Thơ Ngọc Thử (Nguyễn Văn Ngải)

Tác giả Bài
dohop
  • Số bài : 517
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.04.2009
  • Nơi: Nam Bán Cầu
Thơ Ngọc Thử (Nguyễn Văn Ngải) - 06.09.2021 20:11:46
Thơ Ngọc Thử



Ngọc Thử là bút hiệu của cụ Nguyễn Văn Ngải (1924 – 2015).
 
Cụ sinh năm Giáp Tý 1924, và do vậy, cụ đã chọn bút danh “Ngọc Thử” cho mình, có lẽ là từ sau năm 1975. Nguyên quán của cụ là Hành Thiện, Nam Định, Bắc phần Việt Nam. Mệnh nước nổi trôi đã đưa cụ sang Cambodia, rồi Sài Gòn, Tây Ninh trước khi định cư tại Úc Đại Lợi. Tại Việt Nam, cụ đã làm ở sở Thủy Điện, rồi sở Điện Lực. Cụ đã từng trông nom nhà máy điện ở đồn điền Chúp (Cambodia) vào ban đêm; ban ngày cụ mở lớp dạy học cho trẻ con Việt ở đồn điền.
 
Theo cụ kể lại thì cụ bắt đầu làm thơ đã lâu nhưng sau biến cố 30/4/1975 cụ mới làm thơ nhiều và nhiều người biết đến thơ của cụ. Cụ làm thơ để giữ vững niềm tin và sự lạc quan trong cuộc sống – cuộc sống mà mọi thứ đã bị đảo ngược một cách phi lý – và đem niềm vui đến mọi người, trong đó có các con vẫn đang trong trại tù khổ sai gọi là trại cải tạo, không biết ở đâu và không biết chừng nào mới được “phóng sanh” (lời thơ của cụ).

Những vần thơ vui của cụ cuối cùng cũng được chính quyền địa phương ở Việt Nam để ý tới, và được “cá” (trong thơ có lúc cụ gọi C.A. là “cá”) mời đến văn phòng để quấy rầy, để hỏi “… động cơ nào mà bác làm bài thơ này?”

Thơ của cụ không được phổ biến rộng rãi mà chỉ lưu lại trong những người thân quen, những người biết cụ được “cá” thăm hỏi, đã xin cụ cho bài bị “cá” cấm phổ biến.
 
Vì sách thơ của cụ chưa từng được xuất bản, chúng tôi có lẽ sẽ không bao giờ kiếm được hết thơ của cụ, có thể đã có vài trăm bài. Chúng tôi sẽ chọn lọc những bài chúng tôi đang có và gửi lên từ từ, khi nào có thêm, chúng tôi sẽ gửi nữa.

Kính

dohop
New South Wales, Australia, 6 tháng 9, 2021.
(Bài gửi này có thể sẽ được sửa chữa theo thời gian)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2021 20:14:01 bởi dohop >
Attached Image(s)

dohop
  • Số bài : 517
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.04.2009
  • Nơi: Nam Bán Cầu
Re:Thơ Ngọc Thử (Nguyễn Văn Ngải) - 06.09.2021 20:17:19
*** Mục lục thơ Ngọc Thử ***
Quê Tôi
Ngày Tạm Biệt
Cậu Học Trò Nhỏ
Người Thợ Rèn

(Trang này sẽ được cập nhập khi có thêm bài được gởi lên. Xin cám ơn quý vị)


