anh người lớn ... chợt nhớ một thời phải lòng anh người lớn, và bị la cho một trận ... ôi một thời con nít ....mà thích mơ ...! anh bảo em là ánh sao đơn
nên muôn kiếp chỉ một mình trên nền trời đêm le lói sáng
yếu ớt như ngọn đèn dầu sắp cạn
không đủ để soi đường về trái tim anh
anh bảo em như một ngọn cỏ xanh
nên muôn kiếp không dời chân sang đồi bên kia hạnh phúc
những kiểu yêu thương trong thế tục
ngọn cỏ em sao chịu nổi nhân gian
anh bảo em cần thêm chút dịu dàng
là con gái phải tóc dài và vành mi ướt
em như một đứa con trai trong hình hài ngang ngược
tình yêu không có chổ dừng chân ...
em tin lời anh nên chạy trốn bản thân
giấu tim yêu ở một góc đồi xa lắc
ánh sao đơn giữa bầu trời đêm vằng vặc
ngọn cỏ đời thường không nếm nổi vị đau
em lớn lên vẫn là tóc ngang vai thế đã sao ?
ngọn đồi bên kia em cố gắng trèo lên sẽ được
anh chẳng đợi em theo dòng đời trôi ngược
có bến lòng nào anh mở cửa chờ em ?
2022/07/04
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2022 05:21:45 bởi thu nhớ >