Trùng khơi...
RỒI EM XA MÃI!... Giấc mộng hoang đường đã quá xa... Quãng đời yêu dấu một lần qua! Tháng ngày êm ả yên bình quá Thêu giấc mơ hồng, mộng dưới hoa! Rồi người trôi dạt cõi xa xăm... Lòng chẳng nguôi quên (nhớ lặng thầm!) Vẫn mãi mơ về nơi chốn cũ Phương trời còn lại những dư âm! Lòng hoài mơ tưởng dấu yêu xưa! Rộng khắp không gian chẳng bến bờ... Chốn cũ dạt dào bao kỷ niệm Thiên đường ăm ắp một trời mơ! "Ngày xưa"... hai chữ thật bi ai Vực dậy uy nghi những tượng đài! Giam kín hồn ta trong ngục tối... Mơ vùng đất mộng tháng năm dài! 24/9/2022 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2022 21:06:25 bởi Ct.Ly >
TAN VỠ! Ai đã mang theo vạn nỗi lòng... Về nơi xa ấy xứ cô đơn! Bỏ ngày tháng mộng trời thương nhớ... Mắt ướt còn nguyên nỗi tủi hờn! Để lại người thương chốn vực sầu Ngẩn hồn không biết lạc về đâu! Mệnh duyên chia cắt người đôi ngã Ly biệt đây rồi, ta mất nhau! Những giọt mưa bay... lệ ngập đường Phủ mờ nhân ảnh giọt sầu tuôn! Tình qua vạn lý tình giăng mắc... Trôi dạt về đâu giữa gió sương?! 25/9/2022
NGÀY XANH!... Ngày xanh tàn tạ khuất non ngàn... Ai kẻ trầm tư, dạ ngổn ngang! Tựa bóng lấp đầy cơn mộng huyễn... Mượn hình vun quén giấc mơ hoang! Bèo dâu tan hợp hoài thương xót Cuộc thế vơi đầy mãi tiếc than! Dĩ vãng trôi qua bờ bến khác... Đa mang chi mãi giấc mơ tàn?! 05/10/2022
NHƯ BÓNG MÂY QUA!... Giấc hồng chỉ một lần qua... Yêu thương rồi cũng lìa xa thôi người! Lạnh lùng gió dập hoa rơi... Con tim vỡ nát khóc đời bể dâu! Sông xanh tít tắp giòng sầu... Buồn trôi theo nước bạc màu trùng khơi! Người đi vượt thoát gông đời Ai còn ở lại nghẹn lời khóc thương! Trời mây cách biệt đôi đường Lối xưa hiu hắt phấn hương nhạt nhòa! Mặn nồng rồi lại chia xa.... Yêu thương dằn vặt lòng ta thôi người! 05/10/2022 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2022 03:55:51 bởi Ct.Ly >
CHẮP CÁNH THƠ BAY!... Người từ muôn kiếp thuở xa xưa... Lướt gót kiêu sa lạc bến bờ! Non nước dạt dào hương gió mới... Mảnh hồn xao xuyến ngợp trời mơ! Dải nắng bên đường đẹp chứa chan! Tinh khôi an lạc thuở hồng hoang Hương yêu phiếu diễu muôn ngàn lối... Đời bỗng bừng sôi, mộng ngập tràn! Ngày lên rạng rỡ khắp non cao Chắp cánh thơ bay, ý dạt dào! Từ hạ sầu vương cành phượng rũ... Đến Xuân diễm mộng phớt hoa đào! Người là giòng nước cuốn trôi phăng... Thơ rối tung lên lạc điệu vần! Thi hứng vỡ òa như sóng dội... Đại ngàn rung chuyển hội hoa đăng! Rồi người về với cõi trăng sao... Khép dấu yêu xưa, mộng ước nào! Chuyện cũ bên đời xa vút mắt... Xóa nhòa như một giấc chiêm bao! Người đã ra đi biệt suối ngàn! Đêm về loáng nước ánh sông trăng! Phất phơ chứng tích mùa yêu cũ... Gợi nhớ đời xưa... mộng ngút ngàn!... 17/10/2022
NẮNG VÀNG!... Về qua phố nhỏ lặng thầm... Cảnh xưa gợi nhớ dư âm một thời! Người về nẻo ấy xa khơi... Cho hồn ta nhớ một trời mây bay! Cảm thương mưa khóc đêm ngày... Xót xa phố cũ bủa vây lối về! Nắng chiều bàng bạc sơn khê... Hồn ai gục chết bên lề cuộc vui! Chia ly khúc hát ngậm ngùi! Xé toang mộng ước... lứa đôi lỡ làng! Nhớ xưa thuở ấy nắng vàng... Lênh loang rực rỡ bạt ngàn sông quê! 18/11/2022 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2022 21:29:14 bởi Ct.Ly >
