Vườn Cũ Thơ Xưa
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 60 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 24.07.2021 20:14:59 (permalink)
0

MỘT NGÀY ẢO MỘNG
Thơ - Trường Phi Bảo

Một ngày nào, một ngày nào không biết
Anh thân yêu, em vĩnh biệt ngàn thu
Thành phố ảo cũng buồn đau da diết
Anh thân yêu, em chẳng kịp giã từ

Một ngày nào, nick name không còn sáng
Vườn tình yêu chừ vắng bóng hồng nhan
Gợi trong anh là vài cánh mail vàng
Chửa kịp Del (delete) sau ngút ngàn giông gió

Em đã tới, và đi đều không rõ
Khuôn mặt mờ loáng thoáng hiện đâu đây
Em quẩn quanh từ mấy lần cạm bẫy
Đừng nhớ em - một cô bé thích đùa

Em bảo rằng, em rất thích trời mưa
Mưa đẹp hơn cả nỗi buồn cổ kính
Chiều windo thả đôi dòng bướng bỉnh
Nụ hôn liều qua một cái nguýt yêu

Một ngày nào, một ngày thật trớ trêu
Anh hiểu chứ, mình không còn kiên nhẫn
Với trò chơi tình yêu đầy vớ vẩn
Mà kịch tính đạt mức trăm phần trăm (100%)

Anh chấp nhận lời nói dối âm thầm
Em sợ lắm nhỡ khi anh trông thấy
Chiếc mặt nạ, một ngày rớt nát bấy
Lãng phí chưa bao dự tính tương lai

Đùa với lửa, ắt có ngày phổng tay
Em xa anh, xa những gì không chắc chắn
Nhưng em biết sẽ khó mà lành lặn
Vết thời gian lở loét sự nghi ngờ.

07/04/2007


<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2021 04:07:23 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)
#46
    Trường Phi Bảo 24.07.2021 20:19:56 (permalink)
    0

    KHÚC TÌNH THƠ THÁNG 4
    Thơ - Trường Phi Bảo
    Tặng: NVT

    Em vẫn hoài làm thơ
    Khi trái tim còn thở
    Biết là trong dang dở
    Em vẫn hoài yêu anh

    Em vẫn hoài yêu anh
    Dù thiệt nhiều đau khổ
    Thuyền yêu không bến đổ
    Nên sông đời mênh mông

    Chửa ngựa ô theo chồng
    Em xa thời con gái
    Thơ gặp mùa bão động
    Khắc khoải lạc mấy dòng

    Thơ em dành riêng anh
    Thơ chẳng viết cho mình
    Những vần thơ hồi sinh
    Sau vô vàn ruột thắt

    Sau vô vàn được - mất
    Em còn lại nỗi đau
    Mùa xuân phai sắc màu
    Nghẹn ngào em khóc ngất

    Như con thoi tất bật
    Như con nhện cuống cuồng
    Chắc anh không thể tưởng
    Em kiếp tằm tơ vương

    Em mãi hoài yêu thương
    Một tình yêu đã cũ
    Đêm ru đời thơ ngủ
    Thơ ru em đoạn trường

    05/04/2007


















    #47
      Trường Phi Bảo 24.07.2021 20:36:42 (permalink)
      0

      VIẾT CHO NHỮNG NGÀY SAU
      Thơ - Trường Phi Bảo

      Anh về, tình rách tả tơi
      Em sang thuyền với cuộc chơi lỡ thời
      Vô tình đánh rớt nụ cười
      Thuyền xuôi bến lỡ chơi vơi giữa dòng
      (Đâu ai đưa sáo sang sông
      Cớ sao con sáo sổ lồng bay xa*)

      Anh về, em hát dân ca
      Tình tang điệu lý, ối a... Qua Cầu
      Vớt giùm em chút nỗi sầu
      Rồi đem hong lại ngày đầu ước mơ
      (Mấy vần kỷ niệm ghép thơ
      Chuyện xưa ghi chút dại khờ thủa xưa)

      Anh về, từ cuộc gió mưa
      Đón anh chỉ có bốn mùa cô đơn
      Em đi bước dỗi, bước hờn
      Sương mù che lối, đường trơn, dốc lầy
      (Tìm trong ngày tháng sau này
      Với em chỉ có lòng đầy đắng cay.)

