thu nhớ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 55 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 820 bài trong đề mục
thu nhớ 29.11.2020 04:17:41 (permalink)
0
khi ta buông bỏ mọi thứ
không thèm so đo với cuộc sống phiền ưu
ngày hai buối sáng chiều qua nhanh vội
năm tháng vô tư xuyên suốt trải dài ...

ký ức ta vẫn ở góc thơ say
khi lật lại tự nhiên lòng thấy nhớ
ta - người hai cuộc đời cách trở
gặp nhau đâu sao mong ngóng từng ngày

sáng bên người ...
chiều ở nơi đây
và nắng - gió cũng không cùng chung hướng
ta yêu một gã khờ trong trí tưởng
người cùng nàng thơ theo năm tháng buồn vui 

ta viết nỗi lòng mình cho vơi bớt đơn côi
bởi thực tế là đều không thể đổi
có những chọn lựa không hẳn là sai...
....nhưng do mình nông nổi ...
nên phiều ưu cứ vướng bận tim lòng

là người của thế nhân sao tránh được mớ bòng bong
thương và nhớ cứ hằng sâu trong ký ức
dẫu có đôi lần trong đời thực
gặp nhau rồi ta chạy trốn chính ta ....

khoát cho mình một chiếc áo thi ca
ngỡ tim sẽ bình yên theo câu chữ
để từng mùa sang ta chỉ làm người lữ thứ
khoát áo du  hành trong chốn văn thơ ...

thu cứ sang ...ta cứ thế dệt mơ
là ký ức , là những điều hằng ao ước
chợt một ngày con tim say khướt
thật - giả , hư vô ...khoấy động tim lòng ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2020 04:36:23 bởi thu nhớ >
#31
    thu nhớ 29.11.2020 04:53:28 (permalink)
    0
    vắng em rồi câu chữ chông chênh
    và cuộc sống chia thành hai nửa
    yêu bao giờ mà hồn anh chất chứa 
    những phiền ưu ai đến sẻ chia ?

    anh chong đèn thức với canh khuay
    năm cùng tháng đợi  mùa sang nhặt lá
    ai thất hứa cho hồn anh tơi tả
    lá mùa thu biết xót lòng nhau 

    vắng em rồi con nắng xanh xao
    mây cùng gió hờn luôn hoa cỏ
    con phố giờ đây hồn thơ vàng vỏ
    nửa tình anh theo sóng tìm em ?

    em về đâu cuộc sống ấm êm ?
    hay sóng gió phủ đời khó nhọc
    em mấy bận  cùng thơ bật khóc
    với đời thường nước mắt có rơi ?
     
    thu qua rồi ai bỏ cuộc chơi
    cho nỗi nhớ lăn vào đêm dai dứt
    em ở bên kia đời thực
    nỗi nhớ có phiền mỗi bận thu sang ?
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2020 04:58:58 bởi thu nhớ >
    #32
      thu nhớ 29.11.2020 05:23:19 (permalink)
      0
      mình thân nhau bao giờ chứ ...
      chưa từng gặp gỡ ...
      chỉ đôi dòng thơ mà nhớ với mong ...

      em vẽ cho mình một dòng sông
      anh lạc bước một chiều thu nắng nhạt
      thuyền em neo ...chờ một ngày sóng kia đầu bạc
      để em hỏi lòng còn nhớ nhau không ...

      chiều nay mây nước đi rong
      mưa đôi giọt rải phiền lên đất khách
      mùa cứ qua nhanh anh và em hai bến bờ trôi dạt
      nỗi nhớ bây giờ như có như không
       
      em vào ra bến mộng đi rong
      anh kéo níu những khoảng thời qua ký ức
      tỉnh giấc với đời mà nhớ mong chưa thức
      cứ lăn vào cho cuộc sống nghiêng chao
       
      mùa cứ sang , ta cứ thế xa nhau
      cho con chữ buồn rơi nước mắt
      những ngày thu qua hồn thêm xao xác
      nhặt chiếc lá vàng mà nhớ người thu

      anh bây giờ còn những phiều ưu ?
      sao con chữ cứ trải dòng thương cảm
      em nhặt lá ngoài sân hay nhặt nỗi lòng anh vừa chạm
      sao thương nhớ cứ về dù trời đã chẳng còn thu
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2020 05:24:43 bởi thu nhớ >
      #33
        thu nhớ 29.11.2020 05:47:40 (permalink)
        0
        ví dụ một ngày kia tóc đã phai màu
        ta vô ý gặp nhau trên phố vắng
        anh sẽ thầm lặng
        đếm bước một mình mà chẳng nhìn em ?

