thu nhớ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 55 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 820 bài trong đề mục
thu nhớ 08.01.2021 02:01:48 (permalink)
0
nếu có một phép mầu
ta sẽ bắt đầu lại mọi thứ
sẽ chẳng đặt ra những mục tiêu cho bản thân
sẽ chẳng cần lời khen từ bất kỳ ai trong nhân giới ....
chỉ ta cùng đất trời
những yêu thương, những ước mong xa vợi
sẽ chẳng tồn tại trong ta ....

nếu có một phép mầu
ta sẽ bắt đầu lại mọi thứ
không để cho mình nhọc công trong những nghĩ suy do dự
cung bậc cuộc đời ngày cuối cũng như nhau

nếu có một phép mầu
ta sẽ chẳng sợ nỗi đau
cái thứ mà cả đời ta trốn chạy
sợ yêu thương, sợ thế nhân lắm nhiều tai hại
dấn thân vào lòng sẽ ngã nghiêng say

nếu có một phép mầu
ta sẽ chẳng thèm để ý đến ai
mọi thứ xung quanh điều đi vào quy trình cuộc sống
những đợi mong
những điều kỳ vọng
khát khao nhiều tất cả cũng thành không
 
nếu có một phép mầu
ta nguyền một kiếp đi rong
nơi trú thân là đất
nơi ẩn cư là trời
một kiếp người ai rồi cũng thế thôi ...

nếu có một phép mầu
ta sẽ chẳng để lòng giây phút chơi vơi
gió là bạn
mây là tình nhân
cây cỏ , lá hoa là thân thiết
phiền muộn , uất u chỉ khiến tâm hồn cạn kiệt
một kiếp người có cần khổ thế không ?
 
nếu có một phép mầu
ta sẽ chẳng thiết ước mong
vô tư sống như loài hoa trên đất
sớm nở, tối tàn, cần gì chứng minh cùng đời thật
sự hiện hữu của mình như giọt nước đại dương

nếu có một phép mầu
ta sẽ chẳng vấn vương
trong nhân thế có chi là đáng
vô vọng, phiền ưu, chán nản
cuộc trần thế này định giá là bao ?
#46
    thu nhớ 08.01.2021 02:17:23 (permalink)
    0
    ta vô tình nhặt sợi tơ vương
    rồi trốn chạy sợ trăm điều hư ảo
    một tiếng thở dài ...xuyên qua hàng chục năm ẩn náo
    sợi tơ vương không vì thế mà tan

    những lúc bình yên lòng dấy lên những hoang mang
    anh vẫn khoẻ
    vẫn bình an đó chứ ?
    hay đang cười ta một cô nhóc như cụ non hay tư lự
    khi vướng vào đời lại hóa trẻ con

    thuở rất xưa ta thường ví von
    Chức Nữ - Ngưu Lang chuyện tình truyền thuyết
    ta mộng thấy anh tìm mình dù non sông cách biệt
    tỉnh giấc thì chỉ giấc chiêm bao
     
    có thể ta nghĩ chẳng thể với nhau
    vì nhân thế không có điều gì vô giá
    hạnh phúc kia dù không ai mặc cả
    nhưng một đời ai trả nổi phải không

    ta thà một mình đi tìm những thứ hư không
    tình yêu có, nhưng ngày mai sẽ mất
    sợi tơ vương từ anh sẽ nhạt
    năm tháng trôi qua mọi thứ dần phai

    để những chiều khi mặt trời ẩn dưới chân mây
    và đêm đến cùng tiếng côn trùng bầu bạn
    ta thấm thía những nỗi đơn côi vô hạn
    ước một phép mầu để xóa sợi tơ .....
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2021 02:20:53 bởi thu nhớ >
    #47
      thu nhớ 09.01.2021 19:24:06 (permalink)
      0
      sao ngày đông ta lại nhớ đến thu
      để tự tiện viết đôi dòng cảm xúc
      là thu nhớ , thu mong , thu xúi giục
      chứ hồn ta có nghiêng ngã chi đâu .....

      nhìn chiếc lá vàng rơi ta lại ước ao
      người viết gởi đôi dòng thơ nhớ
      chẳng dành cho ta, nhưng đủ trăm ngàn cớ
      để chữ câu tìm chút tương đồng
       
      có bao giờ người về ở ngày đông
      để cái lạnh không phiền lòng viễn xứ
      để những canh dài thôi ngồi tư lự
      tìm cho mình cái cớ để ước mong
       
      cuộc đời lăn về phía hư không
      những yêu - hận đã là ký ức
      nếu có thể xóa mình trong đời thật
      ta nguyện cùng thơ sống ở hư vô ....
      #48
        thu nhớ 09.01.2021 19:42:24 (permalink)
        0
        mùa này thiên hạ buồn đau
        kẻ mất mát, người lo sầu phiền muộn
        ta ngày đêm với những mẫu tin và trăm ngàn tình huống
        cũng buồn lòng cho nhân thế ngã nghiêng 

        năm mới sang, còn ở thế gian là còn những nghiệp duyên
        ta chẳng biết chia điều gì cho thiên hạ
        chỉ  cố  giữ sao cho tâm hồn đừng vấp ngã
        để đoạn đường sau còn có cớ để đi ...
         
