thở dài cùng đêm những lúc như thế này ..
mình chỉ biết thở dài ..
hỏi bóng đêm, hỏi vầng trăng , hỏi cả tiếng gió
tất đã đều lặng thinh ...!
thiên hạ bao la, thiên hạ rộng lớn mông mênh ...
mình nhìn quanh cũng chỉ là tiếng gió
cũng may cuộc đời còn ái ưu để mình nghe rõ
tiếng của đêm, yên tịnh đến lạ thường ...
chạy trốn cuộc đời , chạy trốn tai ương
cũng có lúc phải tự mình đối diện
những thứ tầm thường lại hoá thành vĩnh viễn
phiền muộn này ....chẳng thể buông ....
chẳng cầu hạnh phúc tròn vuông
chẳng mong chi những điều may mắn ....
chỉ cần bình lặng
mình đối diện cùng mình ở những mùa trôi ...
ba năm, hay mười năm cuộc đời ..
mình đủ kiên nhẫn để nghe giây - giờ di chuyển
mình đủ bình tĩnh giữa cuộc đời vạn biến
hay lại điên cuồng náo loạn với phong ba ?
mùa này mưa nhiều, nên giọt nước đọng ở mi ta ...
là mùa khóc, hay mình biết khóc ...
những thứ tầm thường trong cuộc đời khó nhọc
nản lòng sao ?
tiếng thở dài qua bao cuộc bể dâu
mình vẫn thế như non xanh sừng sửng
hay lại yếu lòng ....
ngã giữa dòng sâu ?
thiên hạ tề tựu bên nhau
mình chẳng thích những trò vặt vãnh ...
sá gì một mớ phiền ưu bất hạnh ...
trăm năm rồi sẽ trôi ......
cùng đêm ngồi lại với đời ...
hoá ra giây - giờ là trường cửu
đợi trăm năm ...
phiền muộn sẽ tan ...!
2022/04/17
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2022 11:27:51 bởi thu nhớ >