Trùng khơi...
NHẶT HƯƠNG GIÓ NHỚ!... Anh nên viết nữa hay không? Một trời xuân sắc ấm nồng hương xưa!... Chưa lần thổ lộ mộng vừa... Chưa lần ánh mắt đong đưa trao tình! Mộng hồng sáng rỡ bình minh ... Nâng niu cánh mỏng cuộc tình biển khơi... Mùa sang mát rượi núi đồi... Gửi theo bóng nắng vạn lời yêu thương... Anh còn thơ thẩn bên đường... Nhặt hương gió nhớ bên vườn mộng xưa!... Về gom góp chút mộng thừa... Làm làn hơi ấm sưởi mùa giá băng! 28/4/2021
ĐAU!... (Về người...) Trông mong mãi làm gì... không hiểu! Một tấm lòng...nhẹ tựa hư không! Trông mong mãi làm gì không hiểu! Hững hờ trôi...mây trắng bềnh bồng!... Lời ai viết như ngàn dao cắt... Trái tim buồn, nuốt lệ vào trong! Dĩ vãng cũ sao người bôi xoá? Chuyện của người xa lạ phải không?! Cuộc sống đã nặng nề quá đổi! Nên người không vướng bận làm gì?! Bôi xoá hết một thời nóng vội... Giấc mơ hồng với những cuồng si?!... 28/4/2021
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2021 11:25:03 bởi Ngày xưa >
"BUỒN ĐẾN VẬY !..." (Cảm hứng qua câu thơ của "thu nhớ" trong bài ""nghiêng cùng nỗi nhớ": ..."anh nhớ ta không ? sao lòng buồn đến vậy ta nhớ anh không ? sao chữ sầu nghe thấy ..." ) Khắc khoải sầu dâng mịt tháng ngày... Tình qua vời vợi bóng mây bay... Xa xôi như lá mùa thu úa... Rải khắp đường xưa, mộng đắm say!... Kỷ niệm dấu yêu bờ bến nhớ... Ngẩn ngơ tơ tưởng...mảng trời mây!... Em đi mang hết yêu thương cũ ... Về chốn xa vời...bụi trắng bay... Giã biệt em xưa, "buồn đến vậy!" ... Xót xa non nước lệ rơi đầy! Tình ta gờn gợn màu nhung nhớ... Rưng rức sông hồ sương khói bay... 28/4/2021
ĐƯỜNG TƠ NHỚ!... Rồi sẽ phai tàn mọi đắm say!... Yêu thương bỏ lại đến muôn ngày!... Bao nhiêu khao khát còn ươm nụ... Gom hết tâm tình gửi gió mây... Yên nghỉ nơi đây trời đất rộng ... Muôn người chung giấc, ngủ mê say! Đời thôi vương vấn, không phiền lụy... Bình thản, hồn nhiên như cỏ cây... Nơi đây hoa thắm thơm rừng núi... Cối gió vi vu quạt suốt ngày... Sừng sững trời xa đồi muối trắng ... Chạy dài tít tắp đến chân mây... Trắng phau non nước...mờ sương phủ Man mác nhân tình rợp bóng cây... Bịn rịn gió buồn len kẽ núi ... Hồn người vương vấn ở đâu đây!... Tằm vẫn bền gan se chỉ thắm Quẩn quanh kết kén đến muôn ngày! Say sưa dệt mãi đường tơ nhớ... Nhả sợi tơ hồng... mộng ngất ngây!... Nôi hồng em mãi là "công chúa"... Êm ả muôn đời giấc ngủ say!... 29/4/2021
NGOẢNH MẶT!... Ta suốt đời làm thinh... Em im lìm không nói! Như cơn gió vô tình... Thổi qua làn tóc rối! Ta hững hờ...đơn độc! Em ngang tàng mải mê... Ta lạnh lùng, khô rốc... Em chói chang nắng hè! Em nắng vàng thấp thoáng... Ta gió đùa trên đê... Êm đềm cơn gió thoảng... Râm ran lối đi về!... Em chim trời không mỏi... Lướt dặm ngàn say mê... Ta buồn riêng một cõi... Em lang thang chưa về!... Ngang tàng như cơn lốc!... Tung bụi mù đường quê... Mất nhau đành...cô độc! Vẫn chưa tàn cơn mê!... Gặp nhau còn ngoảnh mặt... Dấu nỗi buồn lê thê!... 01/5/2021
VIẾT CHO EM!... Bài thơ không đề tặng... Em vẫn hiểu được mà! Của một người xa vắng... Tặng người thương phương xa... Hồn bên hồn vẫn hiểu! Không đề tặng làm chi! Viết bao nhiêu cũng thiếu... Tình nặng kẻ cuồng si!... Yêu thương mà lẫn tránh! Làm như không biết gì! Gặp nhau vờ nhạt lạnh... Rồi lặng lẽ quay đi! Gửi cho em tất cả... Nắng, mây, trời bao la... Cả một rừng hoa lá... Hoà chung bản tình ca!... 01/5/2021
MỘNG CŨ!... Gặp người cũ...một thời xa lắm ... Trái tim yêu...đau xót thật nhiều! Dâng cạn hết muôn vàn nhụy thắm... Tình cho người...còn lại bao nhiêu?! Ngày tháng cũ ... quãng đời mơ mộng ... Ký ức buồn... như bóng mây xa... Êm ả quá...trời xanh lồng lộng... Luyến thương xưa...kỷ niệm nhạt nhòa !... Vườn mộng cũ...bóng người in lối... Nhớ nhung xưa... giăng mắc tháng ngày... Ta cậy gió lời yêu nhắn gửi... Mơn man người, ve vuốt bờ vai... Rồi có lúc người xa mãi mãi... Trái đất này vẫn mãi vần xoay!... Ta ôm nỗi sầu riêng ở lại Nhớ người xưa...non nước, trời mây!... Và ta cũng theo người...một buổi Trôi dạt miền lạnh lẽo xa xăm... Bỏ lại hết trần gian buồn tủi Về bên người...sống kiếp ngàn năm!... 05/5/2021
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2021 14:31:15 bởi Ngày xưa >
DẤU RIÊNG!... "Nàng thương"...của tháng năm xưa ? Tinh khôi dáng ngọc, ngẩn ngơ hồn người! Mê say vương vấn bên đời... Lối về êm ả...một trời nhớ thương!... Ánh nhìn buổi ấy còn vương... Em như nắng ấm rộn ràng đường xưa... Mây chiều anh gửi ước mơ... Về miền miên viễn...bên bờ nhớ mong... Dấu riêng một trái tim hồng Nhốt hồn cháy bỏng vào trong đêm dài... Nhìn em... lơ đãng, nhìn ai... Tình Xuân rạo rực... vẻ ngoài tỉnh không! Anh đem dấu kín vào lòng... Sợ yêu thương đó...bềnh bồng bay đi!.. Mãi là một mối tình si! Mênh mang nỗi nhớ... khắc ghi một đời!... 09/5/2021
NGƯỜI ĐẾN RỒI!... Giận quá, người đâu trốn biệt rồi?! Ỡm ờ...không viết nửa câu thôi! Cho hồn ta cứ buồn vơ vẩn... Chờ đợi gì đây... đứng lại ngồi?! Ta đợi người lên net viết thơ... Cho lòng tan biến nỗi mong chờ Cho hồn ta khỏi đông thành đá Vì cứ ra vào...mãi ngẩn ngơ!... Người đến rồi đây, đến thật rồi! Viết đi...dù chỉ nửa câu thôi! Lòng ta hớn hở như ngày hội Giọt rượu ân tình...lệ thấm môi! Theo bước người xa... vạn dặm đường! Biển khơi lộng gió... sóng trùng dương... Buồn xưa ta gửi vào mây nước... Bàng bạc sông hồ...nỗi nhớ thương!... 10/5/2021
TA MUỐN NHÌN EM!... Em ở đâu rồi sao chẳng thấy? Không em, buốt giá... đến muôn ngày! Ta ở đây buồn..."sao quá vậy" ! Trên trời...mây trắng lửng lơ bay! Ta muốn nhìn em... một chút thôi! Mong em hiện hữu ở bên đời! Bao nhiêu hờn giận thành tro bụi... Ta ném theo giòng nước chảy xuôi... Ta muốn nhìn em chỉ một giây! Cho ta an lạc đến muôn ngày! Em về như bóng chiều nghiêng đổ... Ta núp đằng sau những bóng mây!... Ta muốn nhìn em một thoáng thôi! Cho nguôi quên hết chuyện bên đời!... Mở ra một khoảng trời tươi mới... Bùng vỡ hồn ai mộng biển khơi!.. Ta muốn gần em đến vạn ngày! Thời gian không dứt được cơn say! Giang hồ dẫu ngấm trong giòng máu... Không thể chia xa mộng ước đầy! Ta vẫn còn nguyên nỗi đắm say! Không gian kiềm tỏa cánh chim bay... Vẫn không ngăn được hồn tơ tưởng... Ta vẫn yêu em đến vạn ngày!... Ta muốn nhìn em một thoáng thôi! Cho hồn êm ả tựa mây trời... Cho buồn tan biến thành sương khói Và thấy tình ta như biển khơi... 10/5/2021
