Trùng khơi...
CHỜ MONG!... Hằng đêm mong đợi bóng người... Đăng bài thơ mới, dạo chơi diễn đàn! Lời thơ tuôn chảy miên man... Đưa hồn ai cũng lang thang chốn nào... Bầu trời sáng ngợp trăng sao... Cầu vồng dẫn đến nẻo vào ước mơ... Hằng đêm vẫn mãi trông chờ... Một trời thu nhớ lững lờ mây bay... Nẻo về kỷ niệm bủa vây.... Bóng người thương mến của ngày tháng xưa... 22/3/2021
NGƯỜI ƠI !... Người ơi sao quá giống người!... Là ai kia khác, hay người năm xưa? Chẳng mong nhận chút duyên thừa! Chỉ mong gặp lại người xưa một thời! Mùa thu ấy...rất xa xôi!... Gặp nhau chỉ biết nhìn trời bâng quơ!... Chưa bao giờ, chẳng bao giờ! Gần nhau không nói "ước mơ" một lần! Gặp người cứ mãi phân vân... Có nên thổ lộ một lần hay không?! Sợ trời đất nỗi bão giông... Sợ vương tội lỗi, hoa hồng héo khô! Sợ tia nắng rớt hững hờ... Sợ mây đi khỏi bơ vơ nắng chiều! Rồi đem chôn chặt tình yêu... Vào sâu huyệt mộ rong rêu lỡ làng!... Mịt mù đôi ngã quan san... Trời mây, biển nước mơ màng người xưa!... 22/3/2021
ĐỪNG BÔI XOÁ!... Ta ở tận miền quê nghèo gió cát!... Vùng hoang sơ...biển mặn, sóng trùng dương... Đồi thông cao nhìn dải nắng chiều buông... Luôn trầm mặc, u hoài non nước cũ!... Dải cát trắng khơi mộng dài lữ thứ... Tháp chàm nghiêng, hoang phế bóng thời gian!... Cầu dài xưa... gờn gợn nỗi hoang tàn! ... Của non nước trầm tư ngày đổi mới!.. Đón gió lộng từ biển khơi ùa tới... Sóng trào dâng, bùng vỡ nhịp hoan ca! Cả làng thôn phút chốc bỗng chan hoà... Nắng rực rỡ khắp bầu trời quê mẹ! Cơn lốc cuốn... cơ hồ ngày tận thế! Vùng quê nghèo bão lũ quét đường xưa... Thành quách kia... như nấm mọc sau mưa... Làm hoen ố cả miếu đình cổ kính! Đã nuốt chửng thời thanh xuân bịn rịn!... Mắt tròn xoe, ngơ ngác ngước nhìn đời! Quê hương nghèo...giòng sữa mẹ đầy vơi... Ta ngụp lặn đến khi mình khôn lớn! Mảnh vườn rộng, um tùm cây mơn mởn... Ký ức còn in đọng mãi màu xanh! Thảm mượt non...là nơi chốn an lành... Chiếc nôi ấm chuỗi ngày dài mộng ước!... Đừng bôi xoá cả vùng trời xanh mướt... Đem văn minh hủy hoại một thiên đường! Nét hoang sơ ràn rụa khắp đồi nương... Là nhịp thở của bao ngàn năm trước!... 23/3/2021
HOA LƯU LY!... Ngơ ngẩn từ muôn vạn kiếp xưa!... Người đi ngàn dặm vẫn mong chờ! Bến yêu...vắng lặng con thuyền cũ! Anh vẫn còn nguyên nỗi ước mơ!.. Ngày ấy bên bờ sông nước xưa.... Giòng sông vắng lặng, nắng lưa thưa... Nhìn trời, em bảo mây xanh quá... Anh thấy màu xanh của ước mơ!... Bầu trời cao vút, hồn bơ vơ... Một đóa hoa yêu cũng mới vừa!... Lớn dậy trong lòng anh, khoảng khắc.. Màu xanh mơn mởn... đẹp không ngờ!... Là đóa hoa lòng... hoa lưu ly... Tình yêu miên viễn... thật cuồng si!... "Đừng quên em nhé" hoa ngầm bảo!... Anh vẫn muôn đời luôn khắc ghi!... 25/3/2021 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2021 04:52:09 bởi Ct.Ly >
BUỒN VU VƠ!... Không thấy người lên Web viết thơ... Bỗng dưng buồn quá ...thật vu vơ! "Người ta" đã bảo tình đi lạc... Ngoảnh mặt, trông nghiêng rất hững hờ!... Sao vẫn rộn ràng... tim mở cửa!... Vẫn trông, vẫn đợi bóng ai đây?! Người đi muôn ngả, hồn muôn dặm ... Sao mãi bâng khuâng những tháng ngày!... Một mối tình như...gió thoảng qua... Vẫn lay động mãi trái tim ta! Người ơi, đừng nói tình hư ảo! Sắp cạn thời gian... vẫn thiết tha!... 26/3/2021
