26 THÁNG 3
Hai mươi sáu tháng ba!
Bao nỗi xót xa!
Bốn mươi năm sau, vết thương còn nhức nhối.
Bạn bè chúng tôi tập trung làm tù làm tội,
Nỗi oan cừu chất ngất tận mây xanh.
Đất nước quê hương, quốc cộng phân tranh ,
Hai mươi năm chiến chinh khói lửa.
Hai mươi năm,Bắc Nam dân tình lệ ứa,
Phaỉ chăng vì chủ nghĩa ngoại lai.
Máu xương người ngút ngàn giữa chốn trần ai,
Chỉ một lá bài lật úp đánh lừa thiên hạ.
Anh ở trong Nam ăn cơm quốc gia,
Rồi lại thoát ly ra Bắc thờ ma cộng sản.
Mãi đến giờ nầy đành buông tay trả thẻ đảng,
Còn gì nữa để nói anh ơi!
Mấy mươi năm khói lữa tơi bời,
Việt nam quê mình tháng năm khổ lụy.
Đốt hết tuổi xuân, dấn thân phi lý,
Nấu đậu bằng dây xáo thịt nồi da.
Núi rừng trường sơn những buổi chiều tà,
Bộ đội cụ hồ, xẻ dọc vào Nam giải phóng.
Anh có biết đâu miền nam thân thương trời cao lồng lộng,
Phố Sài thành hoa lệ làm sao!
Văng vẳng đâu đây những tiếng kêu gào,
Dương thu Hương khóc ngất bởi thấy mình bị dối lừa phỉnh gạt.
Tháng tư đen, cái nắng đầu hè thịt da ran rát,
Thế thái nhân tình thay trắng đổi đen.
Hăm sáu tháng ba ai kẻ sang hèn,
Bải biển Thuận an hơi nước mặn thấm vào da thịt.
Đêm trở về dưới hàng thông gió rít,
Chiếc tàu mắc cạn tiếng súng vẫn còn rên.
Thời buổi loạn ly cuộc sống bấp bênh,
Đường mòn hồ chí minh các anh phơi xác.
Và đây bao nhiêu người vùi thân trong cát,
Bao nỗi kinh hoàng nghiệt ngã đắng cay.
Rồi lại tháng năm kiếp sống đọa đày,
Nào vùng Khe sanh hố bom đan như mạng lưới.
Bao nhiêu người chết oan tức tưởi,
Chốn rừng già Thanh hóa Như xuân.
Chốn thâm sơn cùng cốc dãy Hoàng liên sơn,
Biết bao trại tù dã man không kể xiết.
Ai người ra đi mù tăm hơi biền biệt,
Ngọn gió nào còn vướng chút lương tri.
Đã mấy lần tử biệt sinh ly,
Tiếng khóc than vang trời dậy đất.
Những bà mẹ già ôm xác con khóc ngất,
Biết bao vợ hiền đầu quấn chiếc khăn sô.
Lũ trẻ con chưa hết tuổi ngây ngô,
Đã vội tìm cách bán thân nuôi miệng.
Ai thấu hiểu cho niềm đau trong cuộc chiến,
Ngọn lữa kinh hoàng đốt cả giang san.
Mãi bốn mươi năm sau tiếng súng tương tàn,
Vẫn còn laị nỗi căm hờn sông núi.
Hãy trả lại đây Việt Nam đầy hận tủi,
Hởi Lê chiêu Thống Trần ich Tắc tái sinh.
Đừng để quê hương tôi mãi mãi điêu linh,
Và một ngày kia lọt vào tay Tàu cộng.
Hởi dân tộc Việt nam hãy vùng lên dành cuộc sống,
Đuổi quân thù ra khỏi quê hương.
Hãy nối đuôi nhau cất bước lên đường,
Quyết dành lại giang san gấm vóc.
ĐĂNGPHONG(26-03-2015) (nhớ ngày mất Huế)