gã đàn ông trên phố gã đàn ông trên phố với đôi mắt rất sâu
dáng điệu chênh vênh như vầng trăng thu cuối phố
gã lướt qua lòng đường, mang theo sau lưng những giấc đêm trăn trở
kiếp người có cần phải thế hay không ?
nhìn thiên hạ quẩn quanh với nỗi buồn lo xoay vòng
tiếng thở dài trong ta rơi cùng thu trôi về biển lặng
cuộc đời rất ngắn
nỗi sầu lo đến tận nghìn năm
vầng trán của gã đàn ông đầy những vết nhăn
khi gã nhếch môi cười, ưu tư hiện lên trong từng tia mắt
giọng nói uất trầm, như bóng đêm ngột ngạt
gã đàn ông vì sao đánh mất mùa xuân ?
gã mang trên đôi vai một chút hành trang
là ký ức buồn vui của một thời quá khứ ?
gã đưa cánh tay lên vẽ một vòng trong trí nhớ
giọng ca đục khàn .....
con phố bỗng nhiên đau ...
2022.08.27
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2022 23:11:59 bởi thu nhớ >