CÓ NHỮNG VẦN THƠ!... (Xúc cảm qua bài "Niềm thương, nỗi nhớ" của LP) Có những vần thơ viết thật buồn... Như lời rên xiết của quê hương... Nỗi đau sâu lắng trong lòng mẹ Gói ghém sầu thương lẫn chán chường!... Có những vần thơ gửi nhớ thương... Gió mưa lan tỏa...vạn con đường... Tận cùng ngõ ngách... qua ngàn dặm... Ngập cả đồi nương đến phố phường !... Có những vần thơ thật dễ thương! Như lời nhắn nhủ của quê hương... Điệu ru da diết tình yêu mẹ... Gửi đến con ngoan mọi nẻo đường... Có những vần thơ nhớ cội nguồn... Bạt ngàn sông nước, mịt trùng dương... Không nguôi quên được trời quê mẹ... Bên lũy tre xanh... có ruộng vườn! Có những vần thơ nặng vấn vương... Mang niềm đau xót kẻ tha hương! Bao năm thân phận người du mục... Vẫn ngóng quê cha, đất mẹ buồn! Có những vần thơ viết thật buồn... Như giòng nước mắt của quê hương!... 28/3/2021
NÀY NGƯỜI NĂM XƯA!... Phải người của tháng năm xưa? Sông Dinh lờ lững... người chưa biết buồn... Hà Thanh đầu dốc con đường... Hàng me xõa tóc ... còn vương nắng chiều!... Tuổi thơ bắt ốc thả diều... Lúa đồng thơm ngát liêu xiêu sóng vàng ... Bên người thả giấc mơ hoang... Cò bay tít tắp mơ màng mộng hoa... Về phương trời ấy bao xa... Phất phơ cõi nhớ một tà áo bay... Này em gửi nhớ thương này! Tương tư rưng rức màu mây nắng chiều!... 28/3/2021
CÕI TẠM!... Trong mãn nguyện còn ngấm ngầm thất vọng! Trong sum vầy còn bóng dáng chia ly! Trong hân hoan ẩn dấu nỗi sầu bi Không trọn vẹn những niềm vui chất ngất! Gắn bó đó, chưa luôn là lẽ thật! Gần bên nhau...hồn lại ở nơi nào?! Dù xa xôi...trời biển rộng, sông sâu Lại vẫn thấy...gần nhau trong khoảng khắc! Lẽ huyền nhiệm thật vô cùng bí mật! Trong vinh quang có tủi nhục liền kề... Trong chán chường có mãnh liệt đam mê! Đời ảo diệu như muôn ngàn trang vở... Hồn nhiên ngắm trời xanh tươi rộng mở... Cuộc viễn hành muôn thuở phải kinh qua! Trần gian đây... xưa trước chẳng là nhà! Chốn nghỉ tạm... trong hành trình bất tuyệt!... 31/3/2021
THU XƯA!... Lần theo dấu nhớ chân ai... Gót xưa in bóng...bãi ngoài cỏ hoang!... Đồng khô hằn dấu thu tàn... Vườn yêu xơ xác, muộn màng ngày xanh! Ngõ về...sương hạt long lanh!... Đậu trên nụ biếc... mong manh đất trời! Võ vàng mộng cũ xa xôi ... Ngẩn ngơ thương tiếc một trời thu xưa! 03/4/2021
MỘNG XƯA LỠ LÀNG !... Xa nhau hơn nửa cuộc đời!... Trái tim mách bảo hay người năm xưa?! Ai đi bặt nẻo sông hồ?!... Bến mơ đứng đợi đò xưa mịt mù... Cây buồn rũ bóng tương tư... Trầm ngâm nhớ buổi tạ từ cố nhân!.... Đường trần mấy nhịp phù vân?... Người yêu thương đã mấy lần chia xa!... Nâng niu một giấc mơ hoa... Chắt chiu năm tháng vẫn là hư không! Ôm riêng nỗi nhớ trong lòng... Xoay vòng một kiếp bềnh bồng thời gian!... Ta về rũ giấc mơ hoang... Đập tan ký ức cho tàn mộng xưa! 04/4/2021
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2021 12:51:16 bởi Ngày xưa >
