Trùng khơi...
BÓNG TRỜI MÂY!... Giữa vườn ảo diệu bướm hoa lay... Ngan ngát hương thơm mộng ước đầy! Tình đã trao đi từ buổi ấy... Sầu còn ở lại tận hôm nay! Lời yêu thỏ thẻ cùng non nước Ý mộng tâm tình với cỏ cây! Chuyện cũ nhạt nhòa trong dĩ vãng Hồn còn thương tiếc bóng trời mây! 24/6/2022
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ!... Người ơi đừng nhắc chuyện ngày thơ! Mảnh ghép thời gian bụi phủ mờ! Thuở dấu yêu xưa, thời cắp sách... Rộn ràng lưu luyến ngỡ trong mơ! Đã xa xôi quá mùa yêu cũ! Viết mãi làm chi niệm khúc buồn! Kể chuyện bâng quơ hàng phượng rũ... Hạ về tan tác cánh tơ vương! Ngày dài chan chứa cuộc yêu thương... Một thoáng xa nhau đủ nát lòng! Thấy gió mưa về như thác lũ... Sầu tuôn róc rách một giòng sông! Chiều buồn rên xiết gió bên song, Sướt mướt mưa rơi nước ngập đồng! Tuôn chảy dạt dào ra biển rộng... Có niềm mơ ước thật mênh mông! Thuở ấy dại khờ em nhớ không? Trời xanh tươi mới, nắng xuân hồng! Tinh khôi tia nắng vàng nhung nhớ... Rưng rức bên trời vạn ước mong! 24/6/2022
TÌNH XÓT XA ĐƯA!... Một thoáng buồn xưa lẫn nhớ quên... Trong tim còn ấm vị êm đềm Góc riêng sâu lắng ta gìn giữ Trăng sáng khơi nguồn thương nhớ thêm! Cát vắng sông xa đọng giọt buồn Sương mờ như những hạt mưa tuôn! Đường qua thôn ấy năm xưa đã... Níu bước chân ai với cội nguồn! Ngày qua mộng cũ đã tàn phai... Non nước đìu hiu lạc dấu hài! Người bỏ đi rồi, không muốn nhớ Chối từ dĩ vãng, mộng tương lai! Người đi về cõi trời xa lạ... Quên lũy tre xanh tiếp ruộng vườn Quên khói lam chiều vương mái rạ Quãng đời ai khác bỏ sau lưng! Tình xót xa đưa... mộng ước thừa! Ta về lạc lõng giấc mơ xưa! Ngõ sâu vắng bóng người năm cũ Hoang dại đường qua, cỏ phủ mờ! 27/6/2022
SẦU XƯA TRĂNG NƯỚC!... Trăng lên bến bạc, buồn soi bóng... Nước mãi lăn tăn quạnh quẽ sầu! Người vẫn trầm ngâm nhìn biển rộng... Buồn đem chôn chặt thả giòng sâu! Sầu xưa, một nỗi buồn sâu lắng... Lặng lẽ... trùng khơi trắng một màu! Phảng phất gió lùa hơi muối mặn... Gợi ta nhớ mãi mối duyên đầu! Đọc đoạn thơ xưa, người đã viết... Bao nhiêu thương cảm, nhớ khôn nguôi! Chỉ là câu chữ sao tha thiết? Quá đỗi đau thương, để ngậm ngùi! 28/6/2022
KHÚC BIỆT LY!... Thưa thớt vơi dần những đoạn thơ! Lòng riêng linh cảm chuyện mơ hồ... Diễn đàn không thấy thơ người viết! Người thoạt rời xa, tựa giấc mơ! Là một lần qua bước lặng thầm? Xa rời nhân thế, bỏ tri âm! Nỗi riêng, xao xuyến còn đâu nữa! Khúc biệt ly sầu, tống biệt ngâm! Thôi thế lần đi giã "Mộng cầm" Chàng về xứ lạnh với sông trăng... Mang riêng cảm thức nhìn trăng vỡ... Rớt xuống giòng sông lạnh ngút ngàn! Lần lượt đi về nơi tuyệt lộ... Muôn người, vạn kiếp một quê hương! Rồi ai cũng một lần qua đó Mặt đất sa mưa... lệ ngập đường! 29/6/2022
