TÌNH NGƯỜI KỸ NỮ Thơ -
Trường Phi Bảo Môi hồng tặng kẻ lãng du
"Nụ hôn" trái đắng lời ru tháng ngày
Tóc xanh sợi ngắn, sợi dài
Bao chàng làm lược chải hoài sợi duyên
Má hồng đôi lúm đồng tiền
Mắt phượng, mày liễu vóc huyền dáng mơ
Tay này dâng rượu, hoạ thơ
Tay này làm gối đợi chờ tình quân
"Ngàn vàng một khắc đêm xuân"
Em lơi lã với những lần giao hoan
Cuộc vui suốt mấy canh tàn
Ái ân tựa chiếc lá vàng rơi mau
"Đưa cửa trước, rước cửa sau"*
Không trinh nguyên cũng biết bao nhiêu người
Chẳng nợ duyên, chẳng sống đời
Mà sao chung chạ như đôi vợ chồng
"Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Lia thia quen chậu vợ chồng quen hơi"**
Chưa từng bén tiếng người ơi
Ngủ đi anh giấc mộng rồi sẽ qua
Nụ cười thay ngấn lệ nhoà
Trả anh về lại mái nhà riêng anh
Thôi đừng mơ nữa hương thầm
Áo xiêm thôi níu mà nhanh quay về
Tò vò nhìn chỉ tái tê
Xác thân nhớp nháp ê chề ố hoen
Tư cách gì để hờn ghen
Về đi anh với vợ hiền, con ngoan
Em loài cỏ dại bên đàng
Mọc lên từ những hoang tàn phai phôi
Khách đi ngàn hướng xa xôi
Đoạn trường nán lại, em ngồi ưu tư.
24-12-2006
*Thơ Nguyễn Du
**Ca dao