TIẾNG CƯỜI!... Tiếng cười, nghe tưởng người xưa... Mây bay lại nhớ cơn mưa đầu mùa! Em về xứ ấy mịt mờ... Sao còn gặp lại bên bờ trần gian? Đuổi theo ảo vọng mơ màng... Bỗng nhiên tỉnh giấc nát tan cõi lòng! Guồng đời luân chuyển thu đông... Xuân tàn hạ úa chênh chông phận người! Em đi mưa gió ngút trời... Cây xanh rũ bóng nghẹn lời khóc ai! Qua rồi một giấc mơ dài! Như con sóng vỗ ru hoài biển khơi... Em xa bỏ lại khung trời... Quê nhà yêu dấu, không lời tiễn đưa! Thẫn thờ... hồn lạc trong mơ! Phải em qua ngõ giấc trưa, mới vừa? Tiếng cười, nghe tưởng người xưa... Mây bay lại nhớ cơn mưa đầu mùa! 23/11/2022
DẤU YÊU XƯA!... Thuở dấu yêu xưa mộng ước đầy! Trời xanh vời vợi gió dìu mây... Đưa mây trôi đến miền phiêu lãng... Khát vọng bay cao vạn chuỗi ngày! Ký ức bừng sôi tự đáy lòng! Dõi về phương ấy... cõi mênh mông Ngày dài diễm mộng xa hun hút... Thoáng nhớ vương buồn... ánh mắt trong! Qua rồi say đắm thuở yêu nhau! Hương sắc năm xưa vẫy cánh chào! Hờ hững người về mang giá lạnh... Góc đời ủ dột nắng hanh hao! Chuyện xưa khuấy động niềm thương nhớ... Âm ỉ trong ta điệp khúc sầu! Ký ức dấu yêu cùng đổ vỡ Len về dằn vặt trái tim đau! Lòng luôn tơ tưởng ngày xưa ấy Khao khát yêu thương, mộng ước đầy! Hoài vọng tuổi xuân thời bỏng cháy Trời xanh vời vợi, gió dìu mây... 11/2/2023
MÊNH MÔNG CHIỀU!... Nghĩa trang hoang vắng đường về Cuối ven núi dựng bốn bề tịch liêu! Cây xanh ướt đẫm sương chiều... Chao nghiêng bóng đổ đìu hiu non ngàn! Mây trời phiêu dạt lang thang... Trôi đi hé lộ một vầng trăng non! Đời qua-dĩ vãng... đâu còn! Sông Dinh lờ lững mỏi mòn dấu xưa! Anh về trời bỗng gieo mưa... Núi sông vây kể chuyện xưa ngập lòng! Bến yêu nước chảy xuôi giòng Cuốn phăng năm tháng ước mong muộn phiền! Em giờ say giấc cô miên Thoát vòng cương tỏa, xuôi miền đơn côi! Quanh năm nghe tiếng núi đồi Cối xay quạt gió bên trời vọng âm... Mưa rơi thánh thót giọt thầm Như ai thương tiếc xa xăm cõi người! Dặm ngàn buồn trải muôn nơi... Sương giăng thấm lạnh chơi vơi nỗi lòng! Mây đùn trắng xóa như bông... Hồn anh chết đuối giữa mông mênh chiều! 04/3/2023
BỐN TÁM NĂM DÀI!... (Cảm hứng nhân đọc bài "Điệp khúc 48" của Đỗ Hồng...) Bốn tám năm dài ai nhớ không? Trên giòng biển lạnh nước mênh mông... Bặm môi ghìm giữ tia nhìn cuối Khuất bóng quê hương... lệ chảy giòng! Bốn tám năm dài xa núi sông Nhớ thương da diết giữ trong lòng! Biển xanh chôn chặt niềm khao khát... Lai láng trùng khơi giấc mộng hồng! Bốn tám năm dài nuôi ước mơ Niềm tin bền vững lẫn mong chờ! Bùng lên tàn lụi bao hy vọng Dằn vặt tâm tình đắng giọng thơ! Bốn tám năm dài biệt cố hương Ngẩn ngơ như mất dấu thiên đường! Bầy ong vỡ tổ giờ lưu lạc... Chí cả thôi đành gửi gió sương! Bốn tám năm dài một giấc mơ! Đời xưa mộng cũ... đã xa mờ! Làm sao quay ngược guồng luân chuyển Về chốn an lành của tuổi thơ?! Bốn tám năm dài cách biển xa Qua trùng dương rộng... bóng quê nhà! Cưu mang cả một thời xuân sắc Thuở dấu yêu xưa... tuổi ngọc ngà! 24/4/2024 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2024 04:07:54 bởi Ct.Ly >