NHỚ NGƯỜI!... Chiều buồn thảng thốt mưa bay... Nhớ xưa lăng lắc... những ngày bên em! Vườn xanh ủ mộng êm đềm... Hoa khoe sắc thắm bên thềm ước mơ! Hương yêu dào dạt đôi bờ... Đắm say ấp ủ giấc mơ cuộc tình! Rộn ràng em nụ hoa xinh... Ngày lên sáng rỡ bình minh rạng ngời! Tâm tình dìu dặt biển khơi... Dấu yêu trao gửi một trời thiết tha! Bỗng qua tuổi mộng ngọc ngà Bước sang lối rẽ phong ba mịt mù! Chiều về thoảng lạnh hơi thu... Vườn xưa thấp thoáng sa mù nước mây! Dặm ngàn gió dật mưa bay... Đường xa hun hút trời mây lỡ làng! Người đi miên viễn bạt ngàn... Hoang vu nắng rớt mênh mang một chiều! 19/7/2022
MỘNG PHÙ DU!... Sương thấm lạnh rơi giọt sầu trong mắt! Kỷ niệm buồn giăng mắc lối đi xưa! Đời nhạt nhòa hư ảo tựa cơn mơ... Vườn mộng cũ năm tháng dài qua mất! Bãi cát rộng bên giòng sông hiu hắt... Đêm buông rèm, sụp tắt bóng hoàng hôn! Mưa mênh mang trên đá sỏi u buồn Vang âm hưởng nơi góc đời lặng lẽ! Thờ thẫn bước giữa cuộc sầu nhân thế Bể dâu đời... thấm lạnh ngõ thu xưa! Trời bay mưa, rơi bóng nước hững hờ... Tình qua mất, nỗi buồn đau ở lại! Giòng đời cũ... khoảng thời gian xa ngái! Qua mất rồi, xa đến mãi ngàn thu! Dấu yêu xưa vùng đặc quánh sương mù... Chỉ thoảng hiện nhạt nhòa trong ký ức! Ta lạc lõng giữa đôi bờ mộng thực! Hồn Trang Chu ray rức giấc mơ đời! 25/7/2022
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2022 18:58:22 bởi Ngày xưa >
NGÀY XƯA CÔ BÉ!... Ngày xưa xa vời vợi Có cô bé học trò! Mưa chiều giăng ướt lối... Đứng bên đường co ro! Mưa rơi mờ ngõ hẹp Góc đường nhỏ bơ vơ! Nụ hồng nhung khép nép Nghe yêu thương mơ hồ... Đóa lòng vươn cánh nở Ước mơ hồng bay cao Xanh trong trời rộng mở Hồn gợn sóng lao xao... Bướm ngang qua vườn rộng Trong mùa yêu dạt dào... Đậu trên cành Xuân mộng Rung nhẹ cánh hoa đào Đan xen màu sáng tối... Giấc mơ hồng long lanh! Thơm hương quê đồng nội Gió lay hàng tre xanh! 29/7/2022
GIỌT SẦU TAN CHẢY!... Em xưa phớt cánh hoa đào... Cho anh thầm lặng rơi vào vô ngôn! Suối yêu thương chảy trong hồn... Thảm êm xanh mượt ấp ôm bóng chiều! Hoa niên mộng thắm bay vèo... Giờ đây lặng lẽ nhìn theo nỗi buồn! Bên trời rơi hạt mưa tuôn... Gió se nỗi nhớ mang buồn vào đêm! Giọt sầu tan chảy trong tim Càng khơi thêm nhớ, càng tìm thêm đau! Em xưa phớt cánh hoa đào... 04/9/2022
