THƠ

Tác giả Bài
DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
THƠ - 01.09.2021 12:12:41
0
HUẾ TRONG NIỀM NHỚ
Đứng giữa Huế mà lòng buồn vời vợi,
Kẻ qua người lại nhộn nhịp tưng bừng.
Chỉ riêng mình nước mắt rưng rưng,
Bởi thấy ai cũng mang mặt nạ.
Buổi trưa hè nắng lên oi ả,
Xuôi ngược đường đời mấy cuộc bể dâu.
Cây cỏ xanh tươi rồi lại đổi màu,
Năm với tháng ngày đêm lui tới.
Bên kia bờ sông ai người đứng đợi,
Con đò nào cháy hết ruột gan.
Nhớ một mùa xuân khói lữa điêu tàn,
Thân xác người gom chất thành nhiều hố.
Trăm vạn lần bước đi trên phố,
Bìết  làm sao tìm lại dấu chân xưa.
Trời cứ đổi thay sáng nắng chiều mưa,
Như em bé chợt cười chợt khóc.
Nhớ Huế năm xưa khi còn đi học,
Lũ bạn bè một thuở bên nhau.
Bây gìờ già đầu vẫn còn gọi mày tau,
Ôi tình bạn thật là chân chất.
Xứ Huế mùa đông mưa dầm gió bấc,
Lạnh cóng người nhưng ấm tình thương.
Thầy trò bên nhau vui chốn học đường,
Vẫn năm tháng miệt mài cùng sách vở.
Huế bây giờ còn trong nỗi nhớ,
Sân trường phơi xác phượng mùa thi.
Dấu chân người một thuở ra đi,
Kỷ niệm chạy về theo dòng nước mắt.
Ôi Huế của ta sao buồn che mặt,
Còn thấy đâu bóng dáng người em thơ.
Giờ tan học em đứng ngẩn ngơ,
Trước cổng trường chờ người yêu đến đón.
Dòng Hương giang với loài cỏ mọn,
Đã mấy lần con nước đổi thay.
Trường tiền kia hờ hững đêm ngày,
Kẻ qua người lại nghiêng mình soi bóng nước.
Bao vết hằn tuổi thơ sao đếm được,
Tủi hờn chi lặng lẽ bước âm thầm.
Bây giờ đây còn lại những dư âm,
Nỗi nhớ thương của một thời quá khứ.
ĐĂNGPHONG
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2021 01:48:51 bởi Ct.Ly >

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 01.09.2021 12:48:54
0
KÝ ỨC HỒI SINH
 
Nghe em nói lời chân tình thuở ấy,
Ôm yêu  thương đem trải lót trong lòng.
Những ký ức vừa hồi sinh trở dậy,
Ánh nắng chiều rơi nhẹ cuối dòng sông.
 
Bao nỗi nhớ viễn du từng con phố,
Cuốn hút thời gian lớp bụi phong trần.
Xao xuyến hồn, thuyền thơ trên bến đỗ,
Trôi chảy hoài cho mòn mỏi tấm thân.
 
Từng cơn sóng tròn xoe đôi mắt biếc,
Đẩy thuyền thơ theo cuộc sống lênh đênh.
Em ngày ấy lặng thầm đi biền biệt,
Mang theo mình bao nuối tiếc buồn tênh.
 
Nếu không phải một lần va chạm mạnh,
Ly rượu mời sao vỡ vụn trên tay?
Bàn tiệc long lanh thủy tinh từng mảnh,
Và đục ngầu bao giọt nước nồng cay.
 
Chia tay nào cũng đớn đau phiền toái,
Tiễn đưa nào cũng đầy dẫy buồn thương.
Em bước đi sao quay đầu nhìn lại,
Nặng lòng ta chỡ nỗi nhớ miên trường.
ĐĂNGPHONG 
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 01.09.2021 12:54:03
0


  •                                                                            MÃI ĐẾN NGÀN SAU  

Nỗi nhớ nỗi thương cứ chất đầy
Nắng vàng tràn ngập tuổi thơ ngây
Cảnh cũ người xưa đâu rồi nhỉ
Sao chỉ mình ta đứng nơi đây
Nhớ một mùa thu buổi tiễn đưa
Sân ga sáng  sớm lất phất mưa
Bóng em chảy dài theo năm tháng
Suốt cả đời tôi em biết chưa
Thuở ấy em còn nhớ hay không
Gió thu run rẩy dậy trong lòng
Em đi biền biệt phương trời lạ
Để một mình ai kia đứng trông
Nhạc lòng đang trổi khúc cô liêu
Âm vang thoang thoảng vị hương yêu
Bao đêm thao thức đời phiêu bạt
Ai đã vì ai thương rất nhiểu
Trăng sáng soi đường tôi bước đi
Cúi đẩu hồi tưởng buổi phân ly
Tim côi chợt lạnh như băng giá
Không biết lòng ai đang nghĩ gì
Tôi nhớ lần đầu bếp lửa rơm
Đôi má hồng lên em nấu cơm
Ánh mắt cả một trời sao sáng
Bờ vai chảy xuống suối huyền thơm
Lần đó hai ta đứng bên nhau
Nghe như vũ trụ đổi sắc màu
Thời gian xa cách không quên được
Bấy giờ vả mãi đến ngàn sau
ĐĂNG PHONG
 
 
 

 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 02.09.2021 00:28:03
0
VẦN THƠ TÍM
 
 
XUÂN THƯƠNG NHỚ NGƯỜI YÊU NƠI VIỄN XỨ
CHÉP VẦN THƠ DỒN TỤ ẨN TRONG LÒNG
TRAO ANH ĐÓ TRĂM NĂM TÌNH KHÔNG TRỌN
TIẾNG HÁT NGƯỜI ĐANG ĐỨNG Ở BÊN SÔNG
 
     XUÂN đến rồi đây anh biết không,
                THƯƠNG người khắc khoải lệ tuôn dòng.
NHỚ anh em chép vần thơ tím,
      NGƯỜI ấy bây giờ có đứng trông?
YÊU anh từ thuở mới mười ba,
                                               NƠI đây hương ấm ánh trăng ngà.
           VIỄN khách có thấy lòng quạnh vắng,
                                               XỨ người có gọi tiếng sơn ca?    
 
