Trùng khơi...
NGÀY THÁNG CŨ!... (Tặng TN...) Biển ngày xưa...dạt dào con sóng vỗ... Bên đồi dương...bờ cát trắng mênh mông... Cuộc tình ta...lờ lững nước xuôi dòng... Trôi ra biển...đến ngàn năm không dứt! Dĩ vãng cũ...giấc mơ hay đời thực?! Xóm quê xưa...dìu dịu nắng trong lành... Chiều êm đềm ...lặng lẽ bóng mây xanh... Mườn mượt sắc hương hoa...trời kỹ niệm! Vùng quê cũ ...rì rào cơn sóng biển... Nhấp nhô bờ...bọt trắng vỗ miên man... Hàng dương xanh...ôm nỗi nhớ mơ màng... Trời tiếp đất, giao thoa hoà điệp khúc !... Ngày tháng cũ...bừng sôi niềm rạo rực... Hồn thẩn thờ...lặng ngắm bóng chiều đi... Góc đời xưa...còn lại tiếng thầm thì... Trong mê sảng ...mảnh hồn si thổn thức! Ngày tháng cũ...chìm sâu trong đáy vực! Luyến thương xưa ...niềm ray rức muộn màng! Làm sao dừng lại được bước thời gian?! Đưa ta ngược khung trời xanh diễm mộng?! Ngày tháng cũ...một thuở nào vang bóng!... 28/5/2021 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2021 23:47:55 bởi Ct.Ly >
NHƯ BÓNG MÂY QUA!... Lối xưa hiu hắt thu vàng... Đắm say mê mải bên hàng ngọc lan... Trời mây đôi ngả quan san... Núi sông mờ mịt...mang mang dặm ngàn! Tình trường mấy nhịp phù vân ? Yêu thương mấy bận, mấy lần chia xa? Nam kha...giấc mộng ngọc ngà... Cơn mê chìm đắm...tỉnh ra mất rồi! Cõi trần bèo dạt mây trôi... Tơ duyên ấy...mảng mây trời hợp tan! Cuộc vui ngắn ngủi, vội vàng! Đắm say thoáng chốc, lệ tràn gối hoa! Lối xưa, mộng cũ nhạt nhòa... Đường xa thiên lý...mây qua mịt mù... Đất trời bàng bạc hơi thu... Người xưa đi khỏi...hoang vu góc đời ! 04/6/2021
PHƯỢNG XƯA !... Bầy đàn góp tiếng hót vang... Thôi ta về lại bên hàng phượng xưa! Nghe ve hát khúc giao mùa... Cây xanh tức tưởi...đung đưa xác hồng!... Nhành cây phượng thắm tung bông... Xác xơ đỏ đất...ứa giòng máu tươi!... Buồn sao muốn khóc...nghẹn lời! Người về một cõi đất trời bình yên! Còn đây bịn rịn khắp miền! Tình tang gió hát...kề bên quê nghèo! Đìu hiu, hè cũng buồn theo... Trời mây lạ lẫm...bay vèo tuổi thơ! Cây xanh xõa tóc đôi bờ... Nhớ ngày xa lắm...bơ vơ nắng chiều ! 04/6/2021 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2021 05:16:08 bởi Ct.Ly >
QUÊ XƯA VẪN ĐỢI!... Quê xưa mãi đợi ai về! Đìu hiu lối cũ...con đê đường làng! Hàng cây rũ bóng mơ màng... Tiếc ngày Xuân đã vội vàng qua đi... Quê xưa gió vẫn thầm thì... Chuyện người năm ấy...ra đi hững hờ!... Phiêu du biệt nẻo sông hồ... Mang bao hương sắc điểm tô xứ người! Quê xưa mòn mỏi biển khơi !... Sương giăng núi lạnh, mây trôi quê nghèo... Cỏ cây ảm đạm buồn theo... Mây bay trũng thấp...suối đèo hắt hiu... Quê xưa...thương nhớ thật nhiều! Xót xa ôm ấp bao nhiêu nỗi niềm! Trút buồn vào hạt mưa đêm... Rã rời cỏ úa bên thềm xác xơ !... Quê xưa rưng rức đợi chờ... Ai mê phiêu lãng...bao giờ về xuôi?! 13/6/2021
VỌNG XƯA!... Rồi xa nhau mãi...muôn đời! Chốn xưa rưng rức... một trời luyến thương! Dặm hồng nẻo ấy tơ vương... Biệt lỵ ngàn dặm...mười phương hải hồ!... Em xa xôi...đến bao giờ?! Lối xưa hiu hắt... mịt mờ khói mây! Buồn ơi! rượu uống cho say! Mềm môi nốc cạn... những ngày yêu thương! Về đâu? hoang lạnh quê buồn! Người xưa đi khỏi... mưa tuôn ngập trời! Đường về lệ đẫm mắt môi... Bóng ai loáng thoáng bên trời... vọng xưa! 09/7/2021
NGƯỜI NƠI ĐÂU?!...