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2021 16:47:09 bởi dohop >

dohop
  • Số bài : 517
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.04.2009
  • Nơi: Nam Bán Cầu
Re:Thơ Ngọc Thử (Nguyễn Văn Ngải) - 06.09.2021 20:20:12
Quê Tôi
Quê tôi đẹp lắm, người ơi!
Bên dòng sông nước muôn đời không quên
Con thuyền sóng nước lênh đênh
Không bờ không bến mông mênh vô vàn
Gió đưa vẳng tiếng tơ vàng
Vọng vào tâm trí như vang ngân hoài.
Đồng quê thẳng cánh cò bay
Ruộng xanh lúa mướt là tài nông gia
Vừa làm vừa cất tiếng ca
Sớm mai cho đến chiều tà chăm chuyên
Câu cười giọng nói huyên thuyên
Càng vui cầy cấy càng chuyên cần nhiều.
Khi trời đã xế về chiều
Rung rinh sóng lúa mỹ miều hây hây
Mặt rời dần khuất sau mây
Hoàng hôn phủ xuống bao vây xóm làng
Rặng tre vi vút reo vang
Nơi đầu con ngõ thẳng hàng cây cau
Xa xa núi thẳm in mầu
Có đàn cò trắng bay mau về nhà.
Đường về rộn tiếng hoan ca
Lưng trâu mục tử la đà ngắm trăng.
Cụ già đầu bạc trán nhăn
Mệt nhưng vẫn bước phăng phăng về nhà.
Chuông chiều nhè nhẹ ngân nga
Hòa cùng với gió tà tà không gian
Quê tôi đầm ấm vô vàn
Khi nhìn trăng sáng bên hàng dậu thưa
Yêu thương biết mấy cho vừa
Đu đưa tầu lá hương dừa tỏa bay
Không gian tịch mịch êm thay
Lặng nghe vọng tiếng hò đầy yêu thương
À ơi, con ngủ bình thường
Mẹ cưng, mẹ bế, mẹ thương con mà…
Tình quê thắm đượm chan hòa
Dân quê chất phác thật thà nên thơ.
Nhưng quê tôi đã xa mờ
Bên kia sóng nước, bên bờ đại dương
Xa quê biết mấy năm trường?
Lòng tôi nhớ nhớ thương thương u hoài
Nhớ từ ánh mắt nụ cười
Bao giờ lại gặp những người thân yêu?
Càng xa càng nhớ thương nhiều
Mong sao một sớm một chiều bình an
Cho người lữ thứ tha hương
Trở về vui với xóm làng Việt Nam.
-          Ngọc Thử, Xuân Đinh Sửu (1997)
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2024 19:08:50 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)

dohop
  • Số bài : 517
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.04.2009
  • Nơi: Nam Bán Cầu
Re:Thơ Ngọc Thử (Nguyễn Văn Ngải) - 07.09.2021 18:51:41

(Ảnh minh họa lấy từ internet)

Ngày tạm biệt
 
Các bạn học cùng trường cùng lớp*
Với nhà thơ tuổi Chuột già nua
Chúng ta học tập thi đua
Đương nhiên trẻ thắng, già thua lẽ thường.
Mới quen nhau ít tuần ngắn ngủi
Lại chia tay, biết nói gì đây!
Giã từ thầy bạn hôm nay
Nhà thơ thân tặng một bài thơ vui.
Xin chúc cô thêm tươi thêm khỏe
Để dắt dìu bọn trẻ chúng tôi
Tuổi đời mới sáu bảy mươi
Qua đây học nói học cười xã giao.
Óc khô héo, mái đầu cằn cỗi
Vừa học xong chữ vội bay luôn
Nhưng xin quí bạn đừng buồn
Tinh thần minh mẫn ta nhường cháu con.
Dù tạm biệt mái trường thân thuộc
Mỗi người đi mỗi hướng khác nhau
Tuy nhiên kỷ niệm dài lâu
Mong rằng ta lại gặp nhau hoài hoài
Bây giờ xin tạm Good-bye…
Ngọc Thử, Úc Đại Lợi 09 tháng 12, 1992
* Đây là lớp học Anh Văn cho cư dân mới đến Úc.
 
