tặng cho người thích biến chữ câu thành khúc nhạc, nhờ có người tôi sống lại cùng thơ có một gã đàn ông ....
không hiểu vì cớ gì lại cất cao giọng hát
tặng lời ca tiếng nhạc
cho một kẻ bất cần ....
ngày tháng cứ trôi
gã đàn ông lục trong ngăn đời những lời thơ êm dịu
ghép những câu từ trong mớ chữ ngỗng ngang
cô gái vẫn bất cần
không một lời cảm tạ
nàng như một xác sống lướt qua đời gã đàn ông buồn bã
lời ca cũng từ đó đau hơn ....
một chiều mùa đông,
gã đàn ông biết giận hờn
hỏi cô gái những điều không nên hỏi
nàng lặng thinh ...
một tuần, hai tuần, rồi chất chồng ngày tháng
nàng không giả từ,
không một tiếng chia tay
gã đàn ông với cây đàn cất lời ca ly biệt
rượu uống càng say,
tình càng xa, càng da diết
nỗi nhớ bây giờ chỉ ở lời ca ....
gã đàn ông hờn ,
giọng trầm bổng thiết tha
cô gái vẫn lặng thinh cùng năm tháng .....
ở phía đằng sau của những cái bất cần
những thinh lặng
nàng đa sầu,đa cảm
yêu gả đàn ông từ buổi đầu tiên
nàng ưu phiền
tình yêu đến đố ai thoát được
nàng hiểu những rắc rối cuộc đời,
những mơ ước
gã đàn ông sao gánh được gian truân
nàng trong veo qua từng câu chữ, lời văn
nhưng thực tế là cả chuổi ngày cơ cực
những phán đoán dại khờ
những tính suy ngốc nghếch
cuộc đời nàng là một chuổi bi ai
gã đàn ông chỉ biết ca hát mê say
đâu hiểu được nỗi lòng của gió
nàng ra đi .....
năm tháng cứ thản nhiên trôi
gã đàn ông thích biến câu từ thành những lời ca tha thiết
cùng cô nàng bất cần ...
xa biền biệt
nỗi nhớ bây giờ còn ở những lời ca
ngày từng ngày trôi qua
nàng cứ nghe hoài giọng âm rất cũ
từng câu chữ
từng hơi thở ....
gã đàn ông đâu hiểu rằng nàng ấy đã yêu ....
tình yêu không cần phải hiểu nhiều
cũng chẳng cần bên nhau
như thiên hạ ngoài kia tranh giành từng phút giây khắt nghiệt
sâu thẫm trong lòng nàng biết
tình yêu nào rồi cũng là những hư không
chôn tận đáy lòng
một thứ tình không thể tỏ
những nuối tiếc, những luyến lưu ...nàng để ngỏ
mặc tháng ngày cứ thản nhiên trôi ...
gã đàn ông không biết còn cất giọng tặng đời
hay năm tháng đã làm cho mòn sức
cô nàng bất cần giờ đây mái tóc xanh cùng đôi sợi bạc
thường tự mĩm cười khi nghe khúc hát ngày xưa .....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2021 08:29:19 bởi thu nhớ >