        ví dụ một ngày kia trong quán nửa đêm
        em say khướt với đường trần bi lụy
        anh có đến chìa đôi bờ vai tri kỷ
        để đưa em về nỗi nhớ  ngày xưa

        ví dụ cùng ngồi nhau bên hiên vắng trú mưa
        em khẻ hát khúc tình ca anh viết
        liệu anh sẽ nhận ra em hay vờ không quen biết
        mặc cơn mưa đời trút nỗi nhớ thương

        ví dụ trong cuộc sống đời thường
        em lam lũ 
        em trần tục như gả ăn xin trên phố
        anh có còn mơ ?

        ví dụ cuộc đời cứ rối như tơ
        anh có vì em chìa đôi bàn tay tháo gỡ
        hay mặc tình bao mùa thương nhớ
        anh quay lưng không một tiếng chào

        ví dụ thôi, để nhận ra nhau
        vì tất cả chỉ là con chữ
        có nhớ , có thương, có nhiều điều tan vỡ
        mình gặp mình, chẳng thèm nhận ra đâu ...
         
        thế mà bây giờ cứ nhớ về nhau .......
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2020 05:49:18 bởi thu nhớ >
        #34
          thu nhớ 29.11.2020 05:59:33 (permalink)
          0
          em từng yêu một gã đàn ông
          nam chi chí đáng mặt anh hào thời thế
          em biết mình người đến trễ
          nên tránh xa, nên chạy trốn vào thơ

          chữ câu em từ đó bơ vơ
          đời lặng lẻ em về cùng với bóng
          trăng đơn côi cùng bao ước vọng
          tan vào trong ký ức cùng đêm

          chợt em gặp lại người ở cái tuổi bình yên
          tim chẳng thấy còn gì là nhung nhớ
          những thứ tình  yêu không lăn qua đời trăn trở
          có lẻ chỉ là một thứ ảo tưởng thế thôi ...

          thế mà anh trong con chữ thu rơi
          em lại nhớ , lại tìm về mấy bận
          em biết tình yêu không trải qua buồn vui năm tháng
          cũng sẽ là những ảo tưởng thế thôi ...

          em vẫn cười nghiêng với cuộc đời
          bởi niềm riêng ai đem ra bày giải
          chỉ có khi em và trăng ở lại
          cùng với đêm sầu mới dậy khơi ....

          tình yêu là gì  ... em chẳng có trong đời
          nên không biết thế nào là hạnh phúc
          em cũng chẳng thấy phiền ưu trong thế tục
          vậy mà đêm ...em với chữ nhớ anh ....
          #35
            thu nhớ 06.12.2020 22:36:38 (permalink)
            0
            buổi sáng
            một tách cà phê nóng
            một điệu hát quen tai
            ngoài hiên đôi chiếc lá cuối mùa bay trong gió
            đông về bên ngõ
            đất trời không nở một nhành hoa

            bình dị như mình đời không đến nỗi phong ba
            chỉ đôi bận vào ra cùng ký ức
            có những thứ khi trôi vào đời thực
            nhận ra thì đã hóa hư không 

            vài ba giọt nắng rơi vào khoảng trống mênh mông
            cây trơ trội chìa những cành khô đơn độc
            loài dế giun chắc ẩn sâu vào lòng đất
            đợi mùa sang để khóc với thời gian 

            ta cùng thơ bao buổi lang thang
            tìm ký ức của thời luôn biết nhớ
            biển rất xa, sao nghe từng cơn sóng vỗ
            người rất xa, ký ức đã phai màu ....?
             
