MƯU SINH & VĂN CHƯƠNG
_____________
Một cây bút đầy ngẫu hứng bất ngờ đến với thế giới con chữ bằng thủ pháp không chuyên nhưng đậm tính chân thực đã gây chút xáo trộn trên cộng đồng mạng khi lần đầu xuất hiện. Đến với văn chương như tìm chỗ trải lòng và theo cách nghĩ từ tác giả biết đâu là nơi “xả rác” nhiều hơn chứng minh về tài năng – Minh Hiếu như một nghệ nhân thêu thời trang trong cuộc mưu sinh hơn là bỏ thời gian làm bạn với bàn phím, vì vậy từ chất thơ đến văn xuôi đều không chú trọng luật lệ, tự do thể hiện đường cong sợi chỉ giống công việc hằng ngày cô theo đuổi bấy lâu…
Bằng thể thơ tự do, Minh Hiếu chú trọng điều muốn nói, không màng đến các trói buộc về vần luật đã cho ra những đứa con tinh thần “thiếu tinh xảo” nhưng “sáng thực tâm” nhằm chinh phục bạn đọc “gan góc” từng va chạm cuộc sống đầy biến động. Vì chú trọng vào “tứ” nhiều hơn nghệ thuật, nên tác giả này muốn mời người đọc thưởng thức một món ngon qua cảm nhận vị giác nhưng bỏ rơi nghệ thuật trưng bày để đạt tính tự nhiên cao nhất. Tùy bút từ Minh Hiếu bộc lộ chiều sâu sự trải nghiệm hiện thực, thu nhỏ biên độ hư cấu, giúp người đọc hoặc hiểu điều muốn nói, hoặc bỏ qua đòi hỏi loại văn chương bóng bẩy mang tính hàn lâm. “Văn học là nhân học”, thưởng thức thơ văn người tinh ý có thể phán đoán phần nào đó tính cách người cầm bút mặc cho những nghi ngờ. Đọc Minh Hiếu hiện thấy sự thẳng thắn nam tính nhiều hơn “yểu điệu thục nữ” được trông chờ ở cánh đàn ông. Thẳng tính vốn thuộc vật cứng, nhưng nghệ thuật lại là đường cong mềm mại thể hiện tinh xảo… Xem ra sản phẩm từ con chữ lại đối nghịch với các hoa văn rực rỡ từ máy thêu khiến tác giả mê mẩn bỏ thời gian cả ngày trời bên hàng tá sản phẩm chờ đến phiên mình…
Tiềm năng văn học sẵn có nhưng mưu sinh là chốn thiết thực giúp con người tồn tại. Chính điều này khiến biết bao thế hệ tài năng đành vùi chôn sự nghiệp nghệ thuật thời tuổi trẻ từng le lói ánh sáng. Minh Hiếu đã chọn mưu sinh và gia đình, đem nghệ thuật thay vì văn chương đưa vào đường kim mối chỉ tạc lên những chiếc áo dài rực rỡ đạt bụng khách hàng. Nhìn nội hàm thể hiện giàu chất liệu trải nghiệm sống, ẩn chứa tính ngay thẳng đôi lúc như “phang ngang bửa củi” lại làm hài lòng những độc giả chán ghét hàm ý nghĩa bóng lẫn lớp phấn hồng…
Ai lăn lóc mưu sinh cũng chừa một góc riêng mình. Góc riêng tác giả Minh Hiếu nhỏ nhoi bên con chữ, không cầu toàn nhưng trải niềm lấy ai cấm cản!? Vì trải niềm là chính nên con chữ không cần gọt giũa, đánh bóng phô trương, lại đắc tâm người đồng cảnh ngộ…
Cho nên:
“Đi lượm từng hạt mưa
Gom vào trong cốc nhỏ
Cất từng hạt, từng hạt…
Như hứng giọt sầu rơi
Giọt này tên là Đắng
Giọt khác gọi là Cay
Kia là tên giọt Nhớ
Cứ lần lựa đầy tay
Bao giọt mưa không biết
Nhiều như nước mắt rơi
Giá như đong được hết
Có lẽ thành biển khơi…”
MH - 13/6/2019
Va chạm nhiều trong thời gian gầy dựng mái ấm khiến “vốn đời” lẫn vốn từ của tác giả như chạm đỉnh nhân gian. Phản xạ ngôn ngữ cực tốt đã tạo ra một Minh Hiếu giàu nhân từ cũng đầy gai góc khi ai đó vượt làn ranh đỏ. Một tính cách hòa đồng nhưng dị biệt khi lui về cõi riêng…
Nhân gian đa sắc. Con người nhiều chọn. Đối với Minh Hiếu sự lựa chọn hiện tại là bảng màu nhiều sắc tự chốn nhân gian, được đem lên đường kim mối chỉ thêu trên những chiếc áo dài yểu điệu, tạo thu nhập ổn định để nuôi dưỡng biết đâu là Tình Yêu Con Chữ mai hậu…
VL – 23.9.2020
MacDung