 CHÉP nốt tâm tình trao cố nhân,
        VẦN thơ còn nặng nỗi bâng khuâng.
   THƠ buồn mang mác lòng se thắt,
     DỒN mãi trong tim tiếng gọi thầm.
  TỤ đìểm trời mây mỏi cánh chim,
ẨN nương theo gió biết đâu tìm.
                TRONG xanh dòng suối buồn thương nhớ,
 LÒNG nặng u hoài đốt cháy tim.
 
         TRAO hết niềm thương đến với nhau,
                                              ANH đi xa vắng gởi ngàn sau.
  ĐÓ đây thầm lặng mà xao xuyến,
    TRĂM đắng ngàn cay đã đổi màu.
      NĂM tháng vời xa gợi nhớ thương.
          TÌNH đi biền biệt khắp muôn phương.
       KHÔNG vương màu aó tóc buồn rũ,
    TRỌN kiếp lưu đày biệt cố hương.
 
           TIẾNG hát mềm thương chưa vắng xa,
HÁT lên khúc nhạc của lòng ta.
 NGƯỜI về sưởi ấm dòng thơ cũ,
   ĐANG tấu niềm đau nỗi nhớ nhà.
    ĐỨNG trước lâu đài của thế nhân,
Ở đâu cũng lắm bụi phong trần.
     BÊN kia dòng suối người than thở,
    SÔNG trắng đôi bờ lạnh gót chân.
ĐĂNGPHONG
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
THƠ - 02.09.2021 04:23:56
0
TRẢ LỜI NGƯỜI CŨ
 (viết thay một người)
Đời đã hẵn có muôn ngàn vạn lối,
Nhưng ngõ rẽ nào cũng đầy dẫy bi ai.
Từ chốn phương xa văng vẳng tiếng thở dài,
Nghe buốt lạnh cả cõi lòng nhung nhớ.
 
Chút u tình biết cùng ai bày tỏ,
Lối đi về lẫn khuất ánh sao đêm.
Ngày ấy xa xôi ai đến bên thềm,
Trao cho tôi biết bao là hy vọng.
 
Nét hao gầy vẫn dạt dào sức sống,
Tuổi vào đời chưa biết bước về đâu.
Ai có nghe những đêm vắng nguyện cầu,
Trong bóng tối một màu đen thâm thẫm.
 
Sóng gió vô tình làm tôi say đắm,
Tuổi hoa niên mộng ước đứng bên nhau.
Để hôm nay tôi ôm lấy giọt sầu,
Nỗi hiu quạnh biết cùng ai trao gửi.
 
Còn gì nửa đâu để xót xa tức tửi,
Ai cũng một lần vượt chuyến đò ngang.
Rồi một ngày kia tìm đến chốn thiên đàng,
Lăn lóc mãi làm chi trong bóng tối.
 
Cánh chim trời đang theo bầy về núi,
Chốn xa xăm ai biết đâu tìm,
Vẫn âm thầm như máu chãy về tim,
Và gói kín tâm tư từ muôn thuở.
 
Nhớ từ khi cuộc đời còn bở ngở ,
Lạc lối về cay đắng giữa trần gian.
Bảo táp phong ba dày xéo kiếp hoa tàn,
Thôi hết rồi còn chi là chung thủy.
 
Tôi vẫn biết, vẫn tìm về chân lý,
Làm con thuyền đưa đẩy đứng bên sông.
Để lắng nghe tiếng gọi của cõi lòng,
Và lắng nghe khúc nhạc trầm buồn thống thiết.
ĐĂNGPHONG
 