MẢNH VỠ!... Một thoáng tơ vương để ngậm ngùi! Người chờ ai đến thỏa niềm vui?! Ta không viết nữa... giòng thơ lỡ... Mộng cũ năm xưa đã ngủ vùi!... Ta không khơi dậy tàn tro cũ... Mục rữa từ trong mộ huyệt rồi! Một chút rong rêu còn sót lại! Luyến lưu chi nữa...xót thương đời! Cứ nghĩ như là không biết nhau! Trong đời chưa gặp gỡ khi nào! Đường về nghe gió buồn chi lạ! Mảnh vỡ tình xưa biết ở đâu ?!... 12/5/2021
EM VIẾT CHO TA!... (Về TN...) Em viết cho ta điệp khúc buồn... Rừng xanh, núi thẳm nhớ chim muông... Sóng tung bọt trắng ra ngàn dặm... Rộng khắp non sông biển chập chùng!... Chắt lọc cho ta những giọt sầu ... Nỗi buồn da diết gửi về đâu?! Núi cao, đá dựng...buồn thăm thẳm... Sóng vỗ bờ xa... vạn lý sầu!... Lạc bước sông hồ ta gặp gỡ... Hay từ muôn kiếp đã quen nhau? Phải chăng từ thuở xanh màu tóc... Ta đã trao nhau giấc mộng đầu?! Hay bước đường cùng ta ngẫu hợp? Còn gì hương sắc để cho nhau?! 21/5/2021
TÌNH SƯƠNG KHÓI !... Chẳng phải "thu" xưa...mộng của người! Ta giòng nước lạnh, tảng băng trôi... Gặp hơi gió nóng bờ lưu vực... Tan chảy thành con nước sụt sùi! Chẳng phải "thu xưa"...buổi nắng hồng ! Ta--người xa lạ...chẳng chờ mong! Không là "thu" của ngày xưa ấy... Xui cố nhân tan nát cõi lòng!... Ta chỉ gom hương đón gió về... Thổi bùng khao khát...nỗi đam mê... Nhớ người e ấp chiều thu cũ ... Gió dợn bờ vai xõa tóc thề... Người nhẹ nhàng qua buổi sớm thu... Vườn xanh êm ả, nắng lưa thưa... Nhìn nhau lặng lẽ buồn hiu hắt... Xào xạc bên sông gió chuyển mùa ... Rồi mãi xa nhau...đời quạnh quẽ!... Trầm ngâm bến cũ nước mênh mông ... Mây bay xõa tóc sầu quê mẹ... Lờ lững sông xưa...nước chuyển giòng !... Từ đó xa nhau chẳng một lời! Mơ hồ nỗi nhớ thật xa xôi... Lắng sâu tiềm thức...tình sương khói... Vang vọng ngày xanh bóng núi đồi!... 21/5/2021
SAO QUÊN NGƯỜI?!... Vấn vương hoài kỷ niệm... Làm sao quên được người?! Ký ức về hiển hiện... Khắc khoải...buồn chơi vơi! Lặng thầm...nên nhức buốt! Yêu cuồng, thêm sầu thương! Miên man giòng chảy ngược... Ta xa xôi đôi đường!... Trời hoang liêu, tĩnh mịch Loé sáng vì sao rơi... Trôi về nơi cô tịch ... Hay đến miền xa xôi?... Đường xa, đêm mờ mịt!... Sầu giăng buồn muôn nơi... Đêm hong dài nỗi nhớ... Ngày rả rích điệu buồn! Giấc mơ đời vỡ vụn!... Cho mình hoài xót thương! 21/5/2021
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2021 12:58:26 bởi Ngày xưa >
TA MUỐN GỬI!... (Tặng ĐH...) Ta muốn ngỏ cùng anh lời tâm huyết... Bốn phương trời...huynh đệ bạn phương xa! Chưa thân nhau, tình đã thấy đậm đà! Cùng nhịp đập, những nỗi lòng ray rức... Ta muốn ngỏ cùng anh lời chân thực! Sợ không còn thời khắc để yêu thương! Ta gặp nhau chặng cuối một con đường... Đâu còn nữa thời gian nào mơ mộng! Ta muốn gửi đến anh giòng lệ nóng! Nhớ bạn hiền...thương cảm nỗi chia xa! Vì nơi đâu cũng vẫn một quê nhà... Cùng khối óc, màu da giòng giống Việt! Ta muốn gửi đến anh lời thương tiếc! Những bạn bè cùng thế hệ đi qua... Bao nhiêu năm tình nghĩa mãi chan hoà... Trong phút cuối, vẫn ôm sầu lưu lạc! Ta muốn gửi... không còn khi nào khác! Vì thời gian...sắp cạn hết thời gian! Bao yêu thương ta gửi đến vội vàng! Anh nhận lấy...như món quà phút cuối! 23/5/2021
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: