Vườn Cũ Thơ Xưa
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 60 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 21.07.2021 20:27:32 (permalink)
0

RIÊNG MÌNH QUẠNH HIU
Thơ - Trường Phi Bảo

Em nào dám trách hờn ai
Chẳng qua con tạo lắt lay tình người
Vầng trăng mộng vỡ tan rồi
Nói chi thề thốt với lời yêu thương

Yêu nhau chẳng đặn... thì buông
Khi xa nhau chớ để buồn trao nhau
Dù lòng quá đổi đớn đau
Dù mình sai hẹn trầu cau cũng đành

Cũng đành quên sạch sành sanh
Cũng đành quên hết nhé anh một thời...
Vầng trăng mộng vỡ tan rồi
Hương xưa theo gió cuối trời xa bay

Em nào dám trách hờn ai
Yêu nhau chẳng đặn, thương hoài ít chi
Bụi hồng chắn lối anh đi
Nhưng không mở lối vu quy một lần

Ngậm ngùi tiếc nửa vầng trăng
Ai xây nên những cách ngăn tội tình
Ngày nao như bóng với hình
Ngày sau chỉ bóng riêng mình quạnh hiu

24/05/2007






#31
    Trường Phi Bảo 21.07.2021 20:31:04 (permalink)
    0

    BỖNG DƯNG
    Thơ - Trường Phi Bảo

    Bỗng dưng tôi gặp lại người
    Rất tình cờ giữa một trời tháng năm
    Người nhìn tôi mắt đăm đăm
    Nửa yêu thương lẫn hờn căm, nửa sầu!

    Nhắc làm chi thuở ban đầu
    Kỷ niệm như nước qua cầu chảy xuôi
    Bỗng dưng nước mắt nghiêng rơi
    Niềm đau không bật thành lời thở than

    Tình cờ gặp gỡ giữa đàng
    Lối xưa hoa nắng cháy vàng ước mơ
    Đã đành sang buổi đợi chờ
    Níu chi hư ảo bụi mờ mong manh

    Ngày xưa tôi cánh rừng xanh
    Lá tôi làm tổ cho chim anh về
    Rừng nay úa lá tả tơi
    Cánh chim ưng rộng xa rời chốn dung

    Ngỡ như chẳng được trùng phùng
    Phút giây thoáng gặp nên mừng hay đau
    Tình duyên chết yểu hôm nào
    Hồi sinh chi để nghẹn ngào hoài mong

    Người đi vương vấn trong lòng
    Tôi về ủ ấm cho chồng năm canh
    Lỡ đời nhau, lỡ xuân xanh
    Phiên buồn người nhận, quanh năm tôi sầu.

    21/05/2007






    #32
      Trường Phi Bảo 21.07.2021 20:44:51 (permalink)
      0

      CHỮ "TRINH" (2)
      Thơ - Trường Phi Bảo

      Ngày xưa mẹ thời con gái
      Chữ "trinh" đáng giá ngàn vàng
      Yêu ai chín chờ, mười đợi
      Bến tình một chuyến đò ngang

      Ngoại thương mẹ thời con gái
      Cưới sinh chọn rễ thật hiền
      Rễ hiền giàu sang, quý phái
      Lấy nhau, à chắc nợ duyên

      Mẹ sinh tôi thời con gái
      Như hủ mắm treo đầu giường
      Ông bà vẫn thường hay nói:
      (Nữ lưu "đức hạnh" làm gương)

      Tôi đau một thời con gái
      Chữ "trinh" quý hơn gia tài
      Trái tình chín mùi nên hái
      Dại lòng mới chuốt đắng cay

      Giờ thì lỡ thời con gái
      Trắng tay, tóc ngã màu buồn
      Chữ "trinh" rách trong tâm tưởng
      Kể từ ăn gió nằm sương.

