có những khoảng lòng có những khoảng lòng chẳng bao giờ gần nhau được
dù nhớ và mong vẫn hiện hữu đó thôi
có thể như người ta đã nói
nợ duyên vốn ở ý trời ...!
thôi thì thu cứ đến ...lá cứ rơi trên đất
ta một mình nhặt lá lại có sao
nỗi nhớ cùng đêm rơi tí tách
trăng cũng quên mình soi đáy nước tìm nhau
và nếu một ngày như đã định
ta và anh chẳng còn ở nhân gian
câu thơ ấy ngàn đời sau quên lãng
nước chảy, đời trôi vô ý ... phủ phàng
một chuỗi kiếp người hoang phí quá
sân si bao bận mới được thông
sao lá thu rơi ta chợt nhớ
nhìn áng mây trời ta lại mong ....?
sáng nay ngọn gió xuyên qua cửa
chiếc lá vàng rơi xót lòng thương
cà phê thơm cả vùng ký ức
tìm mãi bóng người ..chẳng hội tương ...!
aug. 22, 2021
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2021 03:27:06 bởi thu nhớ >