 
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
THƠ - 03.09.2021 05:20:51
0
ĐẾM BƯỚC TRỜI THU
1/Ai ngồi đếm bước trời thu,
Bóng hồng tha thướt mịt mù từ ly.
Nét thu vàng,trỗ đúng thì,
Hồn thu lặng lẽ,lắm khi thương thầm.
Một lần thương ,nhớ ngàn năm,
Nhớ thương,thương nhớ dồn trăm nẻo về.
Cõi trần lạc chốn bờ mê,
Buồn rơi sóng nước bốn bề mênh mông.
Lệ thu chảy xuống thành dòng,
Gió thu hiu hắt,hồn dong muôn trùng.
11/Thu về buồn nhớ bâng khuâng,
Nhớ ai ôm ấp trắng ngần vòng tay.
Bước chân thon nhỏ dáng gầy,
Liễu buồn buông xuống ,lệ đầy cung tơ.
Nửa trang giấy trắng hững hờ,
Sao hôm còn phải đợi chờ sao mai.
Trùng dương dậy sóng tìm ai,
Tiêu sầu ai rót vào tai không ngừng.
Vòng ôm còn mãi ân cần,
Còn nghe  khúc hát tuổi hồng đôi mươi.
21/Tìm em với nửa nụ cười .
Trắng đêm ta nhớ dáng người trước hoa .
Tình thu đầm ấm chan hòa ,
Mây thu bàng bạc nhẹ qua khung trời .
Người về thẳm chốn mù khơi ,
Mang dòng thơ mướt rạng ngời dáng xưa .
Buông tay gối mộng sao vừa ,
Lẵng nghe rơi xuống giọt mưa bao giờ .
Thu về tìm đến bến mơ ,
Để nghe khúc hát bơ vơ tự tình .
31/Nửa trang giấy trắng nguyên trinh ,
Ta ngồi, ta viết thư tình trao em .
Trăng thu rơi xuống trước thềm ,
Gió thu nhè nhẹ êm êm lại gần .
Mảnh hồn trơ với bước chân ,
Lẵng nghe khúc hát một lần Gió ru !
Gió ru từ cõi xa mù ,
Ru em giấc ngủ vân du lạ lùng .
Phiêu bồng mộng huyễn mông lung .
Sánh vai nhẹ cất gót hồng cùng ta .
41/Vườn thơ rộ nở đầy hoa ,
Yêu thơ trăng đã chan hòa với sao .
Hồn thơ len lén bước vào ,
Duyên thơ đằm thắm ngọt ngào thân thương .
Nhìn trăng từ phía trước giường ,
Ngỡ rằng sương phủ trên đường quen thân .
Trăng thu chào đón ân cần ,
Tiếng thu nay đã đến gần bên tai .
Thèm thuồng chút nắng ban mai ,
Về trong nỗi nhớ gót hài thướt tha .
51/Lâng lâng thơm nức hương hoa ,
Hồn rơi lơ lửng , ngà ngà ,say say .
ĐĂNGPHONG
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 03.09.2021 05:28:12
0
CUNG ĐÀN TƠ VƯƠNG
Em ngồi xoải mộng mơ màng.
Tay tiên nắn nót cung đàn tơ vương.
Em ngồi trải gói sầu thương,
Rong rêu sỏi đá vô thường nắng mưa.
Em ngồi tựa chốn song thưa,
Bọt bèo một chút hương thừa dâng dâng.
Đường mây xuôi lối cõi trần,
Trông xa vời vợi ngại ngần chim bay.
Thương thương nhớ nhớ vơi đầy,
Trắng tay tiên nữ một ngày có không.
Lặng nghe thổn thức nỗi lòng,
Tình yêu thuở ấy thiệp hồng cho ai.
Đong đưa ngày tháng trôi dài,
Bụi mờ còn vướng gót hài ngày xanh.
Chắt chiu mộng mị cùng anh ,
Để cho cơn gió vờn quanh mây buồn.
Đôi dòng lệ thắm trào tuôn,
Nghe như tiếng gọi đầu nguồn sóng xao.
Sóng lòng cuồn cuộn dâng cao,
Khôn ngăn nỗi nhớ ngọt ngào môi hôn.
Thương anh nát cả tâm hồn,
Nhớ anh ,em nhớ dập dồn lối đi.
Em ngồi đếm bước xuân thì,
Còn nghe thoang thoảng chút gì kiêu sa.
Còn nghe réo gọi trong ta !
ĐĂNG PHONG
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 05.09.2021 08:41:52
0
                 DẤU VẾT ĐẰNG SAU
 
     Xin giã từ tuổi thơ nhiều kỷ niệm,
     Đêm lạnh lùng ôm thương nhớ vào tim,
     Nghe buồn rơi khi đã moỉ chân tìm,
     Nghe nhịp bước theo hồn anh gió cuốn
.
     Anh trở về mùa xuân sầu cúi xuống,
     Aó học trò len lén vội bay qua,
     Tay em thơm mùi giấy ướp bằng hoa,
     Đôi mắt ngọc làm quen dòng chữ nhỏ
.
     Em thẫn thờ nghe suối tình mở ngõ
     Những ước mơ vùng trí tưởng mù khơi,
     Tóc em thơm tầm tay níu xa vời
     Anh để lại sau lưng nhiều dấu vết.
 
     Thép súng hành quân ,con đường mỏi mệt
     Rừng núi buồn khe khẽ gọi tên ai,
     Cho lớn lên trong trí những lâu đài ,
     Cho mộng tưởng,tròn xe ngày tháng cũ.
 
     Đêm tiền đồn, đèo heo gió hú
     Xót xa nhiều cho cuộc chiến quê hương.
     Đốt tâm tư bằng nỗi nhớ miên trường,
     Xin hờn tủi đừng gầy thêm sỏi đá.
                                                         
 
                                                ( ĐĂNG PHONG)
 
  r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2021 02:15:54 bởi Ct.Ly >

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 11.09.2021 07:52:59
0
CHUYỆN TÌNH TRẦN THẾ.
Tuyết một điểm nằm trong lò lửa.
Ngàn năm ta cứ mãi trông chờ.
Em như cánh chim trời phiêu lãng ,
Ta ngồi đáy giếng để làm thơ.
 
Lần đó em không hề hé miệng,
Dù yêu ta em vẫn để trong lòng.
Ta thương em cũng chưa từng dám nói,
Rồi một ngày em cất bước sang sông.
 
Đến thăm em mà lòng buồn chi lạ.
Đến thăm ta em chẳng nói nên lời.
Thương nhau ngút ngàn chuyện tình trần thế.
Mãi bây giờ lòng vẫn thấy chơi vơi.
 