      17/05/2007






      #33
        Trường Phi Bảo 23.07.2021 14:24:17 (permalink)
        0

        NGƯỜI DƯNG VÀ TÔI
        Thơ - Trường Phi Bảo

        Ngây thơ liền với dại khờ
        Người dưng mắc mớ gì chờ đợi nhau
        Vườn hồng đã có lối vào
        Thôi đừng quét lá mà nao nao lòng

        Người ta mai phải theo chồng
        Coi như an phận ...
        ...đèo bòng nửa thôi?
        Quên đi ánh mắt, bờ môi
        Hữu duyên thiên lý có trời mới hay

        Tình mình thoáng chốc bèo mây
        Người dưng ở lại chốn này gắng vui
        Bao nhiêu kỷ niệm chôn vùi
        Người ta cũng luống ngậm ngùi cho xem

        Thà rằng chửa biết, chửa quen
        Lỡ quen, lỡ biết thì nhen nhúm sầu
        Mai người ta bước qua cầu
        Người dưng... đem nốt cau trầu hỏi ai

        Chúc người vẹn nghĩa trúc mai
        Thương người ta, chớ giận dai nhé người!
        Mong người giữ vững nụ cười
        Cho người ta một phần mười ủi an.

        Dù rằng đau khổ ngập tràn!

        14/05/2007


        #34
          Trường Phi Bảo 23.07.2021 14:26:47 (permalink)
          0

          ĐỊNH MỆNH VÀ CHIẾN TRANH
          Thơ - Trường Phi Bảo

          Có nhiều lúc gục đầu bên trang giấy
          Em vô tình đặt bút viết tên anh
          Những thơ ngây lần đầu biết long lanh
          Sao giấu nổi từng cơn buồn rưng mắt

          Niềm nhớ thương, biết làm sao dập tắt
          Muốn ôm trời, muốn ôm đất, muốn ôm nhau
          Trái tim anh sao lại dễ đổi màu
          (Đàn ông có ngàn khát khao khó nói)

          "Định mệnh" đó phải chăng là tên gọi
          Và tình yêu có là nông nổi không?
          Em muốn ôm mà sao không ôm nổi
          Trái tim anh đen tối mọi mưu đồ

          Em thua rồi nên chấp nhận dại khờ
          Dù em biết rằng còn bờ bến khác
          Dù mai này mỗi mình em ngơ ngác
          Trong tình yêu tẻ nhạt của một người

          Rồi "định mệnh" sẽ như là lá thôi
          Cô gái nào sẽ thay em nhặt lấy
          Anh thích thú và chắc anh muốn vậy
          Giữa đàn bà từ lúc ấy "chiến tranh"

          13/05/2007


          #35
            Trường Phi Bảo 23.07.2021 14:30:02 (permalink)
            0

            CHỮ "TRINH"
            Thơ - Trường Phi Bảo

            Đêm đêm buông tiếng hát
            Em lã lơi trong ngàn cánh tay mềm
            Rượu rót đầy trái tim
            Mùi da thịt quyện vào nhau bốc cháy

            Anh đi không trở lại
            Ân ái nào tựa một thoáng mây bay
            Lỡ mang thân con gái
            Chữ trinh kia ngàn mảnh ghép sao lành

            Đêm đêm môi mắt xanh
            Em cười tình với bao người em gặp
            Sao chẳng ai dám thắp...(?)
            Lửa gia đình cho ấm áp tình yêu (!)

            Đàn ông có thiệt nhiều
            Vị làng chơi nếm đủ mùi quy luật
            Anh không người duy nhất
            Nên chữ "trinh" em tàn tật, vỡ đôi

            Tấm chăn nào đơn côi
            Ai sẽ đắp cho em ngày nằm xuống
            Và ai người hồi tưởng
            Nét đẹp buồn sau những cuộc mua vui.

            10/05/2007


            #36
              Trường Phi Bảo 23.07.2021 14:32:39 (permalink)
              0

              THÔI NGƯỜI ĐỪNG NÓI
              Thơ - Trường Phi Bảo

              Người đừng nói như một lời an ủi
              Đã qua rồi ngày hai buổi mộng mơ
              Tôi ru đời mình sau những dòng thơ
              Là gán ghép từng dại khờ năm tháng

              Người đừng nói những lời yêu lơ đãng
              Để rồi mai chóng chán với riêng người
              Thơ tôi viết có lúc khóc, lúc cười
              Niềm tâm sự hóa hoa rơi ủ rũ

              Có gì đâu chỉ vẫn câu chuyện cũ
              Suốt cuộc đời ấp ủ kỷ niệm đau
              Có một thời mình cứ nghĩ của nhau
              Trái tim đó, tình yêu màu ngọc bích

              Câu thề đó, cơn mưa chiều rã rít
              Có một thời mình quấn quít không thôi
              Người đừng đọc thơ tôi - sự lẻ loi
              Niềm da diết của một thời nuối tiếc

              Tôi lạnh lòng kể từ mùa ly biệt
              Chút dịu dàng đủ thắm thiết tình thơ
              Người đừng tới lãnh nhận mấy bơ vơ
              Tôi lạnh lòng nên hững hờ tất cả

              Người đừng nói lời tình yêu vội vã
              Tôi xem như lời ấy chỉ ủi an
              Khi tâm hồn đã khuyết mảnh trăng vàng
              Thì người đến chỉ muộn màng lơ lững...

              09/05/2007


              #37
                Trường Phi Bảo 23.07.2021 20:12:30 (permalink)
                0

                ĐA ĐOAN
                Thơ - Trường Phi Bảo

                Xưa chồng chị, nay chồng em
                Có gì đâu lạ mà dèm pha chi
                Nén đau lòng, nén sầu bi
                Em đây biết lấy lời gì biện minh

                Khổ thân chị khóc một mình
                Cho em thai nghén mối tình trái ngang
                Chát chua sau những muộn màng
                Chị yêu anh cũng vô vàn em yêu

                Xưa anh với chị nuông chìu
                Trách gì phận hẩm duyên thiu lúc này
                Xưa anh với chị tình đầy
                Trách gì trăng khuyết lúc này, tình xa

                Mặn nồng chỉ ở hôm qua
                Lạnh chăn, lạnh gối buồn da diết buồn
                Nghĩ hoàn cảnh chị em thương
                Tình yêu nào có biết nhường nhịn ai

                Đời nhìn em thật mỉa mai
                Ghen tuông chị cứ mải hoài thở than
                Đò tình dẫu cắm suối vàng
                Tình em, chị hỡi bền gan chặt lòng

                Thời con gái trót đi rong
                Kiếp này lỡ nhận lầm chồng người ta
                Đa đoan gói phận đàn bà
                Em như chị dại tình mà mất khôn

                05/05/2007


                #38
                  Trường Phi Bảo 23.07.2021 20:15:08 (permalink)
                  0

                  VỀ ĐI ANH
                  Thơ - Trường Phi Bảo

                  Em nào chờ đợi chi anh
                  Về đi khuất nẻo xa xăm ngàn trùng
                  Về đi cho vẹn thuỷ chung
                  Em naò chờ đợi tương phùng lòng nhau

                  Với người, em trót đến sau
                  Buồn này xin giấu, phận nào dám mơ
                  Em đành cam chịu bơ vơ
                  Với anh, em chỉ tình hờ mà thôi

                  Về đi có lứa, có đôi
                  Về đi sống trọn một đời răng long
                  Về làm tròn bổn phận chồng
                  Về đi vun đắp mặn nồng sớm hôm

                  Em nào gan ruột bồn chồn
                  Em nào có trách, có hờn chi ai
                  Về đi, anh hỡi những ngày...
                  Những ngày yêu dấu tàn phai cuối đường

                  Vầng trăng xẻ nửa yêu thương
                  Thân em xẻ nửa đoạn trường vì anh
                  Khoảng trời thôi sắc mây xanh
                  Em thời con gái chòng chành bến mơ.

                  Dặn lòng chửa đợi, chửa chờ
                  Anh về em khóc dại khờ si mê

                  29/04/2007
















                  #39
                    Trường Phi Bảo 23.07.2021 20:17:17 (permalink)
                    0

                    DẠI TÌNH
                    Thơ - Trường Phi Bảo

                    Dại yêu, dại nhớ, dại thương
                    Dại tình nên phải phong sương với tình
                    Trong tim chung một bóng hình
                    Chị như em rất vô tình phải không?