      27/03/2007
      r
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2021 03:01:51 bởi Ct.Ly >
      #48
        Trường Phi Bảo 24.07.2021 20:39:31 (permalink)
        0

        TÔI CÒN GÌ ĐỂ CHO ANH
        Thơ - Trường Phi Bảo

        Tôi còn gì để cho anh?
        Chỉ còn tự ái đâu đành biếu ai
        Hiểu lòng tôi chẳng mỉa mai
        Gia tài thiếu hụt một vài niềm tin

        Nợ vay vỏn vẹn chữ tình
        Mà đeo bám suốt đời mình... thiệt đau
        Tôi còn gì nữa gửi trao
        Ngoài bao thương nhớ theo nhau xuống mồ

        Ngửa tay xin những dại khờ...
        Với tôi anh chớ trông chờ điều chi!
        Ngửa tay xin có được gì...?
        Ngoài con tim héo, sầu bi ngập hồn

        Nỗi buồn cứ thế đem chôn
        Cái người xin, tôi chẳng còn đặn cho
        Cái đáng giá bặt thơm tho
        Cái rẻ mạt lại sánh so hợt hời

        Tôi còn gì để tặng người
        Thôi thì giữ lấy nụ cười làm duyên
        Đời tôi bến đã có thuyền
        Nuôi hy vọng chỉ ưu phiền mai sau.

        04/04/2007

        #49
          Trường Phi Bảo 24.07.2021 20:44:38 (permalink)
          0

          THU XÓT XA
          Thơ - Trường Phi Bảo

          Thu này đã là... mấy đêm thu?
          Người đi đôi ngã bặt dòng thư,
          Con tim thổn thức, tình trăm mối.
          Thu này đã là... mấy đêm thu?

          Lầu cao lác đác lá vàng rơi
          Tựa cửa tôi nghe tiếng thu cười
          Lần theo dĩ vãng ngày thu trước
          Đường xưa ngập xác pháo hồng tươi

          Tôi nhớ rằng tôi gắng uống say
          Cho đêm thu ấy chẳng mảy may
          Mặc ai túy lúy men tình đắm
          Có thế mà trinh tiết vụt bay

          À, tôi nhớ rồi tối hôm kia
          Trước buổi thu sang, giọt đầm đìa
          Có người cũng ôm tôi khóc nức
          Không đành tôi nói chuyện cách chia

          À, tôi nhớ lại sáng hôm qua
          Kể từ mấy chục thu xa nhà
          Con chim lạc đàn bay buồn bã
          Tôi lạc tình anh trước phong ba

          Đời tôi nắng hạn, thiếu mùa mưa
          Nên xuân tôi héo buổi giao mùa
          Lòng tôi đông lạnh, thu tàn úa
          Tôi ôm thu này, nhớ thu xưa

          Thu này đã là... mấy đêm thu
          Người đi còn nợ tiếng giã từ
          Mang câu lưu luyến làm thi tứ
          Người đi vạn kỷ xót xa thu.

          02/04/2007


          #50
            Trường Phi Bảo 24.07.2021 20:47:12 (permalink)
            0

            EM LÀ GÌ GIỮA BỀ BỘN ĐỜI ANH ? *
            Thơ - Trường phi Bảo

            Em là gì giữa bề bộn đời anh?
            Là nỗi nhớ của miền sâu thăm thẳm?
            Là yêu thương của ngày sau gửi gắm?
            Hay chỉ là một thoáng đến xôn xao?

            Em là gì? chỉ là bạn thôi sao?
            Hoặc giả dụ một người anh quen biết
            Từng có thời, vâng! có thời mãnh liệt!
            Đã yêu anh như em của bây giờ.

