CHÚA THẬT LÀ DỄ THƯƠNG
CHÚA THẬT LÀ DỄ THƯƠNG ! 1 Nếu có được đức tin. Có thể bạn nghĩ rằng. Chúa đã có ân điển. Cho gặp lại người xưa. Trên Phây - Thế giới ảo. Vì thật là lạ kỳ. Một hôm, đúng Giáng sinh ! Cách đây đã 7 năm. Lục lọi chồng sách cũ. Có cánh thiệp Noel. Bỗng chốc rơi ra ngoài 2 Với những dòng chữ nhỏ, mủm mĩm thật trẻ thơ, nhưng là những lời chúc, tan nát cả cõi lòng. Cho một mùa Noel. Đã xa tít mù khơi, ấy là năm 73. 3 Có phải ý của Người. Là cho gặp lại nhau, sau hơn nửa thế kỷ, cách biệt bụi thời gian 4 Bằng một thao tác nhỏ, gõ tên nàng trên Phây, tìm xem thử thế nào. Oh ! Nàng hiển hiện ra. Khuôn mặt lạ hơi quen. Vội nhìn xem ảnh dưới. Đúng rồi đây là nàng, cô bé đó ngày xưa. Tuổi chỉ đúng 13. Bé gọi mình bằng chú 5 Kỷ niệm chợt trở về. Đã hơn nửa thế kỷ, xúc động chat cho nhau. Hỏi thăm nhau được biết. Cả hai đều đã có, một gia đình hạnh phúc 6 Chiều nay mùa Giáng sinh. Noel sinh nhật Chúa. Nhớ lại câu chuyện này. Cảm thấy có tình cờ ? 7 Quen bé tuổi 13. Nửa thế kỷ sau thấy lại. Chừ đã thành bà lão. Tuổi bước vào 65. Và mình là ông cụ. Tuổi đời U 75 ! Eo ơi ! 8 Xin được cảm ơn Người Chúa thật là dễ thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2022 10:34:25 bởi Nguyễn Lương Tuấn >
HOÀNG THỊ NGÀY XƯA Đà Nẵng sang đông thoáng nhẹ nhàng Tiết trời hơi lạnh phớt làn da Má em đỏ ửng vì tất bật Vẫn như ngày xưa không để tâm Giờ chẳng còn đâu chuyện điểm trang Một đời con gái đã đi qua Em chừ suốt ngày lo cơm áo Chăm chút chồng con quên bản thân Có lúc bên bửa cơm gia đình Anh chợt nhìn em thấy vẫn xinh Cho dù thời gian để dấu vết Tác phong mạnh mẽ rất tự tin Ngày xưa Hoàng thị đó là em Một thời áo trắng thật êm đềm Giờ đây nhớ lại sao nhanh thế Mới đó cả hai tuổi xế chiều Hạnh phúc là điều ta chấp nhận Những gì hiện có trong tầm tay Em ơi, còn có gì hơn được Vui sống qua ngày cùng sẻ chia
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2022 10:15:14 bởi Nguyễn Lương Tuấn >
VƯỜN XƯA Nắng nóng mùa hè, thèm một cơn mưa. Tóc đã hai màu mơ về chốn cũ. Chợt bên tai có giọng nói dịu dàng Như dĩ vãng bay vèo vào hiện thực Có phải người đi qua nửa thế kỷ Ngôi vườn xưa mất hết chẳng còn đâu Chừ trở về những tường cao lạ lẫm. Không còn ai để lại những dấu chân Ôi một thời nơi chốn ấy đẹp sao Chuyện cổ tích bắt đầu một vườn cây. Tuổi ngây thơ như Thiên thần hạ cánh Trưa hè nào tạo một scandal Kể từ đó tình yêu là thần thoại. 50 năm thoắt cái đã lão già Thời thanh xuân đã ngút ngàn xa tít Khi nghĩ về chợt như mới hôm qua !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2022 22:30:23 bởi Nguyễn Lương Tuấn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: