Quên...
Quên 01.12.2021 03:17:44 (permalink)
0
nếu như...

không ai về lối cũ 
đợi chờ một mùa xưa
lạnh vắng những cơn mưa
mùa thu nghe hờn dỗi
 
mây bay về ngược lối
tìm một góc trời riêng
nắng tắt những muộn phiền
mong manh, một nỗi nhớ

ước gì là cơn gió
theo anh khắp nẻo đường
để hoa cỏ vấn vương
và anh, đừng quên lối

mùa thu còn hờn dỗi
và anh, thôi còn buồn ?
mùa thu vắng yêu thương
chợt lạnh trong nỗi nhớ

đường đi không cách trở
nhưng lòng như cách xa
nếu như anh là nhà
mùa thu vẫn còn đó

Quên
30 Nov 2021
London 
#1
    Quên 14.01.2022 03:40:28 (permalink)
    0
    tiếng thời gian...
     
    có nét vẽ đồng hoang
    tô sắc màu thiếu nữ
    bóng đêm như tan vỡ
    trong bức tranh vội vàng
     
    giọt cà phê đắng chát
    còn đọng trên vành môi
    chưa trọn vẹn câu hát
    nhạt trong tiếng anh cười
     
    tiếng thời gian tích tắc
    nơi ký ức chợt ngừng
    dốc sương mù giăng mắt
    cơn mưa xoáy thời gian
     
    màu tàn thu chạm ngói
    bóng london trải dài
    thành phố như bé lại
    trong ngần đôi mắt anh
     
    thời gian theo dòng chảy
    vô tình con sông trôi
    thuyền ngược chiều con nước
    đưa anh về tim tôi.
    Quên
    London
    13 Jan 2022
     
    #2
      Quên 07.02.2022 05:38:39 (permalink)
      0
      cà phê sáng nay...

      trời london buổi sớm
      nắng len cỡi sương mù
      chim khoác áo xuân thu
      bay trong mùa gió mới

      đưa bàn tay níu vội
      sợ vuột buổi đông tàn
      đội nắng bước lang thang
      đánh rơi tình đã cũ

      người còn say giấc ngủ
      chưa tỉnh giấc mơ đời
      giọt cà phê đắng, rơi
      hương thời gian ngầy ngật

      tờ lịch vừa mới lật
      ngày tháng chớm rêu phong#
      tự hỏi ở nơi lòng
      màu rêu phong ai nhuộm ?

      nỗi buồn như thấm đượm
      ngao ngán ở trong lòng
      trà vừa mới đun xong
      để lạnh chẳng màng đến

      bởi nhớ, lòng chưa yên
      chợt quên, tìm để nhớ
      trái tim anh để ngõ
      muốn vào, sợ.,,,
      tim đau !
      London
      06 Feb 2022
      Quên
      #3
        Quên 03.03.2022 18:46:37 (permalink)
        0
        còn thấy ta giữa đời thường

        biển dâng mãi chẳng thể chạm đến trời
        nên bài hát sóng thét gào chưa dứt
        mặt trời giữa những ngày hè chiếu rực
        vẫn lặng nhìn hoàng hôn buổi chia xa

        bao kiếp rồi ta vẫn cứ là ta
        vươn chẳng tới, cứ góc đời tĩnh lặng
        gian truân ấy trên đôi vai trĩu nặng
        quẳng đi rồi, còn bận bịu âu lo !

        biển giận hờn, cuồn cuộn cơn sóng to
        trời buồn chán làm ngơ cơn bão tố
        nắng lười nhác, nằm quên giăng nắng đổ
        ngao ngán đời, buồn lây giấc chiêm bao

        đêm bên hiên, nghe tiếng gió thì thào
        nhịp của phố, lời tình ca của phố
        như ngày xưa, nằm nghe câu vọng cổ
        nhịp thăng trầm lẫn trong tiếng mưa đêm

        tiếng trẻ cười khúc khích rót vào tim
        âm vang vọng buổi trốn tìm thời thơ ấu
        nơi ký ức chẳng còn vết dấu
        năm tháng ròng, tuổi thơ ấy trôi xa

