu Điếu” của cụ Nguyễn Khuyến...) BT dự định họa thêm một bài thơ nữa, nhưng trong lúc ngẫm lại bài thơ để họa, thì thấy thêm một điều không hợp với thực tế. Nào các bạn thử suy nghĩ có đúng không nhé? “Ao thu lạnh lẽo nước trong veo Một chiếc xuồng câu bé tẻo teo” BT nghĩ dùng từ “ao” không được đúng lắm nên dùng từ “hồ”. Bởi cái ao quá nhỏ, không đến nỗi cần một chiếc xuồng câu để có thể đi lòng vòng trong đó mà câu. BT đã ở dưới quê nên biết rất rõ cái ao. Chưa bao giờ BT thấy một chiếc xuồng câu trong cái ao cả. Cái ao nó nhỏ lắm, chỉ cần đứng trên bờ là câu cá được rồi. Không cần phải dùng đến chiếc xuồng câu làm gì. Chiếc xuồng câu mà đi trong một cái ao nhỏ không có lý chút nào? Vì chiếc xuồng nhỏ cỡ nào cũng phải 2 hay 3 thước trở lên. Có mấy ai mà đi lấy chiếc xuồng câu đem tới cái ao để xuống đó rồi chèo lòng vòng đi câu cá? Chỉ có hồ, như hồ Đầm Sen hay hồ Gươm người ta mới dùng đến xuồng câu mà thôi. Cái ao thường là do người ta đào nên nó rất là nhỏ. Bởi không ai đi đào một cái ao to cả mẫu để có thể bơi xuồng ở trong đó. Sở dĩ BT nêu lên là vì khi BT ở trong lớp “cùng học làm thơ”, học làm đối thì các câu từ tuy là mỹ miều nhưng không thể quá xa rời với thực tế. BT có một thời thọ giáo với cố danh thơ Trần Việt Yên. Nên cũng học hỏi ít nhiều để trau chuốt câu thơ Đường Luật của mình, dầu có hơn cả trăm bài thơ Đường Luật, nhưng BT chưa pót lên chỉ vì các bài thơ đó không thật sự là thơ Đường. “Thơ Luật lấy tình và cảnh làm tư liệu, lấy ý và từ làm sự vận dụng. Tình nhiều cảnh rõ, ý cao, từ đẹp là thơ hay” (trích trong quyển Đường Thi của cụ Trần Trọng Kim) By: Bút Tà
Thân em chữa bến đỗ trong veo Má phấn môi hồng mí tẻo teo Tóc xoắn đuôi mày cong lượn tí Răng đều đỉnh mũi dọc suôn vèo Làn da bông bưởi thân thon thả Gương mặt trái xoan dáng mỏng teo Là mấy mươi niên trông vẫn trẻ Nàng hay thích đội nón tai bèo 🙂 By: Bút Tà
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: