CHUYỆN LÒNG GIẤU KỸ Thơ -
Trường Phi Bảo Trẻ con ngày đó ngu ngơ
Em anh hai đứa vu vơ sớm chiều
Tuổi thơ đem thả con diều
Ngờ đâu gió chướng làm diều đứt dây
"Lêu lêu", chọc quê anh này
Hồn em lụa trắng như mây bềnh bồng
Nắng làm ửng má em hồng
Môi em chúm chím nghe lòng hơi thương
Hơi thương nào hiểu thật thương
Đến khi cắp sách tới trường học chung
Vẫn vô tư sánh bước cùng
Đội mưa, trốn nắng, thường chung tay về
Rồi năm mười sáu trăng thề
Xinh xinh mười tám thiệt mê mẩn hồn
Anh vòi xin một nụ hôn
Em tiếc chẳng chịu... giận hờn... ghét luôn!
Tưởng mình ghét, hoá mình thương
Đêm về nỗi nhớ tơ vương trong lòng
Gửi trao nhau cánh thơ hồng
Ép từng kỷ niệm theo dòng thơ nghiêng
Nhưng rồi súng giặc cuồng điên
Cướp đi tuổi mộng, tình duyên hai mình
Bãi trường, xếp áo thư sinh
Anh theo chiến dịch, xa tình lứa đôi
Bao năm binh lửa ngút trời
Em sang đò mới phụ lời hẹn xưa
Thanh bình anh đã về chưa?
Hay như sương khói nhạt thưa nỗi sầu.
Thơ tình lặng lẽ nghìn câu
Nhớ anh, nhớ mối tình đầu trẻ con
Tháng ngày tâm cảm héo hon
Chuyện lòng giấu kỹ để còn suy tư...
13/08/2017