Ký Ức Buồn - CHÉN CƠM TRẮNG CHAN NƯỚC MẮM .
Nahoku 25.11.2020 04:24:44 (permalink)

Ký ức buồn .



CHÉN CƠM TRẮNG CHAN NƯỚC MẮM .



Mua được chai nước mắm ngon thích quá nên lấy một chén cơm nóng tưới lên để thưởng thức vị ngon của nước mắm thứ thiệt làm từ cá như ngày xưa , vì sau này hầu như tất cả các loại nước mắm trên thị trường đều là nước muối pha màu và hương liệu .



Tuy không thơm ngon thật xuất sắc như loại "nước mắm nhỉ" đặc biệt hồi đó , nhưng cũng có hương vị và đậm đà khác với các loại nước mắm Thái , Việt Hương ...v.v...và đương nhiên đó là điều "hiển nhiên" rồi . Nhưng cầm trên tay "chén cơm trắng chan nước mắm" thì đột nhiên ký ức thời xưa lại hiện rõ mồn một trong trí nhớ đang kém dần theo thời gian .



Sau 1975 , gia đình tôi từ Saigon đi định cư lập nghiệp tại Căn Cứ 2 gần khu vực "Rừng Lá" ( một địa danh nổi tiếng ) , năm trên trục quốc lộ 1 hướng ra Bình Tuy , Phan Thiết . Thời gian ấy thì ai cũng hiểu là cả nước bị thiếu đói trầm trọng và lý do ai cũng hiểu .



Cùng dãy nhà tôi ở khu D đi ngược xuống "Liên gia 12" khoảng ba căn thì đến một con đường dọc đi thẳng ra hướng ruộng rẫy , băng qua con đường ấy phía đối diện nhà tôi là nhà của một ông cụ mà tôi không nhớ rõ tên , tôi chỉ nhớ mang máng là ông cụ có người con gái và có đứa cháu ngoại khoảng năm tuổi tên Khánh thì phải . Vì mới dọn về nên tôi cũng không rành rẽ cho lắm những người hàng xóm chung quanh , chỉ biết rõ những người hàng xóm gần mà thôi , còn bên kia con đường dọc ấy thì cũng chỉ biết sơ sơ .



Thuở ấy cơm gạo là một thứ xa xỉ , nếu có cũng chỉ dám độn đầy khoai lang , khoai mì , bắp , bo bo ....v.v...Lúc mới dọn về nhà tôi thường nấu cơm và mấy đứa nhỏ nhà kế bên hay xin các em tôi cơm cháy và nói là thích ăn cơm cháy , sau đó mới hiểu là khi nấu độn mà "ghế xới" không đều thì gạo vừa nhỏ vừa nặng sẽ là lớp cháy dưới đáy nồi , và là phần có ít độn nhất .



Một hôm nghe tin cháu bé Khánh nóng sốt mấy ngày và đã không qua khỏi , hàng xóm kéo đến thăm và chia buồn . Nhưng khi nghe ông cụ vừa khóc vừa kể rằng khi bệnh cháu chỉ thèm một chén cơm trắng chan nước mắm thì cả xóm không cầm được nước mắt . Câu khóc than của ông cụ vẫn không thể nào biến mất khỏi ký ức của tôi mặc dù thời gian cũng đã bốn mươi lăm năm trôi qua . Và ngay chính trong nhà tôi ai cũng thèm một chén cơm trắng chan nước mắm vào thời điểm đó , em gái tôi cũng đã thốt ra lời và cũng khiến tôi nhiều đêm mất ngủ và khóc thầm .



Một đời người có nhiều ký ức vui buồn , đôi khi chúng ta không thể nhớ ...nhưng khi có một tác động nào đó sẽ khiến những ký ức đó trỗi dậy , có khi nhớ từng chi tiết . Có những ký ức thuộc loại "sâu nặng" như chén cơm trắng chan nước mắm này thì chắc có lẽ khó có thể mà quên được , dù rằng chỉ muốn quên cho đời thêm tươi .



Chỉ là một ký ức nhỏ trong một quãng của cuộc đời , nhưng đúng là một ký ức kinh hoàng và cầu xin cho tất cả mọi người đừng bao giờ ở vào cái thảm cảnh ấy . Tôi xem nhiều clips trên youtube ở những vùng cao Tây Bắc và Đông Bắc VN hiện bây giờ vẫn còn những gia đình có lúc chỉ có "sắn" ( khoai mì ) mà cũng không đủ no , còn chuyện ăn cơm , mèn mén ( bắp xay nhỏ ) mà không có thức ăn phải chan nước lã thì thấy thường xuyên , xót xa quá .



Cũng may là bây giờ có một đội ngũ "youtubers" chuyên đi săn những trường hợp khó khăn rồi kêu gọi cộng đồng chung tay giúp đỡ , một hình thức hoạt động có tính cách xã hội rất đáng tuyên dương , dù rằng những youtubers ấy cũng được hưởng lợi tức không nhỏ từ chính những bài đăng ấy , xem như một công mà hai việc , vừa có lợi cho youtubers và vừa có lợi cho xã hội .



Xin được chia sẻ một ký ức buồn mà tôi đẵ chứng kiến , xin chúc cả nhà luôn vui khỏe .

Nov 23/2020





Attached Image(s)
#1
    Ct.Ly 28.11.2020 05:06:04 (permalink)
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9