        đến tận bây giờ, vẫn cứ là ta
        rong chơi khắp nẻo trên từng con phố
        bỗng giật mình nghe tiếng xe nổ
        vẫn còn thấy ta giữa đời thường

        Quên
        London
        03 March 2022
        #4
          Quên 04.05.2022 04:18:42 (permalink)
          0
          thương quá, người dưng ơi...
           
          ngán nỗi tuổi già soi tóc bạc
          giữa mùa trăng lạnh gió phong ba
          đường mây côi cút chân chùn gối
          chưa thấy hoàng hôn ngỡ chiều tà

          đồi cao thăm thẳm lối quanh co
          suối khe róc rách chảy về đâu ?
          lạc giữa mây mù tim quạnh vắng
          chỉ thấy sông trôi thiếu vắng đò

          mưa mưa nắng nắng tháng năm qua
          ghập ghềnh chênh vênh những con đường
          dừng chân nghỉ lại mơ tiên cảnh
          chỉ thấy bơ vơ giữa phố phường

          tình anh trong vắt giọt sương
          đêm rơi khuấy động sông Tương cội nguồn
          người dưng buộc, cởi nỗi buồn
          níu rồi buông, một vỡ tuồng hư vô

          em về, ra phố buôn ô
          kiếm cơm, nuôi chữ. Cơ đồ...
          mặc anh !
          chữ yêu để đó, ai giành ?
          miễn con em giấc an lành...
          kệ anh !
           
          London
          03 May 2022
          Quên
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2022 04:22:08 bởi Quên >
          #5
            Quên 14.07.2022 17:39:20 (permalink)
            0

             
            qua phố, hạ rơi...
             
            sáng nay qua phố, phố không người
            một thoáng mây bay phía cuối trời
            lẩn khuất sương mù trong nắng sớm
            còn chút mặt trời rơi đáy ly


            vớt nắng hong khô lời hẹn cũ
            đổ xuống dòng trôi chảy ra khơi
            lòng còn tiếc nuối chưa muốn dứt
            nắng đã nhạt nhoà nét xuân thu


            đứng lại ngập ngừng cơn gió ru
            à ơi câu hát trái mù u
            mấy mùa trăng rụng cầu ô thước
            chẳng thấy diêu bông, chẳng thấy người


            mưa bất chợt rơi, cứ mãi rơi
            cơn mưa mùa hạ ướt tình tôi
            dáng ai lạc nẻo trong sương lạnh
            tìm bóng mây trôi giữa cuộc đời


            một mình, qua phố, hạ rơi
            ngắm, cơn gió thoảng...
            qua đồi cỏ may
            cỏ may theo gió bay bay
            tôi về cuối phố đợi ai chưa về

            Quên
            London
            01 July 2022
             
             
            #6
              Quên 13.09.2022 21:11:23 (permalink)
              0
              mùa thu đâu chỉ riêng ai
               
              thu của em
              dọc quanh bờ cát trắng
              biển vỗ về
              ru nắng trên cao
              hàng dừa xanh nghiêng bóng xạc xào
              đêm buông xuống
              phố lên đèn đón gió
               
              chẳng thấy chiếc lá vàng nào rơi trước ngõ
              ngồi mãi trong nhà, nhìn ô cửa
              mơ thôi !
              nghe vách đá thì thào khúc đơn côi
              bà còng đi chợ cầu Đông
              xem một quẻ bói...
              lỡ sông lỡ đò...
               
              chiếc radio trăn trở những nỗi lo
              cơm, áo, gạo, tiền...
              người no, kẻ đói
              bỗng giật mình khi nghe tin bão tới
              đếm từng giờ, nơi bão sẽ dừng chân !
               
              hỏi mùa thu của anh, biết đến bao lần...
              còn chiếc lá vàng nào rơi trên cổ tháp
              tháp nghiêng, tháp đổ...
              không còn ai đáp
              chỉ còn cơn mưa vọng mãi cả thanh xuân
               
              đợi mùa thu, đôi mắt rưng rưng
              giữ riêng mình điều gì đó rất xưa ở lại !
              anh cũng sẽ già, và em
              không thể nào trẻ mãi
              vì mùa thu đâu chỉ riêng ai.
               
              Quên
              London
              12 Sept 2022
               
               


              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9