nhớ anh thôi ...chẳng mấy dễ dàng ...! anh nửa kiếp cùng đời phiêu bạc
quê hương xa tiếng vọng nghìn sau
em trẻ quá hiểu gì sông núi
chữ yêu thôi học mãi được đâu ...?
mình hai kẻ từ hai thời đại
lạc vào nhau bỗng rối đường tơ
anh hờn nước, hờn luôn sông núi
em chỉ hờn anh, dạ đã thẩn thờ
anh kể chuyện thời còn binh lửa
em hiểu chi đâu những mất mát xưa
trang sử viết còn ghi uất hận
phiền em bấy giờ là nhớ sớm hờn trưa
mình cứ thế song hành trong đơn độc
sầu anh mang bằng xương máu thịt da
em chỉ biết chữ tình khó viết
cũng buông lời ta thán kêu ca ...
anh trách em lòng còn quá trẻ
em chê anh như cội tre già
và hai đứa đi về hai phía
cái nhớ bây giờ rút cạn tim ta ...!
em có thể ngồi nghe anh thêm lần nữa
chuyện binh đao , chuyện của non sông
anh có thể ngồi nghe em bật khóc
chìa đôi vai cho em ấm lòng ...!
chiều nay nắng cũng đi về một hướng
mây mãi trôi vô định với thời gian
em cũng thế nghe biển lòng dậy sóng
nhớ anh thôi ...cảm giác chẳng dễ dàng ...!
feb. 09, 2021
thu nhớ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2021 06:48:47 bởi thu nhớ >