            Thôi đừng gọi tên ai khác trong mơ
            Em ghen đấy! và vực ngờ nữa đấy!
            Cuộc đời nhỏ, mà "cái tôi" lớn vậy,
            Hãy cho em phút kiêu hãnh ngước nhìn

            Cứ thật lòng, đừng có mãi nín thinh
            Em muốn nghe từ bao điều trăn trở
            Dẫu chúng mình có duyên, không có nợ
            Em vẫn cười thỏa mãn với niềm đau

            Cuối cùng thì mình là gì của nhau?
            Là tình nhân sau đôi lần chăn gối?
            Là vợ chồng tháng năm dài tiếp nối?
            Cũng có thể là mệt mỏi, đọa đày!

            Em bình tĩnh nghe sự thật phơi bày
            Em sẵn sàng ôm khổ ải trần gian
            Chỉ cần anh nói rõ những đa mang
            Em là chi trong bộn bề cuộc sống?

            Em là gì giữa bề bộn đời anh?
            Em là gì? em là gì? anh hở!

            01/04/2007
            ------------------------------------------------------------
            * Ý thơ Bùi Tuyết Nhung


            #51
              Trường Phi Bảo 24.07.2021 20:54:56 (permalink)
              0

              VUỘT MẤT SỢI LÒNG TA MẤT NHAU
              Thơ - Trường Phi Bảo

              Thoáng gặp, ai ngờ... phải lòng nhau,
              Niềm yêu gửi nhớ tận phương nào
              Đôi bờ tóc xõa vai hờ hững
              Thôi đừng ngơ ngẩn với chiêm bao

              Em hóa thành thơ từ dạo ấy
              Có phải vì anh tự đắm say
              Hay bởi lòng em đầy ngụ ý
              Cho anh thương nhớ mãi đong đầy

              Vô tình em trói lấy hồn anh
              Buộc chặt trái tim lọn tóc xanh
              Đường ngôi ai chẻ vài lối rẽ
              Thoáng gặp mà mơ lứa đôi thành

              Rồi mai thơ úa màu trang giấy
              Như tóc ngày kia bạc màu mây
              Trái tim một thời ưa giẫy nẩy
              Chợt nhiên bình lặng rất thơ ngây

              "Về đâu hỡi mái tóc người thương...?
              Đừng dõi theo em suốt con đường
              Câu hát thay lời thơ anh hát
              Mà gió chiều nay cũng nhiễu nhương

              Giờ thì tóc rối, nắng hanh hao
              Em đưa tay gỡ, khẻ nghẹn ngào
              Những sợi tơ tình mong manh quá
              Vuột mất sợi lòng, ta mất nhau.

              31/03/2007


              #52
                Trường Phi Bảo 24.07.2021 21:00:43 (permalink)
                0

                LỜI TÂM SỰ CỦA NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI
                Thơ - Trường Phi Bảo

                Con dẫu biết mình chỉ ngôi thứ hai
                Bởi trong anh vẫn thường hay nhắc mẹ
                Con không ghen, con hạnh phúc... con hiểu
                Nhờ có mẹ, nên con mới có anh.

                Mẹ như cảng chắn gió, mẹ như bầu trời xanh
                Cánh chim rịu rã sẽ về lại tổ ấm
                Con chỉ là một điều bí mật
                Ở trong anh sự khám phá khôn cùng

                Mẹ nào hay giữa khoảng cách mông lung
                Giữa hai người đàn bà đủ làm nên thiên truyện
                Sự đố kỵ đã làm con trở giấc
                Bởi ngoaì con, anh yêu mẹ nhất đời

                Anh có thể quên con trong một phút nhất thời
                Nhưng với mẹ vẫn tấm lòng không đổi
                Có thể chia tay con mà tim không hề nhói
                Nhưng nếu xa mẹ, anh đau khổ mẹ ơi!