Bài dịch tiếng Anh của Tuyet Ngo

Farewell
Friends from our school our class
With an old poet of the Rat Star
We have learnt and competed
Of course, the youth won and oldies lost.
Just known each other for shortly few weeks
Then farewell, what should I say!
Leaving teachers and friends
The poet dearly presents a happy poem
Wishing teachers happiness and health
To lead us “the said youth group”
Of the ages of sixty, seventy
Coming here to learn speaking,
laughing and greetings.
With dry brains and stunted minds
Just studied, have flown all the words
But don’t worry, my dear friends
Intellect we leave for our children.
Although leaving a close-knit school
And we go our different ways
Memories, still all remain
Hopefully often seeing each other
But now we temporarily say Good-bye…
Ngoc Thu 09 September 1992
English Translation by Tuyet Ngo
 
 
  R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2024 19:13:22 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)

dohop
  • Số bài : 517
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.04.2009
  • Nơi: Nam Bán Cầu
Re:Thơ Ngọc Thử (Nguyễn Văn Ngải) - 09.09.2021 18:49:05

Cậu học trò nhỏ
Ngày nay tôi đến trường
Tôi học bài luôn luôn
Vai tôi đeo cặp sách
Thành cậu bé lớn khôn.
Khi thầy nói, tôi nghe
Lời thầy, tôi nhớ ghi
Thầy bằng lòng tôi lắm
Thầy nhìn tôi cười khì.
Ngọc Thử, phỏng dịch, Úc Đại Lợi, 09 tháng 10, 1994.

Le petit écolier

Maintenant je vais à l’école
J’apprends chaque jour ma leçon
Le sac qui pend à mon épaule
Dit que je suis un garçon.
Quand le maître parle, j’écoute
Et je retiens ce qu’il me dit
Il est content de moi sans doute
Car je vois bien qu’il me sourit.


Không rõ vì sao cụ Ngọc Thử không dịch phần trước của bài thơ đồng ấu tiếng Pháp này. dohop mạn phép dịch phần đầu của bài thơ. Nếu sau này chúng tôi kiếm được bản dịch của cụ Ngọc Thử có phần đầu, sẽ bổ sung cho bài thơ.

Một năm qua
Năm trước lẹ trôi qua
Lúc tôi còn bé tí
Nay tôi đọc, đếm, viết :
Đương nhiên tôi lớn mà.
Khi tôi trên đùi mẹ
Người thường thấy tôi ngồi
Vì bé, giờ rõ thôi
Mới 5, nay 6 rồi!
 
Ngày nay tôi đến trường
Tôi học bài luôn luôn
Vai tôi đeo cặp sách
Thành cậu bé lớn khôn.
Khi thầy nói, tôi nghe
Lời thầy, tôi nhớ ghi
Thầy bằng lòng tôi lắm
Thầy nhìn tôi cười khì.
Ngọc Thử & dohop 9 tháng 9, 2021.
 

L'an passé
 
"L'an passé, cela va sans dire,
J'étais petit; mais à présent
Que je sais compter, lire, écrire:
C'est bien certain que je suis grand.
Quand sur les genoux de ma mère
On me voyait souvent assis.
J'étais petit la chose est claire:
J'avais cinq ans, et j'en ai six.
Maintenant, je vais à l'école:
J'apprends chaque jour ma leçon.
Le sac qui pend à mon épaule
Dit que je suis un grand garçon.
Quand le maître parle, j'écoute.
Et je retiens ce qu'il me dit,
Il est content de moi, sans doute,
Car je vois bien qu'il me sourit."
Bien à vous et portez-vous bien!
theo http://coline3unblogfunblogfrr.unblog.fr/2012/09/03/claude-nougaro-petit-homme-cest-lheure-de-faire-dodo/
 
Attached Image(s)

dohop
  • Số bài : 517
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.04.2009
  • Nơi: Nam Bán Cầu
Re:Thơ Ngọc Thử (Nguyễn Văn Ngải) - 10.09.2021 16:45:59

Ảnh minh họa copy từ Internet
 
Người thợ rèn
 
Rạng đông lò đã nhóm
Trong lò sắt đỏ hồng
Trên đe, người thợ đập
Sắt cứng bị rèn cong.
 
Tay đưa lên, hạ xuống
Hạ xuống lại nâng cao
Thanh sắt hồng bị lún
Bởi búa nặng giáng vào.
 
Chát chát! Im một lát
Chát chát nữa, chát vang
Búa đưa lên, lên nữa
Sắt đỏ nhả ra vàng…
 
Ngọc Thử, Úc Đại Lợi 1995
Phỏng dịch theo bài học 60 năm về trước.
 
Attached Image(s)