Thơ Ngọc Thử
Ngọc Thử là bút hiệu của cụ Nguyễn Văn Ngải (1924 – 2015).
Cụ sinh năm Giáp Tý 1924, và do vậy, cụ đã chọn bút danh “Ngọc Thử” cho mình, có lẽ là từ sau năm 1975. Nguyên quán của cụ là Hành Thiện, Nam Định, Bắc phần Việt Nam. Mệnh nước nổi trôi đã đưa cụ sang Cambodia, rồi Sài Gòn, Tây Ninh trước khi định cư tại Úc Đại Lợi. Tại Việt Nam, cụ đã làm ở sở Thủy Điện, rồi sở Điện Lực. Cụ đã từng trông nom nhà máy điện ở đồn điền Chúp (Cambodia) vào ban đêm; ban ngày cụ mở lớp dạy học cho trẻ con Việt ở đồn điền.
Theo cụ kể lại thì cụ bắt đầu làm thơ đã lâu nhưng sau biến cố 30/4/1975 cụ mới làm thơ nhiều và nhiều người biết đến thơ của cụ. Cụ làm thơ để giữ vững niềm tin và sự lạc quan trong cuộc sống – cuộc sống mà mọi thứ đã bị đảo ngược một cách phi lý – và đem niềm vui đến mọi người, trong đó có các con vẫn đang trong trại tù khổ sai gọi là trại cải tạo, không biết ở đâu và không biết chừng nào mới được “phóng sanh” (lời thơ của cụ).
Những vần thơ vui của cụ cuối cùng cũng được chính quyền địa phương ở Việt Nam để ý tới, và được “cá” (trong thơ có lúc cụ gọi C.A. là “cá”) mời đến văn phòng để quấy rầy, để hỏi “… động cơ nào mà bác làm bài thơ này?”
Thơ của cụ không được phổ biến rộng rãi mà chỉ lưu lại trong những người thân quen, những người biết cụ được “cá” thăm hỏi, đã xin cụ cho bài bị “cá” cấm phổ biến.
Vì sách thơ của cụ chưa từng được xuất bản, chúng tôi có lẽ sẽ không bao giờ kiếm được hết thơ của cụ, có thể đã có vài trăm bài. Chúng tôi sẽ chọn lọc những bài chúng tôi đang có và gửi lên từ từ, khi nào có thêm, chúng tôi sẽ gửi nữa.
Kính
dohop
New South Wales, Australia, 6 tháng 9, 2021.
(Bài gửi này có thể sẽ được sửa chữa theo thời gian)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2021 20:14:01 bởi dohop >