                    Cùng nhau cưới một tấm chồng
                    Chị thời tới sớm tơ hồng được se
                    Muộn mằn em núp phòng the
                    Lệ rơi sau những vo ve ngọt bùi

                    Mật ngọt thì chết phải ruồi
                    Em non nớt lắm lại thời thơ ngây
                    Mộng vàng nào dám đắp xây
                    Tay không nào dám ôm đầy tình ai

                    Bã trầu vụng trộm em nhai
                    Vô duyên nhặt lấy những ngày chị yêu
                    Em thân gái lỡ một chiều
                    Gặp anh kẻ chợ nói điều gió trăng

                    Người ta quen thói lăng nhăng
                    Lỗi em, em cứ dùng dằng chẳng buông
                    Thôi thì dại dột yêu suông
                    Miếng trầu chị vứt thèm thuồng đôi môi

                    29/04/2007


                    #40
                      Trường Phi Bảo 23.07.2021 20:20:00 (permalink)
                      0

                      CHÀO ANH
                      Thơ - Trường Phi Bảo

                      Chào anh, em về không vướng bận
                      Mưa ở lòng nhau đã tạnh rồi
                      Hãy cười cho đời tươi sắc nắng
                      Chớ vẽ vời chi mộng xa xôi

                      Chào anh, em đi đường rất vội
                      Sợ chuyến tàu yêu lăn bánh buồn
                      Định mệnh làm mình thêm nông nổi
                      Thôi đừng ôm ấp bóng hình thương

                      Đã quyết quên anh, như có thể
                      Có thể là vương vấn sẽ tan
                      Chào anh, dẫu biết quên hổng dễ
                      Cũng xin dành nhau chút dịu dàng

                      Phương ấy, em đi chắc gì vui
                      Chúc anh hạnh phúc ở chốn này
                      Bên người, êm ấm đâu hờn tủi
                      Tình theo sương khói một chiều bay

                      Tình theo sương khói một chiều bay
                      Chào anh, chỉ lần cuối em chào
                      Dù rằng chỉ mỗi mình tê tái
                      Kiếp này thôi thế đã phụ nhau

                      20/04/2007


                      #41
                        Trường Phi Bảo 23.07.2021 20:25:01 (permalink)
                        0

                        HỒN NHIÊN
                        Thơ - Trường Phi Bảo

                        Khi không, khi khổng hắt xì
                        Lạ lùng chưa, chẳng hiểu vì cớ sao...?
                        Ta đâu có nhớ người nào
                        Chắc ai nhớ quá mới gào tên ta

                        Ối giời sợ lắm à nha!
                        Hắt hơi, nhẩy mũi, hít hà lôi thôi
                        Mong là cảm chút gió trời
                        Còn hơn hết đứng, rồi ngồi ngu ngơ

                        Tuổi ta non nớt thấy mồ
                        Một chiều bay bổng rãi thơ khắp đường
                        Tưởng nhầm bùa chú yêu đương
                        Nên ai đó nhặt về vương tơ lòng

                        Tội nghiệp ta lắm biết không?
                        Mắc công nghĩ ngợi lòng vòng lo vo
                        Nhỡ ai đó muốn hẹn hò
                        Chắc gì tình chẳng thập thò cửa tim

                        Tánh ta con gái yếu mềm
                        Thôi đừng có dại chuốt thêm nỗi sầu
                        Mắt trong đừng đọng giọt châu
                        Môi đang tươi chớ rụng mầu hắt hiu

                        Ta nào dám bước vào yêu
                        Sao ai cứ nhắc thiệt nhiều... khổ ghê!
                        Cả ngày toàn hắt xì hơi
                        Khi không nhơ nhớ ai người chửa quen.

                        Biết ai, ai biết bắt đền...?