BUỒN ƠI!... Người quay lưng bỏ cuộc đời... Ta về góp nhặt một trời thu xưa!... Mây bay gió lạc bên hồ... Trời xanh cao vút lưa thưa nắng chiều... Nụ cười chan chứa hương yêu... Trao nhau ánh mắt bao điều mến thương ! Tiếng người rộn rả bên đường... Lao xao trong gió...như vương vấn gì?!... Buồn ơi ngã mũ chào mi! Ta thương nhớ quá những gì... ngày xưa ! 06/4/2021
BỜ SÔNG VẮNG!... Nhủ lòng thôi nhớ, đừng mong! Ai kia hờ hững như giòng nước trôi!... Chuyện xưa, xếp lại lâu rồi... Không gian đôi ngả... xa vời nước mây... Người vui hạnh phúc sum vầy... Ta ôm ấp mãi những ngày gió mưa! Theo về bóng nắng đong đưa... Yêu thương giăng mắc bên bờ khói sương ... Trốn tìm để mãi tơ vương... Ta con chim hót bên vườn xác xơ!... Quắt quay kỹ niệm mịt mờ... Nhớ bờ sông vắng...bơ vơ nắng chiều... 07/4/2021
KHÁT VỌNG!... *Về TN... Người đứng lại trong giòng đời vội vã ?! Thời gian qua... qua mãi bước thời gian!... Nhấn chìm sâu...cơn lốc cuốn hỗn mang Và nuốt chửng cả tình yêu nghiệt ngã!... Thản nhiên ngắm...sóng đùa trên biển cả... Đại dương xanh vời vợi ... nắng trong lành... Sớm phai tàn, cuộc sống quá mong manh! Hãy sống vội, thời gian không kịp nữa!... Trần gian hẹp, không còn đâu sức chứa! Ước mơ ta...tràn ngập khắp sơn hà... Từ rừng xanh, núi thẳm, biển bao la... Không chứa nỗi...trái tim cuồng khát vọng!... 14/4/2021
SÔNG NƯỚC!... Ray rức nhớ...người thương thời mộng cũ ... Em xa xôi như gió lạc bên đời... Dấu yêu nào...vây bủa khắp muôn nơi... Ta đau xót trong buồn thương tiếc nuối! Vườn mộng cũ...sầu giăng mờ mịt lối! ... Hàng dừa cao nghiêng bóng, nhớ hoàng hôn... Bờ sông xa...hiu hắt nắng hanh buồn... Cồn cát lạnh...tơ vương người đi khỏi! Khung trời cũ...gió đùa riêng một cõi!... Em hiện về... nguyên vẹn vẻ hoang sơ... Em đi đâu...mất dấu đến bao giờ? Lòng tự hỏi...buồn len hồn thấm lạnh! Ta lạc lõng...như chim trời gãy cánh! Ôm suốt đời, muôn kiếp nỗi bơ vơ! Vấn vương lòng...quấn quít giấc mơ xưa... Tình cay đắng vẫn lên màu xanh mướt!... Còn đó mãi...bầu trời xanh mộng ước... Có em yêu trong nắng ấm dạt dào... Trời mênh mông giăng mắc những vì sao... Là bến đỗ của vùng trời tưởng nhớ?!... ... Là lối thoát trong tận cùng đổ vỡ Nuôi ước mơ, hy vọng kiếp đời sau... Trong không gian của thế giới nhiệm mầu ... Không còn nữa chia ly và khổ não!... Người ở đó...chập chờn cơn mộng ảo!.... Sông nước trôi...lạnh lẽo một giòng sầu!... 23/4/2021
ĐỢI!... Đợi gì nỗi đợi vu vơ... Ai đâu hò hẹn mà ngơ ngẩn lòng ! Xem người nhắn gửi gì không... Những lời gió thoảng bềnh bồng mây bay!... Vẫn mong, vẫn đợi mỗi ngày... Vẫn trông, vẫn ngóng, vẫn say lời tình!... Vẫn luôn rộn rã một mình! Ngỡ như nhịp bước rập rình chân ai... Xốn xang nghe tiếng thở dài... Sợ người năm cũ trách ai hững hờ?! Lời thơ xoáy nỗi mong chờ... Khiến tim buốt giá ngẩn ngơ lòng buồn!... Người ơi, một thoáng yêu thương ... Giấc mơ vĩnh cửu bên nguồn hư hao... Phất phơ như tấm lụa đào... Tình yêu diễm tuyệt cột vào vô biên!... 28/4/2021
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: