Trọng Tử chàng ở trên cao sao lạnh lùng đến vậy
đôi mắt ta đẫm lệ vì đâu
vì thiên hạ luôn một lòng khinh miệt
hay vì chàng lạnh giá nên đau ?
ta lên đường đến Côn Luân để nhận hình phạt vì sao ?
vì chàng trái tim chứa chúng sinh thiên hạ
vì chàng chẳng một phút tin ta ... ?
từ nay trong băng đá trăm năm với nỗi nhớ diết da
chàng sẽ đến vì ta đôi lần thăm hỏi
hay vì sát khí trong ta mang nhiều tội lỗi
chàng ngoảnh mặt thờ ơ chẳng chút thương tâm
tình nghĩa bao năm lạnh giá như băng
dòng Tứ Hải từ nay còn êm đềm xuôi chảy
Trọng Hoa Cung thôi tiếng bước chân bay nhảy
Tử Trúc Phong đêm đến cô liêu ?
ta van chàng hãy nhìn vào đôi mắt ta dòng lệ hẩm hiu
nơi bất hạnh hình thành theo năm tháng
nơi trần thế không chốn dung thân trong thời ly loạn
nơi bất an phủ trọn đêm dài
vì sao chàng đưa ra nửa vòng tay
để cứu vớt tâm hồn ta giữa lúc thiên hạ xung quanh một lòng ruồng bỏ
cớ sao chàng không đưa thêm nửa vòng tay kia để tâm tư ta không theo tháng năm vò võ
chờ mong một điều mà thiên hạ chẳng thể ban
sát khí trời sinh nguy hiểm đến trăm ngàn
hay tất cả chỉ tại bất an trong lòng chàng thiêu dệt
Nghịch Luân đã hoàn toàn tiêu diệt
thiên hạ chúng sinh không phải đã bình yên ?
chàng buông một lời , hình phạt cắt duyên
ta sẽ nhớ - quên trong tháng năm dài u tối
bóng hình chàng vẫn hiển nhiên trên bục cao vời vợt
Tiểu Trùng ta nhỏ bé đến thế sao ?
ta van chàng hãy nhìn lại nhau
để đôi mắt phượng trong ta vẫn dịu dàng êm ái
áo trắng vụt bay, chính tầng mây khép lại
nỗi đau này qua bao kiếp để quên ?
may 14, 2021
thu nhớ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2021 20:41:42 bởi thu nhớ >