                        17/04/2007


                        #42
                          Trường Phi Bảo 23.07.2021 20:28:43 (permalink)
                          0

                          LẦN ĐẦU ANH NÓI YÊU EM
                          Thơ - Trường Phi Bảo

                          Lần đầu anh nói yêu em
                          Trái tim nó cứ yếu mềm làm sao
                          Nhận lời thì ngại biết bao
                          Sợ khi từ chối lại đau lòng chàng

                          Lần đầu thoáng chút ngỡ ngàng
                          Mắt chìm trong mắt mộng vàng lứa đôi
                          Sợ tình chót lưỡi đầu môi
                          Nửa mừng trong dạ, (nửa) bồi hồi hổng yên

                          Lần đầu mà nhớ phát điên
                          Hôn nhau mà cứ muốn nghiền nát nhau
                          Vòng tay ôm trọn khát khao
                          Này anh, xin hãy cúi chào tuổi thơ

                          Lần đầu em tập đợi chờ
                          Thử làm người lớn bất ngờ quá không?
                          Trò chơi dựng vợ gã chồng
                          Thôi không chơi nữa,
                          ...hãy thật lòng nhé anh?

                          Trăm năm tình chỉ màu xanh
                          Cảm ơn trời đất se mình thành duyên
                          Lần đầu đừng nặng ưu phiền
                          Em chấp nhận bứơc qua miền yêu anh

                          15/04/2007


















                          #43
                            Trường Phi Bảo 23.07.2021 20:32:05 (permalink)
                            0

                            NGƯỜI ẤY (2)
                            Thơ - Trường Phi Bảo

                            Người đã quên em rồi, ừ có lẽ
                            Nên có chờ, có đợi cũng bằng không
                            (Thôi thì vui với pháo đỏ, rượu hồng
                            Người ấy chắc chả bận lòng đâu nhỉ?)

                            Thời con gái thế là nhất quyết đi
                            Em đã khóc, cố níu mà không được
                            Em đã giữ sau lưng lời hẹn ước
                            Dẫu người xa hơn từng bước em xa

                            Ôi, kỷ niệm vẫn còn lắm thiết tha
                            Đành xếp lại mớ hành trang yêu dấu
                            Niềm tâm sự chỉ thơ là hiểu thấu
                            Còn với người thật nó rất vu vơ

                            Hình bóng người em thấy mãi trong mơ
                            Khi tỉnh giấc bóng người đầy trong trí
                            Trái tim em dành riêng người ngự trị
                            Xin phép người cho em được vấn vương

                            Xin phép người cho em được yêu thương
                            Dầu xác thân kề bên ai sớm tối
                            Người ấy khiến tâm hồn em nhức nhói
                            Em bao giờ hết nông nổi... trời ơi!

                            13/04/2007


                            #44
                              Trường Phi Bảo 23.07.2021 20:34:52 (permalink)
                              0

                              ÔI CÁC ANH... MỘT THỜI
                              Thơ - Trường Phi Bảo

                              Có những chuyến tàu rời ga không trở lại
                              Có những người tình xa mãi phía đời ta
                              Hạnh phúc chẳng thể nào dệt gấm thêu hoa
                              Ta đã khóc sau bao lần được - mất!

                              Ôi các anh của một thời ngây ngất
                              Giờ chìm theo từng ảo vọng mơ hồ
                              Mỗi một giây, một phút đều là thơ
                              Khi bên ta, mùa xuân đầy ngực trẻ

                              Nhờ các anh mà ta luôn mới mẻ
                              Trước trái tim thiếu nữ vốn vẹn lành
                              Ta vô tư với niềm vui quẩn quanh
                              Nhìn ai cũng thấy chân thành quá đổi

                              Có khoảng thời gian tim chửa hề nhức nhói
                              Chỉ âm thầm đón nhận lắm vết thương
                              Ôi các anh, của một bận qua đường
                              Ta đau đớn trước thiên đường bốc cháy

                              Trách được đâu? bởi vì ta khờ dại
                              Chịu ơn người dạy ta biết buồn đau
                              Và tình yêu như những chiếc áo màu
                              Cứ lần lượt thay ra từng cái một

                              Ôi các anh, các anh đều không tốt
                              Hay tại lòng ta chứa đựng thơ ngây
                              Đừng vun xuống hồn ta những lưỡi cày
                              Thêm cay đắng, thửa ruộng này khô héo

                              Đôi tay ta không đủ sức níu kéo
                              Sự phỉnh lừa, gian dối ở thế gian
                              Giá trái tim có thể hóa thành vàng
                              Thì chừng đó chàng hãy đem rao bán...!

                              11/04/2007


                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 60 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9