(Tặng TN...) Len vào vườn cũ... tìm người! Ngập ngừng, rón rén... nhớ thời vào yêu! Vườn xưa xơ xác ít nhiều... Người đi đâu mất... tiêu điều cỏ hoa?! Nẻo về lạc cánh chim qua... Hắt hiu nỗi nhớ... quê nhà buồn tênh! 17/7/2021 NGƯỜI KHÔNG VỀ NỮA!... Người không về nữa...buổi chiều nay! Hồn ai ngơ ngẩn...nhớ thương đầy! Ghé vào xem lại giòng thơ cũ... Để thấy hoen mờ... đôi mắt cay! Mùa mới bình yên... một sớm mai... Người thương năm ấy, tóc hoa cài... Mở ra...một khoảng trời tươi mới ! Mộng đẹp sáng ngời trong mắt ai... Tiếp nối mùa qua...lạc nhịp đời! Sông hồ trải mộng đến muôn nơi... Mây xanh gợi nhớ trời phiêu lãng ... Tung cánh chim bằng...vượt biển khơi! Quá ngắn...thời gian gặp gỡ người! Mảnh hồn xao xuyến lẫn chơi vơi! Người như dải nắng vàng nhung nhớ... Là áng mây bay phủ kín trời... Lay động...hồn đơn bừng mở ngõ Dõi miền đất lạ...mộng xa xôi... ... Về nơi xa ấy...đường ngăn cách! Ríu rít chim reo...giỡn nắng vàng Hoa nở đồi xanh, chiều nắng tắt ... Mây trời phiêu lãng, chợt về ngang... Nhớ mãi ai hoài... như nắng mưa... Mưa thêm xao xuyến, nắng hanh vừa... Đời êm ả quá, vườn hoa nở... Loáng thoáng ai về... hay giấc mơ?! 23/7/2021 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2021 23:50:25 bởi Ct.Ly >
LỐI XƯA!... Sóng vỗ bờ xa, biển dạt dào... Đời người, hư ảo...giấc chiêm bao! Em xa xôi quá, vòng tay lỡ... Mộng cũ...chìm sâu nỗi ước ao! Ngày tháng trôi đi...bờ bến lạc!... Đường về lặng lẽ...nắng hanh hao! Vuột tay đánh mất...thời xuân sắc! Vọng tưởng dư hương...cõi mộng nào?! 12/8/2021
HỮNG HỜ!... Rạo rực...chiều nay lại gặp người! Điềm nhiên...lạnh lẽo đến xa xôi!... Ta không gom được làn hơi ấm... Để thổi vào trong ánh mắt người! Người vẫn hững hờ như bấy nay! Thời gian qua vút...bóng mây bay... Trái tim khô cứng...chưa lần đập! Loạn nhịp, rộn ràng hoa bướm say... Dĩ vãng...người quên hết thật rồi! Chuyện mình...không phải, chuyện ai thôi! Ly bia sóng sánh, mùi men thoảng... Phảng phất hương thơm...một khoảng đời!... 12/8/2021
THU ĐÃ VỀ!... Thu đến rồi, trong gió lạc vườn sau... Xào xạc lá... hay Thu về gõ cửa?! Chiều hoang vắng... để buồn thêm chút nữa! Nhớ ngày xưa... ray rức mãi trong hồn! Thu bạt ngàn... rộng khắp nỗi cô đơn! Khung trời cũ... trái tim cuồng tiếc nuối! Thu sâu lắng... hoang liêu chiều một buổi... Ngẩn hồn người, vọng tưởng bóng Thu xưa! Thu mênh mang... rưng rức nỗi mong chờ... Thu huyền nhiệm từ cõi miền vô thức! Hồn tơ tưởng những chiều thu chất ngất... Vàng lá bay... hoang dại một khung trời!... 18/8/2021 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2021 23:52:36 bởi Ct.Ly >
BƠ VƠ!... Thơ ai viết chuyện xa vời ... Trong ta bùng vỡ... một trời luyến thương! Lối buồn nẻo ấy tơ vương... Người xa xôi quá... bốn phương mây ngàn! Bến chiều, mây vẫn lang thang... Chuyện xưa loáng thoáng theo làn nước xuôi! Chiều Thu... buổi ấy bao giờ?! Tình xa vạn nẻo...ngẩn ngơ nỗi buồn! Chiều nghiêng bóng, nhớ hoàng hôn... Núi sông hiu hắt, mây vờn đỉnh xa... Đất trời rộng khắp bao la... Cô đơn vây bủa... hồn ta thẩn thờ! Qua rồi... như một cơn mơ! Lăn tăn sóng dợn... bên bờ nước xuôi! Thu xưa ta ở bên người! Thu này hoang hoải... một trời bơ vơ! Đường quen, ngõ cũ hững hờ... Người xưa phiêu dạt... mịt mờ khói mây! Gục buồn, rượu nốc cho say! Quên đi, quên hết những ngày yêu thương!... 20/8/2021