Em yêu ta trắng như trang giấy,
Ta thương em tha thiết vô bờ.
Mãi lủi thủi bên cuộc đời trong đục,
Nói cho cùng vẫn là chuyện ước mơ.
ĐĂNGPHONG
 
 
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 11.09.2021 07:59:08
0
ĐÊM TIỀN ĐỒN
Mình nằm đây với núi rừng thương nhớ,
Đêm tiền đồn mưa gíó lạnh trong tim.
Linh hồn đi hoang mòn mỏi kiếm tìm
Nghe rơi xuống phiến buồn tình chưa mới.
Em bây giờ có hay mình mong đợi,
Mượn khói mù thuốc lá bủa vây quanh,
Mượn sao đêm làm đóm lửa trung thành,
Để sưởi lại lòng nầy cho bớt khổ.
Mình nằm đây nghe lá rừng trút đổ,
Nghe trong lòng thổn thức gọi tên ai.
Xin cô đơn xin băng giá thôi dài,
Quàng áo lính tầm tay còn quá ngắn.
Ước vọng băng mình trôi về biển mặn,
Con đường dài thẳng tắp chạy sau lưng.
Mình yêu em nhưng chưa nói đã dừng,
Bởi giày hành quân cứ mòn vệt đế.
Hoài niệm vời xa mấy lần kể lể,
Già nua rồi chưa ôm kín quân trang.
Vòng tay đơn theonăm tháng phũ phàng,
Chắp nối lại cho em dòng chữ nhỏ.
(ĐĂNGPHONG)
(1969)
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 11.09.2021 08:03:36
0
ĐẾN VỚI HUẾ
Cầu Trường tiền hỗn loạn xe qua lại,
Huế tất bật,mang mặt nạ đi về.
Đến với Huế mà nghe lòng rưng rức,
Nỗi lạc loài,xa vắng kéo lê thê.
 
Nước sông Hương không xanh như ngày trước,
Con đường kia áo trắng đã phai màu.
Trên phố cũ với dòng người bịt mặt.
Huế còn đây ,canh cánh một niềm đau.
 
Huế trong ta nhưng ta không trong Huế.
Huế đổi màu ,nhiều khách sạn chênh vênh.
 Đôi mắt ấy đã mang nhiều ngấn lệ.
Con thuyền kia trên đầu sóng lênh đênh.
 
Vòng tay Huế rã rời ôm mặt khóc.
Ôi! buồn thương qua bao cuộc phế hưng.
Chợt nhớ đến tuổi đời còn đi học,
Lòng se lại và nước mắt rưng rưng.
ĐĂNGPHONG(Ngày về thăm Huế 16-5-07)
 
.
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 11.09.2021 08:08:28
0
ĐÔNG VỀ,MẸ TRẮNG ĐỜI TRÔNG
 
Đông về lạnh gió mưa bay,
Âm thầm nhẩm đếm tháng ngày xa xưa.
Buồn rơi theo giọt nước mưa,
Tím trong lòng giấy vẫn chưa phai màu.
 
Buông cầm từ thuở bên nhau,
Huế ơi là Huế,nhớ nhàu trang thơ.
Nghe xao xuyến nỗi bơ thờ,
Nghe lòng dậy sóng vổ bờ thuyền nan.
 
Đông về,Huế trắng màu tang,
Gió mưa,mưa gió bạt ngàn thiên thu.
Non non,nước nước bụi mù,
Thương vòng tay mẹ tiếng ru ạ ơì.
 
Thuyền nan còn mãi chơi vơi,
Bềnh bồng sóng gió ngoài khơi chưa về.
Mẹ già chiếc bóng hồn quê,
Tối tăm lặng lẽ tái tê cõi lòng.
 
Tóc chiều bạc,trắng đời trông,
Thương con từ lúc lọt lòng trần ai.
Trở trăn thao thức đêm dài,
Ấm đời con trẻ miệt mài nâng niu.
 
Vẳng nghe đồng vọng chuông chiều,
Mịt mù xa vắng diễm kiều dòng Hương.
Huế còn nặng nỗi niềm thương,
Nội thành ủ rũ bờ tường rêu phong.
 
Đông về,mẹ trắng đời trông!
ĐĂNGPHONG
 
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 11.09.2021 23:54:57
0
BÀI THƠ QUÊ HƯƠNG
Bài thơ quê hương tràn đầy nước mắt,
Ôi cuộc tình xa mãi còn xa.
Mấy mươi năm rời bỏ quê nhà,
Sông bến cũ lủy tre làng rợp bóng.
Nhớ quá đồng quê buổi chiều gió lộng,
Bác nông phu cần mẫn dắt trâu cày.
Áo vải thô không che kín đôi tay,
Thân lực lưỡng với làn da rám nắng.
Nơi xóm nhỏ mẹ quê ngồi yên lặng,
Nhớ đàn con đi lính trận chưa về.
Quê mình nghèo vì nặng khói sơn khê,
Ánh hỏa châu từng đêm chiếu sáng.
Rồi một ngày kia giặc tràn lên xóm cạn,
Chúng hung hăng dày xéo quê mình.
Nhà cửa ruộng vườn phố xá rung rinh,
Dân khiếp sợ ngược xuôi tìm lối thoát.
Triệu người lầm than, triệu người luân lạc,
Triệu kẻ lưu đày, triệu kẻ vong thân.
Tiếng đau thương vang dậy khắp xa gần,
Lắm kẻ bỏ xác rừng sâu không bia mộ.
Trên biển cả dạt dào sóng vổ,
Bao thuyền ghe theo đệnh mệnh nổi trôi.
Từ bỏ quê hương mặc bão táp dập vùi,
Mặc hải tặc,ngậm ngùi tìm đất mới.
Hai chữ tự do quyết tâm tìm tới,
Dù gian nguy lòng vẫn không sờn.
Không có tự do thà chết còn hơn,
Lời tâm nguyện đã thành sự thật.
Xác người nổi trôi ngút ngàn chất ngất,
Mẹ Việt- nam nặng chĩu u buồn.
Bao cảnh chia lìa lắm lệ sầu tuôn,
Mảnh cơ đồ từ nay rách nát.
Ôi nỗi nhục vinh con Hồng cháu Lạc,
Mấy ngàn năm giữ nước dựng nhà.
Biết bao lần bảo táp phong ba,
Nhưng chưa bao giờ mất đất mất biển đảo.
Thác Bản giốc, ải Nam quan còn trong hư ảo,
Hoàng Trường sa Tàu cộng chiếm mất rồi.
Mấy chục triệu người đi ngược về xuôi,
Ngậm đắng nuốt cay hờn hờn tủi tủi.
Thương quá quê mình bờ tre buị chuối,
Cây khế sau nhà mấy độ đâm bông.
Bao kẻ ly hương tiếng nức dậy trong lòng,
Người ở lại làm dân oan réo gọi.
Hởi những con người lòng lang dạ sói,
Hãy giã từ kiếp sống vong nô.
Hãy lìa xa thói ác đạo côn đồ,
Quay trở lại với lòng dân tộc.
ĐĂNGPHONG(01-01-13)
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 12.09.2021 00:04:15
0
26 THÁNG 3
Hai mươi sáu tháng ba!
Bao nỗi xót xa!
Bốn mươi năm sau, vết thương còn nhức nhối.
Bạn bè chúng tôi tập trung làm tù làm tội,
Nỗi oan cừu chất ngất tận mây xanh.
Đất nước quê hương, quốc cộng phân tranh ,
Hai mươi năm chiến chinh khói lửa.
Hai mươi năm,Bắc Nam dân tình lệ ứa,
Phaỉ chăng vì chủ nghĩa ngoại lai.
Máu xương người ngút ngàn giữa chốn trần ai,
Chỉ một lá bài lật úp đánh lừa thiên hạ.
Anh ở trong Nam ăn cơm quốc gia,
Rồi lại thoát ly ra Bắc thờ ma cộng sản.
Mãi đến giờ nầy đành buông tay trả thẻ đảng,
Còn gì nữa để nói anh ơi!
Mấy mươi năm khói lữa tơi bời,
Việt nam quê mình tháng năm khổ lụy.
Đốt hết tuổi xuân, dấn thân phi lý,
Nấu đậu bằng dây xáo thịt nồi da.
Núi rừng trường sơn những buổi chiều tà,
Bộ đội cụ hồ, xẻ dọc vào Nam giải phóng.
Anh có biết đâu miền nam thân thương trời cao lồng lộng,
Phố Sài thành hoa lệ làm sao!
Văng vẳng đâu đây những tiếng kêu gào,
Dương thu Hương khóc ngất bởi thấy mình bị dối lừa phỉnh gạt.
Tháng tư đen, cái nắng đầu hè thịt da ran rát,
Thế thái nhân tình thay trắng đổi đen.
Hăm sáu tháng ba ai kẻ sang hèn,
Bải biển Thuận an hơi nước mặn thấm vào da thịt.
Đêm trở về dưới hàng thông gió rít,
Chiếc tàu mắc cạn tiếng súng vẫn còn rên.
Thời buổi loạn ly cuộc sống bấp bênh,
Đường mòn hồ chí minh các anh phơi xác.
Và đây bao nhiêu người vùi thân trong cát,
Bao nỗi kinh hoàng nghiệt ngã đắng cay.
Rồi lại tháng năm kiếp sống đọa đày,
Nào vùng Khe sanh hố bom đan như mạng lưới.
Bao nhiêu người chết oan tức tưởi,
Chốn rừng già Thanh hóa Như xuân.
Chốn thâm sơn cùng cốc dãy Hoàng liên sơn,
Biết bao trại tù dã man không kể xiết.
Ai người ra đi mù tăm hơi biền biệt,
Ngọn gió nào còn vướng chút lương tri.
Đã mấy lần tử biệt sinh ly,
Tiếng khóc than vang trời dậy đất.
Những bà mẹ già ôm xác con khóc ngất,
Biết bao vợ hiền đầu quấn chiếc khăn sô.
Lũ trẻ con chưa hết tuổi ngây ngô,
Đã vội tìm cách bán thân nuôi miệng.
Ai thấu hiểu cho niềm đau trong cuộc chiến,
Ngọn lữa kinh hoàng đốt cả giang san.
Mãi bốn mươi năm sau tiếng súng tương tàn,
Vẫn còn laị nỗi căm hờn sông núi.
Hãy trả lại đây Việt Nam đầy hận tủi,
Hởi Lê chiêu Thống Trần ich Tắc tái sinh.
 Đừng để quê hương tôi mãi mãi điêu linh,
Và một ngày kia lọt vào tay Tàu cộng.
Hởi dân tộc Việt nam hãy vùng lên dành cuộc sống,
Đuổi quân thù ra khỏi quê hương.
Hãy nối đuôi nhau cất bước lên đường,
Quyết dành lại giang san gấm vóc.
ĐĂNGPHONG(26-03-2015) (nhớ ngày mất Huế)
 
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 12.09.2021 01:06:21
0
 
 
BẠN CŨ HÀM NGHI
Trời đông Cali vẫn mưa buồn như Huế,
Vẫn sáng sương mù và gió lạnh se da.
Bạn cũ tìm nhau tình ấm chan hòa,
Cùng ôn lại tuổi đời sách vở.
Bạn và tôi chung cùng nhịp thở,
Bao niềm vui tuổi trẻ vẫn còn đây.
Nhớ quá năm xưa những tấm thân gầy,
Trang giấy trắng nghiêng mái đầu chăm chỉ.
Trường ấy HÀM NGHI vẫn còn trong trí,
Muôn chim trời tung cánh bay cao.
Kỷ niệm thân thương đằm thắm ngọt ngào,
Thầy yêu, bạn mến tràn dâng trong ký ức.
Đêm về sáng trở mình thao thức,
Nhớ thuở hàn vi chiếc áo vải thô.
Rồi mấy mươi năm lưu lạc giang hồ,
Gặp lại bạn bè mái đầu tóc trắng.
Có phải cuối đông trời còn vương giọt nắng,
Sưởi tâm hồn những kẻ xa quê.
Gặp nhau đây tình bạn trở về,
Chén rượu vơi đầy giọt mừng giọt nhớ.
Đông có lạnh có giựt mình trăn trở,
Vẫn ấm tình bạn cũ thân thương.
Nhớ buổi chia tay rời khỏi mái trường,
Đâu có nghĩ là một lần mất mát.
Tháng tháng năm năm bước chân trần lưu lạc,
Bên cuộc đời dâu bể bể dâu.
Nhắc nhở làm chi thêm trắng mái đầu,
Gặp lại bạn cũ mừng vui ta cạn chén.
ĐĂNG PHONG(23-12-14)
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 12.09.2021 01:31:17
0
ĐỌA ĐÀY NĂM CŨ
Hãy tìm nhau những người tù tỵ nạn,
Trên quê người ta cạn chén mừng vui.
Ngày tháng qua nhanh chợt thấy bồi hồi,
Khi nhớ lại những đọa đày năm cũ.
Đây chốn thâm sơn ,Khe sanh gió hú,
Đây miền khô cằn đá sỏi Cồn tiên.
Thanh hóa, Nghệ an, Ái tử, Bình điền,
Gót chân tù nơi nào cũng biết.
Nào đắng cay, nào bi ai thống thiết,
Thân phận tù đày đều phải trải qua.
Gánh cát mềm vai ruộng muối Hà la
Sao quên được những tiếng rên ngày nọ.
Nỗi nhọc nhằn, nỗi đau thương còn đó,
Ba ra Đô lương trời lạnh cắn răng.
Lá cây rừng thay thế chiếu chăn,
Rồi lại mỏi chân trèo lên đập Trấm.
Chiếc áo len bọc thân chưa đủ ấm,
Ruột cồn cào đem đổi lấy bát xôi.
Hai đứa chia nhau, đứa đứng , đứa ngồi,
Vừa nhai ngấu nghiến, vừa run bần bật.
Một số bạn bè đã đi vào lòng đất,
Mặt nước chân mây hun hút bóng mẹ già.
Chưa một lần được phép làm cha,
Nay lại phải đem thân về hóa đá.
Biền biệt phiêu du vùng trời xa lạ,
Còn gì đâu để nói đến tương lai.
Núi rừng thẳm sâu năm tháng miệt mài,
Đốt rễ cỏ tranh để tìm vị muối.
Môn thục, măng rừng, dẫm mòn khe suối,
Con cá đầu nguồn cảm thấy mê say.
Rừng núi âm u chẳng biết tháng ngày,
Mặt trời ngủ có ai người đánh thức. 
Chớp bể mưa nguồn về trong ký ức,
Một kiếp lưu đày mục nát tấm thân.
Vận nước ngữa nghiêng,thế cuộc xoay vần,
Trên đất Mỹ điểm chúng mình hội tụ.
Bỏ lại quê hương với bầy giã thú,
Lặng lẽ âm thầm tìm cuộc sống bình an.
Cố quên đi những cay đắng phũ phàng,
Trên chiến trận tay còn ghì thép súng.
Nghiệt ngã làm sao cánh chim trời rơi rụng,
Hừng hực trong tim tia nắng buổi chiều.
Một nửa tâm hồn về dạo chốn cô liêu,
Cuộc tiễn đưa không một lời từ tạ.
 Đã biết bao lần cây rừng thay lá,
Hỡi bạn tù tìm lại với nhau nghe!
ĐĂNGPHONG(9-25-10)
 
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 12.09.2021 01:39:58
0
MỪNG NGÀY HỘI NGỘ
Ta trở về đây gặp lại bạn bè,
Tay bắt mặt mừng,niềm vui khó tả.
Điểm hội ngộ đến từ muôn ngã,
Nhưng tấm chân tình luôn gắn bó cùng nhau.
Mấy mươi năm,tóc đã đổi màu,
Điểm mặt lại coi ai còn, ai mất.
Anh còn nhớ nỗi nhọc nhằn chất ngất,
Chiếc áo tù vượt suối trèo non.
Nóng lạnh thay nhau, ước vọng mỏi mòn,
Chén cơm độn có rau rừng môn suối.
Cuộc sống đau thương đếm từng ngày tuổi,
Cha mẹ già, ngong ngóng đứa con yêu.
Vợ dại,con thơ,con phố cũ yêu kiều,
Ôi nhung nhớ, đêm nằm uất nghẹn.
Năm tháng phôi pha, lòng còn hổ thẹn,
Giọt máu đào không giữ được quê hương.
Nhớ lại khi xưa,nằm giữa chiến trường,
Đối diện quân thù, tay ghì thép súng.
Đau đớn thay,cánh chim trời rơi rụng,
Đất mẹ thở dài, vận nước chao nghiêng.
Thân phận chúng ta không thoát khỏi xích xiềng,
Lắm kẻ anh hùng tự mình tuẩn tiết.
Ôi chốn lưu đày,dòng sông ly biệt!
Thương mẹ già,hun hút bóng thời gian.
Thế sự đảo chao cay đắng phũ phàng,
Đêm nằm ngủ, gối đầu lên nhung nhớ.
Tiếng gọi quê hương đến từng hơi thở,
Bên dòng đời mấy cuộc bể dâu.
Thời gian trôi đi như nước chãy qua cầu,
Mừng bạn cũ gặp nhau ngày hội ngộ.
ĐĂNGPHONG(05-11-11)
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 12.09.2021 01:53:10
0
NHỮNG NGÀY “ THÁNG TƯ”
Những ngày “ tháng tư” buồn rơi nước mắt,
Quê hương ta tan nát,
Áo nhà binh uất nghẹn chốn sa trường.
Người lính Cộng hòa bi bức tử thảm thương,
Ôi đau đớn trời nam bừng lửa hận.
Đâu có phải anh thua vì chiến trận,
Mà tự do vỡ vụn tự lúc nào,
Chí kiên cường còn hừng hực dâng cao,
Lòng sắt đá chưa chưa một lần lùi bước.
Nhưng thời thế ngửa nghiêng theo vận nước,
Để căm hờn cháy cả ruột gan.
Nhớ những lần ghì thép súng hiên ngang,
Áo trận,giày sô buị đường chinh chiến.
Khi rừng sâu khi chân trời góc biển,
Quyết tâm thề bảo vệ tự do.
Để nhân dân mình áo ấm cơm no,
Để ngày mùa vang lên khúc hát.
Nhưng giờ đây quê hương ta tan nát,
Biết bao người bị đày đọa tấm thân.
Ngục tù cộng nô gian khổ trăm phần,
Lao động khổ sai chỉ còn xương da bọc.
Chốn quê nhà mẹ đang ngồi khóc,
Nhớ đàn con chết biển,chết sông.
Cũng chỉ vì không chịu nổi cảnh cùm gông,
Cũng chỉ vì cướp bóc,kềm kẹp.
Chốn núi rừng bóng tà huy chưa khép,
Tiếng dân oan nỗi thống khổ kêu la.
Ôi! Việt nam, ôi trăm vạn bản hờn ca,
Cũng chưa nói hết tội đồ diệt chũng.
Ôi vì đâu?anh phải buông tay súng,
Để dân mình chịu lắm nỗi lầm than,
Để Việt nam mất cửa ải Nam quan,
Mất thác Bản giốc, mất Hoàng,Trường hai đảo.
Ta nằm đây nghe đất trời chao đảo,
Nghe hồn thiêng sông núi quặn mình.
Nghe tiếng kêu gào làm trái đất rung rinh,
Từ triệu triệu trái tim rướm máu.
ĐĂNG PHONG(những ngày đầu tháng 4-2008)
 