BỜ BẾN MỘNG!... Thông đứng trầm ngâm giữa núi rừng! Chốn yêu thương ấy... rộn ràng Xuân! Còn đâu! tàn tạ trời thương cũ... Nghĩ đến ngày xưa, nhớ quá chừng! Lối mộng... giờ đây đã cách xa! Yêu thương chan chứa của ai mà! Cây xanh nghiêng bóng, giòng sông nhỏ... Thoáng bóng em buồn... mắt lệ sa! Ga đời lỗi nhịp một lần đi... Bàng bạc rừng thông, ước nguyện gì!? Kỷ niệm ngủ yên bờ bến mộng... Ngùi thương dĩ vãng... lệ hoen mi! (Bên đồi thông, nhớ về một miền xa...) 18/11/2024 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2024 03:27:59 bởi Ct.Ly >
BUỒN MÊNH MÔNG... (Đồng cảm khi đọc bài thơ "Buồn như..." của Tú _Yên)
"Buồn như mây gió Giữa trời quạnh hiu Hay như vạt nắng Chậm rơi cuối chiều Buồn như hy vọng Chưa tròn vụt bay Hay như nuối tiếc Buốt đau tháng ngày" (T.Y) Luồn trong gió thoảng... Len vào mây bay Buồn vui thấp thoáng Đan xen tháng ngày! Vòm trời cao rộng Ước mơ vơi đầy Công trình danh vọng Đâu rồi xưa nay?! Bao nhiêu khát vọng Vỗ cánh bên trời Hẫng vòng tay rỗng Đau thương ngậm ngùi! Nỗi buồn vô cớ Nỗi buồn không tên Đất trời khai mở Buồn ơi mông mênh... Buồn như gió lả... Bên trời hư vô Buồn như chiếc lá Lất lây mặt hồ! 31/12/2024
Ngày xưa
BUỒN MÊNH MÔNG...
Luồn trong gió thoảng...
Len vào mây bay
Buồn vui thấp thoáng
Đan xen tháng ngày!
Vòm trời cao rộng
Ước mơ vơi đầy
Công trình danh vọng
Đâu rồi xưa nay?!
Bao nhiêu khát vọng
Vỗ cánh bên trời
Hẫng vòng tay rỗng
Đau thương ngậm ngùi!
Nỗi buồn vô cớ
Nỗi buồn không tên
Đất trời khai mở
Buồn ơi mông mênh...
...
...
31/12/2024
Viết với Ngày xưa một chút thơ nghen. (Bởi sợ "lời thơ hẹn" thành nợ 2 năm nên TY phải cố thực hiện sớm sớm đó, Ngày xưa ơi!)
…Chở buồn đi xa.
Buồn – không người chia sẻ
Làm lòng luôn thấy đau
Tháng_năm dần khắc khoải
Phải làm sao – làm sao?!
Buồn – không ai để nói
Nên bối rối vô vàn
Thời gian thì lặng lẽ
Nên buồn thành miên man.
Buồn – không nơi trút bỏ
Nên cứ đầy thêm lên
Làm tâm tư trĩu nặng
Buồn – rồi buồn…mông mênh!
…
Thì thôi!
Nhờ mây_gió
Chở buồn đi thật xa
Đời – trở nên thanh thản
Theo ngày qua…ngày qua…
Tú_Yên
(01-01-2025)
Ai bảo mùa thu?!... Mùa thu ai bảo đẹp như mơ?! Đã chết mùa thu tự bấy giờ! Nát trái tim hồng, run nhịp thở... Từ mùa thu ấy biết bơ vơ! Mẹ rứt vòng tay lặng lẽ đi... Chiều vàng khép lại dưới bờ mi! Vườn đơn quạnh quẽ đìu hiu quá Con mãi bâng khuâng chẳng hiểu gì! Mùa thu năm ấy mẹ ra đi... Thảng thốt bên trời lệ ướt mi! Vườn rộng cây buồn xao xác lá Rít trong tiếng gió điệu sầu bi! Mình con lặng lẽ đứng bên trời... Bay lá thu vàng lệ mặn môi! Thu chẳng mơ màng như ảo mộng... Thu về ràn rụa nỗi đơn côi! Bao nhiêu mùa nhớ đã qua đi... Thảng thốt bên trời lệ ướt mi! Hoài niệm dài thêm niềm nuối tiếc... Lối xưa hoang lạnh... ước mơ gì?! ... Mùa thu 2024
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2025 13:08:47 bởi Ngày xưa >
LỠ LÀNG MỘNG XƯA!... Mơ màng huyễn mộng chiêm bao... Trăng rơi đáy nước... sóng nào vọng âm? Mênh mang những bước chân thầm... Đường khuya hiu hắt lạnh căm mưa về! Hơi buồn phảng phất đồi quê... Trăng treo phố núi lời thề còn không? Nước trôi lờ lững xuôi giòng... Hoang mang niệm thức bềnh bồng thời gian! Ngày qua lạc mất thu vàng! Giấc mơ hồ điệp lỡ làng mộng xưa! Đêm qua phố núi... 20/1/2025 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2025 04:27:06 bởi Ct.Ly >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: