câu thơ phận người ...! câu thơ ấy luân hồi bao kiếp ?
phận người kia mấy bận chuyển sinh ?
sao trong câu chữ ta - mình
hình như quen biết tự nghìn năm xưa
đời cứ thế sớm trưa bao buổi
lòng cứ vương nỗi nhớ xa xôi
đêm nghe tiếng vọng bên đời
hỏi lòng mấy thuở ta - người bình yên
trăng bên cửa hết tròn lại khuyết
hoa cỏ rơi, con nước trôi xuôi
ta đi tìm bóng dáng người
từ trong tiềm thức bên trời mơ hoang
dặn lòng mấy thuở tình được - mất
phiền ưu nhân thế vốn chuyện thường
ai xui con chữ vấn vương
thương người không đặng đêm trường chờ mong
chờ cho tóc từ xanh điểm trắng
mong cho đời gối mỏi lưng cong
gió kia nhè nhẹ bên song
thương người mấy bận cho lòng héo hon
chỉ tay hỏi ánh sao xa tít
vầng trăng kia mấy bận đơn côi?
xuyên qua trong kiếp con người
tình duyên nhân thế muốn đòi được không ?
may 10, 2021
thu nhớ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2021 02:39:20 bởi thu nhớ >