        tuổi đời càng tăng, lòng càng bớt sầu bi
        dù ta biết quanh mình đơn độc lắm
        nhưng có lạ gì đâu, bởi  nhân sinh luôn chìm đắm
        tìm được bến bờ khi tuổi đã hoá trăm
         
        người người ra đi cho mùa đông thêm những oái oăm
        năm mới đến chẳng còn gì cho ấm dạ
        một nén hương gởi cho người xa lạ
        mất mát này thiên hạ hẳn rất đau
         
        *** không nỗi đau  nào sánh được với nỗi đau  nào, chỉ có ai trong cuộc mới hiểu được tận cùng cảm xúc .....đại dịch vẫn còn, thiên hạ vẫn loạn, hy vọng ở một ngày mai .....
        #49
          thu nhớ 09.01.2021 20:08:39 (permalink)
          0
          ..ở đầu đường cái, cách nhà khoảng đôi phút láy xe, có một  cây thập tự và bó hoa cắm ở góc phải của ngã tư, tượng trưng cho người đã khuất , không biết nó ở đó tự bao giờ, bởi khi ta đến khu phố này, thì nó đã ở đó  ....... không biết người đó già hay trẻ, nhưng chắc chắn nguyên do là tai nạn xe .... , buổi sáng nào đi làm ta cũng thấy , quanh năm suốt tháng luôn có một cụm hoa cắm ở đó với dòng chữ " xin hãy chậm lại " , không biết đó là hoa thật, hay hoa nhân tạo, nhưng hình như thỉnh thoảng hoa khác màu ...thấm thoát thời gian cũng gần hơn bốn năm ....từ ngày đại dịch bùng phát, ta không còn thấy cây thập tự và bó hoa nữa, không biết vì cớ gì nó lại biến mất, ta cứ nghĩ chắc nhân viên cắt cỏ đã vô tình dẫm ngang, rồi người nhà của người ấy chắc sẽ dựng lại ...nhưng rồi tuần này tiếp nối tuần kia, hoa vẫn không cắm, lẽ nào có người sợ hình ảnh ấy nên phàn nàn ...hay lẻ nào ...thân nhân của người ấy đã ra đi ....bao giờ đi ngang, ta cũng không khỏi chạnh lòng, chắc chắn rồi thiên hạ sẽ lãng quên, và không ai còn nhớ ở góc đường ấy, từng có một cây thập tự và một bó hoa .... 
           
           
          dựng cho người một cây thánh giá
          tặng cho người một đóa hoa
          nhân sinh vô thường, vô vọng
          đoạn đường này ai cũng phải qua 
           
          khi màng đêm chưa chịu rời xa
          ta ngang qua đoạn đường bao buổi
          lòng luôn tự hỏi
          người là ai ?

          những chiều , những tối cứ xoay
          người vẫn đó, cùng cây thánh giá
          vẫn là bó hoa bên đường không lạ
          vẫn là câu " xin hãy chậm thôi ..."

          thế giới bên kia chẳng xa xôi
          ai cũng sẽ đến ......đó là điều dễ hiểu
          nhưng bỗng nhiên một ngày , góc đường chợt thiếu
          cây thánh giá không còn, bó hoa cũng tan
           
          ngày từng ngày ta cứ hoang mang
          ta tự hỏi những điều không dám hỏi
          chạnh lòng thương

          nhân thế mong manh và lắm tai ương

          thật tội nghiệp khi kiếp người sóng gió
          phải chi thế nhân như loài  hoa cỏ
          chỉ biết đùa theo ngọn gió trên cao

          những sân si , những oán hận dâng trào

          ta không biết loài người bao giờ an phận
          có khi nào ở thế giới bên kia là nơi không còn thù hận
          nên phần hồn được thảnh thơi bay ? 

          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2021 20:48:59 bởi thu nhớ >
          #50
            thu nhớ 09.01.2021 21:04:51 (permalink)
            0
            vẫn là buổi sáng bình yên
            vẫn là ly cà phê nóng
            vẫn khúc nhạc vang lên ước vọng
            người xa người ...ta hẳn đã xa ai ?

