THƠ VIẾT TRONG PHÒNG VIỆN
Thơ - Trường Phi Bảo
Một phòng có tới bốn giường
Bốn giường có mỗi một giường... mình tôi
Nhìn quanh chẳng một bóng người
Lẻ loi tôi đứng tôi ngồi mình ên
Đêm nằm lạnh lẽo chênh vênh
Câu thơ nghiêng ngả hớ hênh cợt đùa
Tuổi này bệnh thật là chua
Chưa qua hàng tứ kiệt thua... sức tàn
Mệnh trời phần số đa mang
Không cao phước đức khó màng thọ lâu
Nhủ lòng thôi chớ âu sầu
Đời người nước chảy qua cầu mấy khi
Đã đành tử biệt sinh ly
Thì đừng tham luyến bớt đi chuyện lòng
Lá xanh bám víu cành cong
Một cơn gió thoảng rơi trong ngậm ngùi
Rồi mai chôn chặt buồn vui
Hỏi ai còn nhớ tới tôi thuở nào
Thơ tình ngàn nỗi khát khao
Giờ thơ bỏ ngõ cúi chào thế nhân
Tôi đi về cõi phù vân
Trả thời gian hết bâng khuâng đôi chiều.
17/11/2021