                Dù bây giờ con được phép thế thay
                Lo bữa ăn ngon, lo tròn giấc ngủ
                Mẹ lo cho anh nửa đời no đủ
                Nhượng nửa đời sau con quán xuyến là cùng

                Con không than chỉ mong mẹ hiểu giùm
                Tình yêu con dành cho anh còn gì ngoaì mãi mãi
                Anh hiểu con, yêu con, nhưng đâu là quan trọng
                Tim anh mẹ đứng đầu. Ôi, con chỉ thứ hai!

                26/05/2004


                #53
                  Trường Phi Bảo 24.07.2021 21:03:34 (permalink)
                  0

                  BÌNH THƯỜNG
                  Thơ - Trường Phi Bảo

                  Được tin anh có người yêu mới
                  Chẳng buồn, chẳng vui bình thường thôi
                  Em sống như mọi ngày vẫn sống
                  Lặng lẽ riêng mang những khóc cười.

                  Được tin anh say hạnh phúc mới
                  Thiệp hồng mai này sẽ ghép đôi
                  Bình thường có gì đâu tim hỡi!
                  Mà hoài xúc động đến lệ rơi.

                  Được tin anh xây ngôi nhà mới
                  Đặng đón nàng về duyên thắm tươi
                  Ngạc nhiên chứ nào đâu bối rối
                  Tổ ấm uyên ương thật tuyệt vời.

                  Được tin anh mời dự đám cưới
                  Cũng hí hửng tìm áo chung vui
                  Phết phấn, thoa son, hồng môi mắt
                  Điệu chút mà sao thẹn quá trời!

                  Thế là nửa đời anh yên phận
                  Rong ruỗi em tìm ý trung nhân
                  Bình thường nửa đời cũng trống vắng
                  Nghĩ vậy đành buông món nợ trần.

                  28/05/2006


                  #54
                    Trường Phi Bảo 24.07.2021 21:07:26 (permalink)
                    0

                    NGƯỜI MUA NỖI BUỒN
                    Thơ - Trường Phi Bảo

                    (Bán cho anh nỗi buồn đi cô gái
                    Thấy cô buồn - anh mua giúp - giá bao nhiêu ???)
                    Tôi ngỡ ngàng nhìn người khách cuối chiều
                    (Anh chờ chút để tôi cân cái đã)

                    Tôi ái ngại, bởi nỗi buồn nặng quá
                    (Bán thế nào được khi vô giá hở anh ???)
                    Khách nài nỉ ( Khó dễ chi, xin em hãy bán nhanh,
                    Mẹ anh vừa mất... nên anh đây buồn lắm.)

                    Tôi cúi mặt, ôm nỗi buồn gậm nhấm
                    Quá mũi lòng, thôi chẳng bán cho không
                    Khách ngạc nhiên, rồi tỏ ý phật lòng
                    (Cảm ơn em, tôi không cần bố thí)

                    Khách bỏ đi tưởng nhầm tôi cố ý
                    Tôi vô tâm cũng lặng lẽ quay đi
                    Mấy năm liền nỗi buồn vẫn nằm ì
                    Chẳng người mua nên tôi đâu màng bán

                    Tôi u hoài mang niềm đau ai oán
                    Ngõ hồn mình chờ đợi bóng ai sang
                    Anh giờ này có nhớ kẻ bên đàng
                    Nỗi buồn tôi chợt nhiên thèm giải thích

                    Tháng tư về cho cơn mưa rả rích
                    Tôi cuộn mình trong cổ tích ngủ yên
                    Bỗng người lạ từ đâu tới hàn huyên
                    Thầm mong tôi bán nỗi buồn ngày trước

                    Người ấy bảo (không thể nào quên được
                    Nỗi buồn mà cô gái muốn biếu cho)
                    Tôi nghẹn ngào (xin anh hãy đắn đo,
                    Cái vô giá anh làm sao mua nổi)

                    Khách tươi cười ( em đừng vội từ chối)
                    Cầm tay tôi người lồng chiếc nhẫn xinh
                    Mua nỗi buồn bằng tất cả chân thành
                    (Giá phải trả là cuộc đời anh. Em ạ!)

