Ở rừng về phố Ở rừng về phố một ngày
Hành trang chỉ có hương cây gió ngàn
Chân quen bước giữa lối mòn
Ở đây đường rộng lại còn nhiều xe
Tần ngần đứng lại trên hè
(Sang đường thì ngại quay về thì xa)
Ở đây rộng cửa cao nhà
Gió treo giá bán, mưa là của riêng
Thước đo tình cảm bằng tiền
Cố nhân áo rách chẳng quen bao giờ
Ồn ào bán dại khôn mua
Thị trường thật giả đón đưa chào mời
Ta đi lạc giữa dòng người
Tay nâng niu chút tình đời tìm em ,
Tình thêu hoa thuở ấy chết bao giờ? Quê hương không còn những mái tranh
Những ngõ tối nhão bùn rơm hoang hoải
Nhà cao tầng giờ chen nhau khoe đỏ ngói
Đường quanh làng xe máy nổ giòn ga
Chỉ còn lại dòng sông vẫn hiền hoà
Chở lũ sóng quanh co hai bờ lúa
Soi bóng một cây cầu xưa bé nhỏ
Dẫn ta về sống lại tuổi ngây thơ
Buổi chợ phiên ngóng mẹ trước hiên nhà
Quà bánh đúc, bánh đa trong bị cói
Cơm niêu đất ủ trấu vùi bếp khói
Tép rang thơm ngầy ngậy lá chanh vườn
Tiêng chuông chiều nhuộm tím cả hoàng hôn
Vắt vẻo trên lưng trâu cùng lũ bạn
Trăng đầu tháng như lưỡi liềm lấp loáng
Ai vô tình mắc đỉnh ngọn tre xanh
Đời cứ trôi cùng năm tháng an lành
Hồn thấm đẫm tình quê trong trẻo quá
Bỗng một chiều . Một chiều thu rất lạ
Nghe tim mình gấp gấp...nhịp vu vơ
Mùi hương nhu thoang thoảng mơ hồ
Của cô gái bên nhà đương chải tóc
Và đôi mắt ...hàng mi nhung rợp bóng
Ngước nhìn trời_Không! Đang đốt tim ta.
Cõi đam mê ta lạc lối đi về
Sấp ngửa ngã trên đường cong ngực trẻ
Run rẩy uống nụ hôn đầu mới hé
Của nàng trao trong chớp bỏng giao hoà
Nào ai biết mai ngày mãi mãi xa
Mối tình đầu như trò chơi con trẻ
Ô ăn quan “đất cát mờ bàn vẽ
Nốt chân người tứ xứ xoá lung tung
Năm mươi năm đốm sáng kỷ niệm lòng
Như làn gió len vào vò tóc trắng
Chân vô thức ngập ngừng sân chùa vắng
Tiếng kinh cầu cứu rỗi kiếp trầm luân
Từ buổi ra đi lăn lóc chốn phong trần
Nợ cơm áo rập vùi bao khát vọng
Trước cửa thiền thấy hồn mình rung động
Sơn nữ gìa thấp thoáng bóng lên nhang
Ta _Kẻ tha phương...quì giữa phật đường
Lòng cô lẻ chìm trong hoang mạc vắng
Kia hàng mi kéo ta về dĩ vãng
Cố nhân ơi ! Lệ có ướt áo nâu sồng?
Mùi hương nhu em trả lại hư không
Cùng suối tóc ảo huyền thời con gái
Em đánh đổi tiếng mõ buồn mòn mỏi
Tình thêu hoa thuở ấy chết bao giờ? Kìa tay ngà từng níu chặt vai ta
Giờ chầm chậm lần lần vòng tràng hạt
Ta chới với đăm chìm trong dĩ vãng
Cố nhân ơi ! Gang tấc hoá xa vời !
Hạ Long 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2022 06:22:12 bởi Cử Hàn HL >