            #36
              thu nhớ 06.12.2020 22:44:49 (permalink)
              0
              có bao giờ mình sẽ nhận ra nhau
              để câu chữ không cùng đêm thức trắng
              để nửa mảnh trăng trong khoảng không im lặng
              thôi cô đơn ở giữa rừng sao

              có bao giờ mình sẽ được những ước ao
              mà có thể trên đời này chẳng có điều gì đáng ước
              bởi thế nhân thường trái ngược
              được một điều lại mất vạn điều mong

              ta chẳng thèm tìm kiếm chi, mặc kệ chuyện lòng
              vui buồn đó cũng tàn phai cùng năm tháng
              một kiếp người quá ngắn
              chưa đủ để ước mơ

              đợi ngày mai về gom câu chữ viết thành thơ
              quăng sóng gió vào vùng xa ký ức
              nơi những kẻ cô đơn lánh đời hiện thực
              viết tình yêu bằng những ước mơ 
              #37
                Ngày xưa 30.12.2020 14:42:30 (permalink)
                0
                thu nhớ


                thu này ta về muộn quá
                thơ trôi, người cũng dần trôi
                chữ câu lạc vần lạc điệu
                sầu ta hay lá thu rơi...

                thu này vần thơ không kết
                mùa sau ký ức còn nhau?
                sầu ta vương trong chiếc lá
                hẹn người thương nhớ thu sau

                thu này lật dòng thơ cũ
                người thơ còn đó chờ mong?
                ta quên bao mùa lá rụng
                nhớ thương giờ biết còn không?

                thu này ta về muộn quá....

                NHỚ THU XƯA...

                Giòng thơ ai viết dở...
                Cho buồn vương mắt cay!
                Hay của người một thuở ?
                Tình cờ gặp nơi đây?!

                Mùa thu rồi qua mãi...
                Vàng lá buồn trên cây!
                Kỷ niệm xưa bỏ lại...
                Bao thương nhớ vơi đầy!...

                Em của ngày xa lắm?...
                Mắt buồn sương khói bay...
                Thẩn thờ ai lặng ngắm
                Xác xơ lá thu gầy!...

                Bao mùa qua quạnh quẽ...
                Vườn xào xạc lá rơi!
                Có một người lặng lẽ
                Vẫn nhớ người xa xôi!...

                Thu đìu hiu ngóng đợi...
                Vàng lá buồn trên cây!
                Khung trời xưa diệu vợi...
                Em xa xôi...tháng ngày!...

                          30/12/2020
                #38
                  thu nhớ 30.12.2020 21:52:31 (permalink)
                  0
                  Ngày xưa



                  NHỚ THU XƯA...

                  Giòng thơ ai viết dở...
                  Cho buồn vương mắt cay!
                  Hay của người một thuở ?
                  Tình cờ gặp nơi đây?!

                  dòng  thơ người ghi viết
                  lòng ta thoáng nghe vui
                  một thời mùa thu nhớ
                  một thời ta lạc trôi

                  thu này ta về muộn
                  đợi người mùa thu sau
                  biết đâu trong con chữ
                  thu vẫn còn nhớ nhau
                   
                  nếu là người thu ấy
                  với thơ vẫn còn say ?
                  hay đời thường vướng bận
                  chuyện tình thơ phôi phai ?

                  ta ngang qua con chữ
                  người ngang qua mùa thu
                  chữ cùng thu thương nhớ
                  người và ta làm lơ ....

                  mùa này nơi đất khách
                  lạnh lòng kẻ tha hương
                  hôm nay người ra phố
                  gió gởi lời nhớ thương ?
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2020 19:53:14 bởi thu nhớ >
                  #39
                    thu nhớ 07.01.2021 01:11:39 (permalink)
                    0
                    nỗi nhớ bây giờ bình dị êm trôi
                    không khao khát chờ mong,
                    không ưu sầu thắt dạ
                    nỗi nhớ bây giờ êm ả
                    như dòng sông lẳng lặng bình yên

                    nỗi nhớ bây giờ không là những niềm riêng
                    (mà có lúc tâm hồn bật khóc)
                    nỗi nhớ lăn qua đời khó nhọc
                    hóa hư không
                     
                    tìm cho mình những giây phút cuồng ngông
                    những ký ức đẫm màu ưu hận
                    thoát kiếp người ....thôi vướng bận?
                    nỗi nhớ về đâu giữa nhân gian?
                     
                     
                     
                     
                    #40
                      thu nhớ 07.01.2021 01:23:52 (permalink)
                      0
                      anh vẫn đâu đây giữa cuộc đời
                      tim còn mấy bận tự dưng rơi?
                      hay anh như thể mây cùng núi
                      mặc chuyện nhân tình thản nhiên trôi

                      anh vẫn trưa - chiều hai buổi mong?
                      câu thơ , tiếng nhạc tự tim lòng
                      hay anh như thể trăng cùng nước
                      tự bóng mình soi ... mặc người trông...?
                       
                      anh vẫn vào ra chốn hồng trần
                      tìm nàng thơ giữa cuộc hư không?
                      hay anh chay sạn cùng nhân thế
                      chẳng thiết tình yêu mặc chuyện lòng?
                       
                      anh vẫn còn đây có phải không?
                      vẫn trông bến mộng rối tim lòng
                      hay anh như gió bay về núi
                      nhơ nhỡn cùng mây mặc kẻ mong ...!
                       
                      #41
                        thu nhớ 07.01.2021 01:34:37 (permalink)
                        0
                        hóa ra mình vẫn như thuở trước
                        ngơ ngẩn cùng mây chẳng nhớ mong
                        cầu cho tim biết rơi đôi nhịp
                        khuấy động hồn thơ ...thách hóa công....

                        hóa ra đời vẫn trôi êm ả
                        lúc khóc lúc cười cũng thành không
                        phải chi lạc bước cùng nhân thế
                        để mình còn lưu một chút ngông
                         
                        hóa ra bao buổi ưu phiền ấy
                        thở một tiếng dài hóa hư vô
                        phải chi năm tháng không bôi xóa
                        có cớ để mình thấm đơn cô....
                         
                        hóa ra đời vẫn như là mộng
                        cứ tỉnh, cứ say rối cả lòng
                        đôi khi tưởng đã thành đại sự
                        ngẩn mặt nhìn đời ......đời trống không.....
                         
                        #42
                          thu nhớ 07.01.2021 01:45:32 (permalink)
                          0
                          chốn xưa , lối cũ còn đâu đó
                          chút nhớ cùng thương mây gió mang
                          thế nhưng người vẫn xa vời vợi
                          nỗi nhớ vọng về tim tiếng vang....

                          thử xây một mái tranh bên suối
                          trồng khóm lưu ly tưởng nhớ người
                          tình yêu nhân thế là có thật
                          hay chỉ câu vần xếp chữ chơi?
                           
                          thử khắt tên người trên vách đá
                          thách tháng năm này thử xóa bôi
                          hỏi tim tên ấy còn ghi mãi
                          nếu có tương phùng sẽ đẹp đôi?
                           
                          nếu mai bóng xế mình trăm tuổi
                          ký ức ngày qua có còn không?
                          hỏi người xa ấy duyên có nhạt
                          hay chút cảm lòng vốn cũng không?
                          #43
                            thu nhớ 07.01.2021 02:07:13 (permalink)
                            0
                            khi ta khóc nhớ anh
                            người lao dùm dòng lệ
                            đêm cùng ngày ta nhớ anh...với thơ kể lể
                            người lặng thầm lắng nghe...

                            khi ta vui như nắng ngày hè
                            người ủ rũ thu mình trong đông giá
                            tình yêu có phải là trò của tạo hóa
                            không để thế nhân có đủ cặp đôi? 

                            khi anh xa xôi
                            trái tim ta bất tỉnh....
                            kiếp người cứ thế tan nhanh
                             
                            khi ta hiểu được thế gian
                            những ký ức khóc cười thành vô nghĩa
                            ta chợt nhận ra người.......luôn nhìn về một phía
                            nơi góc sầu ta hay khóc ngày xưa

                            đời trôi qua bao bận nắng mưa
                            ta không thiết những thứ cảm tình vụng vặt
                            anh tan mất
                            ta một mình ở giữa nhân gian....
                             
                            đi tìm cho mình một ký ức ngỗng ngang
                            nơi bóng hình người mờ hơn hư ảo
                            để ta hiểu thế gian này chẳng có chi hoàn hảo
                            tình yêu vốn chỉ bức tranh thiêu....

                            phiền của ta như ánh mây chiều
                            không còn cớ để đi tìm bến thật
                            giữa thế nhân lắm điều ngột ngạt...
                            buông tiếng thở dài...
                            ta cùng gió đi rong....!
                             
                             
                             
                            #44
                              thu nhớ 07.01.2021 02:17:44 (permalink)
                              0
                              chỉ xếp được đôi vần vô nghĩa
                              tâm trạng bây giờ là những trống không
                              chẳng có tình yêu ở trong lòng
                              chẳng khát khao những đều không thực
                              vậy mà ta cùng đêm thao thức
                              đợi một điều từ phía hư vô

                              có thể là một nhóm lửa đơn cô
                              giữa những vì sao xa lắt
                              có thể là một nốt nhạc
                              để khơi màu cho một ký ức rất xưa
                               
                               
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 55 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 820 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9