HOANG LIÊU!... Từ một mùa Xuân lạc mất nhau... Anh đem chôn kín cuộc tình sầu! Đường đời rẽ lối về hai ngả... Em ở phương nào anh thấy đâu?! Những luyến thương xưa mất thật rồi! Lặng lờ năm tháng nước trôi xuôi... Sông xanh sóng nước sầu in bóng Cồn cát đìu hiu lạc dấu người! Trầm mặc rừng cây hồn thổn thức... Sương ngàn thấm lạnh nẻo đơn côi! Hóa thân qua ánh trăng vàng úa... Em rải hoang liêu khắp núi đồi! 04/9/2022
ANH Ở ĐÂU?!... (Nhớ ĐH...) Vườn thơ ấy đã một thời khởi sắc... Điệu ru buồn hiu hắt gởi quê hương! Uớc mơ bay xanh ngát cõi thiên đường... Khát vọng lớn cho hồn anh ngây ngất! Thơ anh viết mang sắc màu vượt thoát Lối đi về... vằng vặc nẻo hoang sơ! Giòng nhiệt huyết gói tình yêu chất ngất Mãi ngân vang dìu dặt cõi sương mờ! Anh đau xót thấy nắng hồng vụt tắt! Phế tích buồn trầm mặc khúc sông xưa... Thiên đàng nào rực sáng giữa cơn mơ? Nuôi ước vọng những chuỗi ngày tươi mới! Anh dẫn lối cho hồn ta bước tới... Yêu đắm say phơi phới nước non ngàn! Buổi hạnh ngộ hóa ra lần gặp cuối! Anh đâu rồi sương khói phủ mênh mang?! 06/9/2022
U HOÀI!... (Về LH, DHT, ĐH...) Vang vọng bên đời điệp khúc xưa... Người xa miên viễn suốt bao mùa! Vườn hoang lạnh lẽo buồn hiu hắt Vẳng điệu u hoài trong gió mưa! Dâng mãi buồn lên tận đỉnh cao Chạm vào băng giá những ngôi sao! Hỗn mang như mảnh tinh cầu vỡ... Rớt xuống nhân gian tiếng thét gào! Ray rức từ trong nghiệp dĩ thơ! Hành trình vươn tới chốn rừng mơ... Tìm gì trong cõi xa xăm ấy? Tiếng gió lao xao, sóng vỗ bờ! Lầm lũi đi về nơi khói sương... Muôn người, muôn kiếp một quê hương! Dựng xây chi lắm bao hình tượng? Tàn cuộc, xuôi tay bỏ cuối đường! 15/9/2022
BẼ BÀNG!... Tình đã chết từ mùa thu vàng úa... Giờ còn buồn luyến tiếc những ngày thương! Một lối rẽ... nên đôi giòng lệ ứa Xót xa đau vì lạc mất thiên đường! ......... Đường hoang lác đác lá vàng... Chiều se nỗi nhớ bẽ bàng thu xưa! 15/9/2022
PHÔI PHA!... Người xưa đi khỏi bao giờ... Bên sông hiu hắt giấc mơ nhạt nhòa! Cuộc tình chỉ một lần qua... Dư hương ngày ấy phôi pha mất rồi! Thổi hồn cho xác rã rời! Làm sao sống dậy một thời bướm hoa?! Chạnh lòng thương nỗi chia xa... Lối mòn rêu phủ, thiết tha nắng chiều! Thẩn thờ ngõ trúc trông theo... Thiên đường buổi ấy vương triều nơi đâu?! Dấu xưa lờ lững giòng sầu... Tiếc thương cũng chỉ một màu khói sương! 15/9/2022
NHỚ XƯA!... Nhớ xưa sóng vỗ ru bờ... Cát đồi sóng soải đợi chờ gió xa Mây trời bàng bạc bao la Thoảng hơi biển mặn đậm đà tình em! Chuyện xưa ngủ giấc êm đềm Thầm thì sóng vỗ tiếng em bên trời Gió đùa dạt sóng biển khơi Miên man vang vọng như lời người thương! Tình xưa rớt lại bên đường Nghe hơi gió thoảng mà thương phận người! 24/9/2022
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: