lãng đãng mùa covid
chêt cả rồi , còn bao nhiêu người sống
phút cuối cùng, ai muốn nói gì không ?
mai thức giấc, vẫn có còn nguyên dôi dép
biết rằng mình, thêm một ngày để yêu
trời London, lạnh tàn đông buông, níu...
áo vừa may, có đủ ấm đêm đông?
ai ngược lối , để giật mình nuối tiếc
chuyện đã xưa, mùa mới đến, mơ gì?
chết cả rồi! đời vắng lắm, giận chi?
khơi ký ức, chỉ làm đau nỗi nhớ
ai bỏ lỡ, để nửa buồn dang dở
nửa buồn kia, đâu đủ để đau lòng
tìm gì đây? một người tình đã cũ
sao không nhìn người mới để thêm yêu?
dối một chút, quên một chút, đâu nhiều
cũng chỉ để lòng bình yên thêm chút
trên con đường, ai đang tìm hạnh phúc
có thật không, không cay đắng, khổ đau?
hay vẫn cố những dằn vặt cho nhau
đem dối trá đóng băng giọt nước mắt
chết cả rồi, phố còn ai để nhắc
một người dưng, với chiếc bóng cô đơn
bước qua phố, quen thuộc những con đường
nhưng vẫn lạ với cái tên rất lạ...
4t
London 2 Jan 2021