            đêm qua đôi giọt tuyết bay
            không biết trăng ở trên kia có thèm khoe bóng ?
            ai cũng biết vì sao trăng ẩn mình trên khoảng không trống rỗng
            chỉ người thơ bao giờ cũng thấy ánh trăng ....

            xưa ai cũng mơ thấy bóng chị hằng
            nay thiên hạ hẳn là thất vọng
            tiên nga không ở cung trăng ...
            chú cuội trần gian tìm đâu ước mộng
            cội đa già ai nở mang đi ?
             
            mai xây nhà trên vách núi ngắm cánh chim di
            gởi mơ ước mong một ngày rớt trên vai người lạ
            để khi thu sang chữ câu tìm về với lá
            người nhớ mong người ...ta chỉ nhớ thu ....
            #51
              thu nhớ 23.01.2021 23:22:09 (permalink)
              0
              ký ức hôm qua phiền ưu quá
              định sẽ đem chôn dưới biển đời
              ngang qua con phố ngày xưa ấy
              ký ức chợt về khiến lệ rơi

              ừ thôi, không vứt ngày xưa ấy
              dẫu sao cũng đã hoá hư không
              đôi câu chuyện cũ là quá khứ
              vứt được đi đâu  những khúc lòng

              mình ngày hai buổi ngang qua phố
              tình người không chạm dễ hiểu thôi
              mây vẫn bình thường ngàn năm lẻ
              mình vẫn bình thường với đơn côi ...
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2021 20:32:18 bởi thu nhớ >
              #52
                thu nhớ 23.01.2021 23:39:49 (permalink)
                0
                lạ thật
                mình cứ nghe hoài người hát
                những khúc nhạc lòng rất lẻ loi
                mình thích giọng âm hay câu chữ
                mà cứ nghe hoài chẳng muốn thôi

                mình nhớ, mình mong, mình lại tự cười
                ngày xưa trẻ, 
                ngày xưa thơ dại quá
                câu chữ bình thường hoá khúc ca
                người hát như thể là đoạn cuối
                cuộc trần thế giờ đã rất xa
                 
                mình viết dòng thơ thương nhớ
                tặng người yêu ở cuối chân mây
                người đem câu chữ thành khúc nhạc
                hát để tặng đời ......mình hoá say!
                #53
                  thu nhớ 28.01.2021 22:50:26 (permalink)
                  0
                  người đã hết yêu chưa ?
                  riêng ta còn nhớ
                  những áng thơ cứ tưởng sẽ tàn phai
                  cảm xúc của đời có thể lung lay
                  những thương nhớ sẽ chẳng còn trong đáy mắt

                  ngày nơi đây không tất bật
                  nhẹ nhàng trôi như cái nhớ vu vơ
                  ta đã lớn hơn ngày xưa đôi ít
                  phiền muộn của đời vì thế cũng làm ngơ ....

                  ta hằng buổi vẫn tìm về kỷ niệm
                  thuở mới yêu, thuở mới gặp người
                  trên đời này hẳn không thiếu niềm vui
                  nhưng hạnh phúc vẫn là khoảng thời gian ấy
                   
                  người vẫn còn yêu ...hay hết rồi thời ngây dại
                  thuở đất trời chỉ  của riêng ta ...
                  đôi câu viết lòng nghe nhiều ái ngại
                  tình yêu giờ hẳn đã rất xa
                   
                  #54
                    thu nhớ 28.01.2021 23:10:04 (permalink)
                    0
                    ta từng bảo :
                    - một ngày không anh, ngày thành vô nghĩa
                    - một tháng không anh, tháng ấy mất niềm vui ...
                    đã bao lâu rồi ....ta lại chẳng còn nhau
                    vô nghĩa hay không ngày vẫn trôi nhè nhẹ
                    niềm vui vẫn còn mặc năm tháng hư hao

                    ta chẳng thể nghe giọng anh nơi xa ấy
                    những phiền ưu không sang sẻ cho nhau
                    anh bên đó nắng chiều rơi cuối ngỏ
                    lời tự tình mây gió còn trao ?

                    nơi ta ở ngày đông lạnh giá
                    gió buốt từng cơn xé rách thịt da
                    thương con dế trót lạc đường băng giá
                    xác chơ vơ giữa ngỗng ngang đời
                     
                    đôi phút chốc chợt mong mình hoá đá
                    sống trăm năm bên cạnh cuộc đời
                    hay có thể như loài cỏ dại
                    đợi ngày đông tàn khoát áo rong chơi ...
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2021 23:11:26 bởi thu nhớ >
                    #55
                      thu nhớ 28.01.2021 23:22:26 (permalink)
                      0
                      ngày xưa một trời kỷ niệm
                      tìm về bỗng hoá niềm vui
                      phiền xưa biến thành nỗi nhớ
                      nhẹ nhàng ba buổi cùng trôi

                      ngày xưa một thời vụng dại
                      yêu người thư gởi trên mây
                      mười năm có là bao mấy
                      sá gì những lúc sầu vây ...

                      người xưa bây giờ xa lạ
                      gặp nhau cứ thế làm ngơ
                      chỉ còn đôi bài thơ nhớ
                      tự mình cảm xúc vu vơ

                      thời xưa giờ thành xưa lắm
                      không còn người để nhớ mong
                      lật từng trang thơ, câu chữ
                      tự mình nghe nhớ lạ không ?
                      #56
                        thu nhớ 28.01.2021 23:39:55 (permalink)
                        0
                        khi tình yêu chỉ là ngọn nến
                        loe lét giữa đời khiến ta chẳng thể quên
                        nến sợ gió
                        như ta - người sợ gió
                        bão giông đời nghiêng ngã trái tim 

                        ngày chia tay chẳng có chút sầu ưu
                        bởi lòng biết chắc gì gặp lại
                        chút tình này ....
                        giữ được bao nhiêu ????

                        cuộc sống cứ trôi về phía trước
                        biển cùng người một bóng dưới đêm
                        đôi dòng gởi... ta lặng người xóa vội
                        yêu thương rồi cũng chỉ sầu thêm ...

                        ai biết được nếu ngày xưa vẹn ước
                        chắc gì ngày nay sẽ hạnh phúc yên vui ?
                        hay có thể như ngọn nến kia loe lét
                        cháy trọn một lần mặc kệ đời trôi
                         
                        người còn đó với biển đêm , trăng giá
                        chốn thôn quê êm ả đời thơ
                        ta vẫn vậy giữa xứ người bề bộn
                        mặc cuộc đời trôi, ta cứ làm ngơ .....
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2021 00:09:23 bởi thu nhớ >
                        #57
                          thu nhớ 29.01.2021 01:48:14 (permalink)
                          0
                          tìm một tứ thơ
                          tìm một kỷ niệm
                          xưa lạc giữa đời - nay lạc giữa chữ câu
                          người về tận nơi đâu hay tan rồi mơ ước
                          câu chữ giận hờn không trải được con tim

                          có mơ ước nào cho con chữ bình yên
                          không dậy sóng để ngày sau thương nhớ
                          người về đâu cho đêm trăn trở
                          ngày dài theo năm tháng quạnh hiu

                          ta tìm gì giữa câu chữ cô liêu
                          chút lưu luyến giữa hai bờ hư - thực
                          người về đâu cho trăng sao thao thức
                          và hồn ta như có chút chờ mong ...
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2021 01:49:29 bởi thu nhớ >
                          #58
                            thu nhớ 29.01.2021 02:05:20 (permalink)
                            0
                            vẽ lên tờ giấy trắng
                            một đoạn đường cong cong
                            pha thêm chút nắng hồng
                            thành giấc mơ năm cũ

                            xếp chữ câu vừa đủ
                            biến đời thành giấc mơ
                            người ngang qua ghi nhận
                            tương tư hoá thành thơ

                            về đâu rồi nỗi nhớ
                            cho hồn mộng bâng quơ
                            đêm về ngang giấc ngủ
                            bóng hình xưa ai chờ
                             
                            tô thêm màu sắc tím
                            cho tình yêu ban sơ
                            thả đôi hòn lửa đỏ
                            tình yêu hoá dại khờ
                             
                            vẽ vòng vo nỗi nhớ
                            lạc người tận chân mây
                            tìm trong từng  hơi thở
                            nỗi nhớ còn quanh đây
                            #59
                              thu nhớ 29.01.2021 02:22:15 (permalink)
                              0
                              ta bất chợt về ngang ký ức
                              thuở cùng thơ vui với trăng sao
                              ngày ba buổi vào ra nỗi nhớ
                              đêm hư hao nghe mộng đời tan
                               
                               
                              ta thuở ấy phiều ưu vướng bận
                              tim cô đơn như kẻ tha hương
                              đôi câu chữ tình nhân hư ảo
                              cũng đủ làm tim khóc tan thương

                              nay bất chợt về ngang nỗi chớ
                              nghe vu vơ câu chữ hờn yêu
                              ngày xưa ấy nay là ký ức
                              phiền muộn kia còn lại bao nhiêu ?
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2021 02:23:47 bởi thu nhớ >
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 55 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 820 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9