THU!... Bảng lảng mây trời... thu ở đâu? Lá khô vương vãi... xác xơ màu! Nắng rưng bóng nắng... thu vàng úa! Hồn ngẩn ngơ hồn... lịm nỗi đau! Ai mãi quan san... trời biển cuối... Người luôn tơ tưởng... bến giang đầu! Mùa xưa lữ thứ, xa vời vợi ... Bặt nẻo sông hồ... ta mất nhau! 05/9/2021
TỘI QUÁ SÀI GÒN!... Thành phố Bác quặn mình rên xiết... Bao gia đình vĩnh biệt, phân ly! Nỗi đau ập xuống tức thì! Cửa nhà tan nát... sầu bi, tủi buồn! Con thơ dại... ngẩn hồn, ngơ ngác! Lạc tia nhìn, dáo dác lên xe... Thùng thình quần áo kéo lê... Bước chân lạc lỏng... đi về nơi đâu?! Ông đã mất... buồn đau chưa dứt! Mẹ chia tay, thổn thức mấy ngày! Cha vừa từ biệt hôm nay... Một mình ở lại... lất lây nỗi buồn!... Hồi còi rú... phố phường hoảng loạn! Nỗi đau buồn, trộn lẫn sầu thương... Quấn nhanh vải trắng thê lương... Khẩn trương cho kịp lên đường...hỏa thiêu! Xe ập tới, dập dìu bến bãi... Người đưa người... hớt hải, bơ vơ... Làng thôn tĩnh lặng, vật vờ... Nỗi đau chất ngất... mà trơ mắt nhìn! Xe lăn bánh, chậm bên đường... Đưa người về cõi khói sương mây ngàn!... 08/9/2021
THU XA!... Một thoáng tình yêu chớm trổ bông... Đón hương gió mới, nắng thơm nồng! Làn mây vương nhẹ qua màu mắt... Canh cánh bên lòng nỗi nhớ mong! Là buổi đầu tiên biết rộn ràng... Mơ hồ tim đập... nhịp hoang mang! Nghe trong xa vắng lời chưa ngỏ... Để thấy yêu thương bỗng ngập tràn! Hôm nào... êm ả lá Thu bay... Hai đứa bên nhau, mộng ước đầy! Tưởng chẳng bao giờ ta cách biệt... Hồn nhiên, vui dệt mộng mê say! Rồi bỗng xa nhau, lạc nhịp đời! Vườn xưa... lặng lẽ lá Thu rơi! Bao lần... vàng úa, cây xơ xác... Hiu hắt mùa Thu... một góc trời! 16/9/2021
BÓNG MÂY!... Bên kia hạnh phúc của nàng... Nỗi cô đơn mênh mông, bạt ngàn... Kẻ độc hành lang thang! Dằn vặt làm chi? Yêu thương còn lại gì?! Như cơn gió thoảng qua... Trời hoang vu... nhạt nhòa!... Đến rồi xa... Suốt đời buồn sân ga! Xốn xang nỗi nhớ! Mênh mang tràn đầy... Cảm thức bủa vây... Vụn vỡ... Đêm ngày... Tình yêu như bóng mây! 19/9/2021
DẤU CHÂN QUA!... Khi bất chợt... trào tuôn giòng lệ nóng... Là phút giây... xa mãi bạn hiền thương! Ta gặp nhau... chặng cuối một con đường! Sầu ở lại... tiễn đưa người ly biệt! Giờ phút cuối... ngỡ ngàng trong nuối tiếc! Hố sâu đen, chắn hết lối đi vào! Cạn thời gian... không còn kịp gửi trao... Lời thương mến... lỡ làng không kịp tới! Mau với chứ, vội vàng lên, rất vội! Kể nhau nghe... vơi hết mọi chân tình! Đêm đen dài... không có nữa bình minh! Sụp đổ hết... vào lòng sâu vực tối! Và sông núi... sẽ ngàn năm khép lối! Sẽ cô đơn... muôn kiếp dải thiên hà! Hố đen ngòm, không có ngõ đường ra! Lầm lũi mãi, người về chung một hướng!.. Tan vỡ hết... ước mơ thành ảo tưởng! Trái đất buồn... vang vọng dấu chân qua!... 22/9/2021
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2021 08:13:02 bởi Ngày xưa >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: