EM HỎI ANH
Em hỏi anh: "Giong thuyền đi bốn bể
Những hải trình dằng dặc với tháng năm
Đêm có mệt, nghe tiếng sóng rì rầm
Vách đá cổ soi vầng trăng thiếu khuyết?"
Bến bờ xa, bao nhiêu người anh biết
Triệu người quen, được có mấy người thân
Có bao kẻ chỉ một lần tha thiết
Sớm mai cũng theo gió, tựa phù vân
Em hỏi anh: "Có khi nào bâng khuâng
Nhớ lối xưa, cỏ thật mềm, nắng lên
Bản luân vũ của sương mai cùng nắng
Gốc sồi già, một giấc ngủ không tên..."
"Anh còn nhớ hay anh đã quên
Vai áo sờn, phong ba cùng sương gió
Hạt nắng mai luân vũ khúc trang đài
Họa tiết nào, nguệch ngoạc vẽ vì ai..."
Em hỏi anh:"Chuyện đời mà, đúng hay sai
Có quan trọng như lời người phân định
Có phải chăng, làm người theo số mệnh
Nên con tàu, thiếu người lái, trôi xuôi..."
Có bao giờ anh tự mình dừng lại
Ngẫm cuộc đời đang mải miết về đâu
Có bao giờ anh sẽ tìm thấy nhau
Giữa vạn nẻo u sầu đang lấp kín...
Từng cơn sóng vẫn vỗ về nhẫn nhịn
Dịu dàng thôi, hàn gắn những vết thương
Đêm lại ngày, chầm chậm những nhịp buồn
Hai tư tiếng, đã bao lần em hỏi
Triều Âm
200507
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2021 03:47:57 bởi Ct.Ly >