                    Tôi rưng lệ lòng tưng bừng rộn rã
                    Nỗi buồn bao năm tự hóa bướm bay đi
                    Sự thật đây rồi chẳng phải mơ gì
                    Tôi mềm nhũn trong tay anh hạnh phúc

                    28/04/2005


                    #55
                      Trường Phi Bảo 24.07.2021 21:17:00 (permalink)
                      0

                      BAO GIỜ EM LẤY CHỒNG
                      Thơ - Trường Phi Bảo

                      Anh hỏi bao giờ em lấy chồng?
                      Sao em còn ở vậy, buồn không?
                      Anh đâu hay biết rằng em đợi...
                      Chờ kẻ ngày xưa... đã làm chồng.

                      18/ 11/ 2014


                      #56
                        Trường Phi Bảo 24.07.2021 21:19:51 (permalink)
                        0

                        CÒN THƯƠNG THƠ NHIỀU
                        Thơ - Trường Phi Bảo

                        Lâu rồi mới trở về vườn
                        Tình thơ vẫn đợi, người thương vẫn chờ
                        Lầu thơ một bóng sững sờ
                        Dáng thơ trầm mặc bên bờ sông yêu

                        Thuyền trăng trầm bỗng khúc tiêu
                        Vườn muôn hoa thắm mĩ miều hoa duyên
                        Lâu rồi thơ lại huyên thuyên
                        Đi qua nỗi nhớ bình yên cõi lòng

                        Tâm hồn nhổ sạch gai chông
                        Gánh đời buông nhẹ bão giông mịt mờ
                        Về vườn tắm gội giấc mơ
                        Bụi trần hoen ố bây giờ sạch trong

                        Tình thơ thắp lửa tim hồng
                        Gửi vòng tay ấm, gửi nồng nàn hương
                        Trở về vườn vẫn là vườn
                        Và mình, mình vẫn còn thương thơ nhiều!

                        05/03/2015


                        #57
                          Trường Phi Bảo 24.07.2021 21:22:29 (permalink)
                          0

                          BÂY GIỜ TÓC NGẢ MÀU PHAI
                          Thơ - Trường Phi Bảo

                          Bây giờ tóc ngả màu phai
                          Ngồi ru lục bát tình ai muộn màng
                          Tuổi hồng đã lật sang trang
                          Còn trong năm tháng đa mang sự đời

                          Chuyện ngày xưa..., phút nhất thời
                          Dở dang gộp lại thành lời thơ đau
                          Trần gian lạc mất duyên nhau
                          Đất trời như cũng nhuộm màu sầu bi

                          Tình nào tình bất phân ly
                          Thời gian nở cách chia chi đau lòng
                          Bây giờ hết nhớ rồi mong
                          Buồn vui kỷ niệm theo dòng mắt em.

                          05/03/2015


                          #58
                            Trường Phi Bảo 24.07.2021 21:24:48 (permalink)
                            0

                            LỤC BÁT MUỘN MÀNG
                            Thơ - Trường Phi Bảo

                            Không cùng nhau đến mai sau
                            Có mơ ước mấy khổ đau càng nhiều
                            Muộn màng hai chữ "tình yêu"
                            Có thương nhau lắm cũng nhiều xót xa

                            Anh về đi với vợ nhà
                            Em sang ngang với người ta cho rồi
                            Ngọt ngào trả đắng cay thôi
                            Chỉ mong hạnh phúc tròn đôi con mình.

                            05/03/2015


                            #59
                              Trường Phi Bảo 24.07.2021 21:27:03 (permalink)
                              0

                              TÔI ƠI
                              Thơ - Trường Phi Bảo

                              Tôi là con bé dở hơi
                              Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi chọn thời
                              Khi tôi mở mắt chào đời
                              Quê mùa lọt giữa đất người thành đô
                              ...

                              **************************************

                              Đi tìm cô bé dở hơi
                              Sinh ra đã ngát một trời thi ca
                              Để tặng bé một bông hoa
                              Cho thêm thắm mãi bao la tình đời.

                              L.K.H 16/5/2014


















                              #60
                                Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 60 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9