 

Ct.Ly

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 12.09.2021 12:33:18
0
THƯƠNG MỘT DÒNG SÔNG
Thương một dòng sông đã vắng xa,
Từng đêm sương phủ, lệ chan hòa.
Mưa về, phố nhỏ thay màu áo,
Nhạc dế u buồn đổi giọng ca.
 
Sông vẫn là sông, nước vẫn trong,
Mắt xưa còn ẩn dấu tơ lòng.
Sao trời rơi rụng buồn heo hắt,
Nửa mảnh trăng gầy đợi gió đông.
 
Ta cứ mơ về bến nước xưa,
Mơ tàng sung mát gió đong đưa.
Hè buông cần đợi chàng ngư đến,
Vì quá tham mồi bỏ giấc trưa.
 
Nay đã vời xa bãi cát vàng,
Vời xa cầu ván được bắc ngang.
Con thuyền nho nhỏ buồn núp bóng,
Sau một cơn mưa gió phũ phàng.
 
Từ buổi mây giăng, nẻo phố buồn,
Cúi hôn mạch đất nước mắt tuôn.
Đổi dời dâu bể đau con tạo,
Lưu luyến dòng sông đã cạn nguồn.
 
Đếm bước âm thầm dấu chân  ai,
Chiều xuống cô liêu bóng đổ dài.
Thương em đã nhạt màu son phấn,
Nhưng trái tim nầy không thấy phai.
 
Ta nhớ những lần thăm bến mơ,
Nước vẫn trong xanh cá lững lờ.
Nhặt khoan từng điệu buồn u uẩn,
Sông chãy về đâu tự bao giờ.
 
Đau lòng nhớ lại những ngày qua,
Tháng năm rồi cũng phải phôi pha.
Hoài niệm về theo dòng sông ấy,
Ôm mãi trong mình bao xót xa!
ĐĂNGPHONG
 
 
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 12.09.2021 12:40:58
0
TÌNH VẪN NHƯ KHÔNG
Phố núi vàng thay chiếc lá thu,
Gió khơi sắc trắng lạnh sương mù.
Em màu áo đỏ hồng đôi má,
Dấu kín trong lòng cõi hoang vu.
Gót hồng lang thang qua nẽo xưa,
Tóc mây theo gió nhẹ đong đưa.
Bờ môi khép kín vai hờ hững,
Tình đến rồi tình vẫn như chưa.
Denver buông xuống giọt lệ sầu,
Đếm bước thời gian trắng canh thâu.
Bao năm góp nhặt chất thành núi,
Nay đã trôi về tận biển sâu.
Khép nép ngày kia đứng bên anh,
Mừng vui ngấn lệ mắt long lanh.
Chao ôi ngày tháng trôi vùn vụt,
Chiếc lá vàng không tiếc nuối cành.
Con thuyền nào đón bước chân em?
Mà nay buông nổi giữa dòng đêm.
Cô đơn chiếc bóng trăng tròn khuyết,
Lạnh buốt tâm hồn gió lạnh thêm.
ĐĂNG PHONG
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 12.09.2021 12:47:09
0
TÔI NHỚ HUẾ
Tôi nhớ Huế, nhớ dòng sông thầm lặng,
Nhớ nội thành ủ rủ rêu phong.
Nhớ buổi ra đi mà quặn thắt trong lòng,
Nhớ câu hò của một thời quá khứ.
Nhớ bên bờ sông, ai ngồi tư lự,
Nhìn nước non mà cất tiếng thở dài.
Nhớ con đò chiều văng vẳng giọng Nam ai,
Lảng đảng trời mây xa ngàn dặm thẳm.
Nhớ Huế mùa đông tiết trời lạnh lắm,
Nhớ áo học trò một thuở xa xưa.
Nhớ bước chân mình xuống chuyến đò đưa,
Qua trường Quốc học cùng mấy cô Đồng Khánh.
Nhớ con đường làng buổi chiều cô quạnh,
Nhớ mẹ hiền hun khói bửa cơm rau.
Nhớ buổi quê hương sóng gió đắm tàu,
Bao nỗi nhục nhằn chìm sâu trong ký ức.
Nhớ cha già từng đêm thao thức,
Nước mắt chảy dài xuống tận biển khơi.
Lặn lội tìm con không nói nên lời,
Lật từng xác người, phải con mình nằm đó?
Vận nước nổi trôi dân tình khốn khó,
Nỗi oan cừu chất ngất tận mây xanh.
Thấm thoắt thoi đưa, giấc mộng không thành,
Thân bèo bọt bồng bềnh trôi giạt.
Nhớ Huế làm sao khi quê mình rách nát,
Gió thảm mưa sầu gieo rắc nỗi tang thương.
Mẹ bỏ ra đi, con lắm đoạn trường,
Lang thang xứ người chọn làm đất sống.
Nhớ quê mình trời cao lồng lộng,
Bao dân lành chịu cảnh hàm oan.
Nhớ thuở chiến chinh khói lữa tham tàn,
Máu dân tộc hòa cùng sông biển.
Thương quá Việt Nam bốn ngàn năm văn hiến,
Đạo đức suy đồi lắm kẻ vong nô.
Sĩ tử từ đây sống cảnh xô bồ,
Ôi nhớ quá thời vàng son mất mát.
ĐĂNGPHONG
 
 
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 12.09.2021 12:55:14
0
TÌM AI
Tìm ai chả thấy bóng hình,
Nhìn lên đá tảng chênh vênh nỗi sầu.
Mắt mờ đục,tóc đổi màu,
Vòng tay rời rã,chiếc đầu bơ vơ.
Hành trang một lớp bụi mờ,
Cùng em vào cõi hoang sơ lạnh lùng.
Cung đàn buồn tẻ phiếm chùng,
Dây loan lạc tiếng ngại ngùng buông lơi.
Vai thon quảy nửa gánh đời,
Bán buôn khắp nẻo gọi mời phù du.
Mấy lần thay lá vàng thu,
Rượu giang hồ vẫn mịt mù xa bay.
Bể dâu chi cũng một ngày,
Tiếc thương chi cũng miệt mài đơn côi.
Chia tay nhau, dạ bồi hồi,
Tìm ai trăng lặn lưng đồi nhớ thương.
Chơi vơi ở cuối đoạn đường,
Bao ngày tháng cũ dặm trường bấy nhiêu.
Đổi dời trăng gió đìu hiu,
Đường về quê cũ chín chìu quặn đau.
Quan san nay đã đổi màu,
Nước non cũng một con tàu lênh đênh.
Tìm ai chả thấy bóng hình,
Thấy chăng là thấy bóng mình đợi trông!
ĐĂNGPHONG
 
 
 

DANGPHONGNG
  • Số bài : 23
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.09.2021
Re:THƠ - 13.09.2021 03:58:05
0
                                                   TƯỞNG NHỚ MẸ HIỀN  
Đêm nhớ mẹ, con nằm thao thức mãi.
Dòng sữa ngọt ngào, con bú ngày xưa.
Chiếc nôi tre kẽo kẹt mẹ đưa.
Tuổi thơ ấu bừng bừng trở dậy.
 
Con tưởng nghĩ tháng ngày xa xưa ấy.
Mẹ cưu mang con được chào đời.
Giữa đêm khuya văng vẳng tiếng à ơi !
Mẹ còn thức khi con chưa chịu ngủ.
 
Những mong cho con ấm no đầy đủ.
Vất vả nhọc nhằn, mẹ chẳng ngại gian lao.
Mẹ hiền ơi ! thật đáng tự hào.
Vừa nhai cơm cho con, mẹ vừa đi gánh nước.
 
Ôi những tháng năm tảo tần xuôi ngược.
Mẹ gầy gò thân xác vì con.
Nghĩ đến tuổi xuân của mẹ héo mòn.
Mà lòng con quặn đau như thắt.
 
Con còn nhớ những ngày hè nắng gắt.
Mẹ nằm bên, phe phẩy quạt mo cau.
Vũ trụ kỳ quan, có lắm sắc màu.
Nhưng trái tim mẹ vẫn là tuyệt hảo.
 
Khi con bệnh mẹ ngồi bên ảo não.
Đút cho con từng muổng cháo hồ.
Đêm đông lạnh lùng trong chiếc mền thô.
Mẹ ấp ủ cho lòng con ấm lại.
 
Thuở hàn vi con còn nhớ mãi.
Bữa cơm khoai, rau má rạm đồng.
Những buổi chiều nhè nhẹ gió ven sông.
Manh chiếu rách gia đình sum họp.
 
Tấm phên tre, tia nắng vàng thoi thóp.
Túp lều tranh lộng gió bốn mùa.
Đêm trăng đầy vang vọng tiếng chày khua.
Nghe êm ái, những câu hò giã gạo.
 
Con nhớ những ngày mẹ buôn “hàng xáo”.
Gánh lúa mua về con đổ vô xay.
Tiết trời đông lành lạnh gió heo may.
Nồi cơm tấm độn sắn khô xắt lát.
Câu ca dao mẹ thường hay hát.
“Ấm ổ rơm, no cơm tấm” con ơi !
Lòng me bao la cao vút tận trời.
Con biết nói làm sao cho hết !
 
                                                               (ĐĂNG PHONG)
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2021 04:01:12 bởi DANGPHONGNG >