Diệt Ngư Tinh

Tác giả Bài
Lê Quốc Hùng
  • Số bài : 14
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
Diệt Ngư Tinh - 11.06.2022 11:41:39

                                    Diệt Ngư­ tinh

Lạc Long Quân đưa 50 Hùng xuống biển trồng lúa thần nước. Chẳng bao lâu, Ngài lên chức ông của con đàn cháu đống. Ngoài việc quản lý dạy bảo con cháu trồng trọt, Ngài bày cách ra khơi, lặn biển săn bắt cá tôm về nướng, rán, kho, nấu canh chua, gỏi, ăn kèm với cơm. Đàn con lũ cháu ngồi vào mâm là tấm tắc:
-Một khúc cá ăn ba rá cơm bố nhỉ!
-Có cá làm vạ cho cơm phải không ông?
Ngài vuốt râu gật gù:
-Chí phải! Thức ngon ăn vóc học hay, khỏe người làm giỏi!
Rồi Ngài chỉ dẫn đánh bắt thật nhiều thủy sản về làm mắm, ướp muối,phơi khô, sấy lửa, để dành và gửi lên ngàn cho con cháu ở với bà Âu Cơ. Gọi là chia ngọt xẻ bùi hải vị với cả nước.
Có lần con cháu xuống bể bị thuồng luồng cá sấu tấn công phải bơi lội tháo mạng lên bờ. Ngài liền cho lấy nhựa lá cây xăm lên mình mọi người hình rồng hình rắn. Thế là mỗi lần xuống nước, thủy tộc ngỡ cùng đồng loại, không chống lại, và dễ dàng gần gũi để bắt. Thấy việc lặn hụp săn mò khó nhọc, Ngài cử Hùng tát bể mượn sòng trời vục một gầu biển Đông đổ sang biển Tây, biển Nam lên biển Bắc. Nước cạn. Thủy tộc nằm lăn lóc rãy đành đạch trên bãi cát. Mọi người chỉ việc xuống bắt nhốt vào thúng, rổ, giỏ, rồi đội đèo gánh gồng khiêng về nhà. Ai cũng nhằm bắt con cá to, còn cá nhỏ bỏ chết sặc trong bùn, chết khô dưới nắng. Tanh hôi nồng nặc. Lạc Long Quân nói giọng gay gắt:
-Có bé rồi mới có lớn. Muốn được lớn phải nuôi bé. Các con các cháu nhớ cả chưa?
Hiểu ý cha, Hùng đào sông phá bờ núi dẫn nước về biển Đông biển Nam cứu đàn cá con sống sót.
Lạc Long Quân cho xăm chữ lên đầu cá trắm cá chép lớn rồi thả xuống biển gọi là cá thần cá thờ. Hàng năm Ngài cho tát bể một lần vào tháng chạp để bắt cá lớn làm cỗ ăn tết cổ truyền. Hùng đếm cát be bờ. Hùng tát bể chỉ vục nửa gầu nước. Cá lớn bơi hở vây lưng. Lạc Long Quân dạy đan cái nơm bằng nan tre vót tròn lội xuống úp. Con cá nào không lọt khe răng nơm thì được bắt. Ai úp được con cá trên đầu có chữ thì thổi kèn ốc thu quân đem cá lên miếu cúng thần linh Đông Nam Hải, kết thúc cuộc tát bể.
Việc làm của Hùng tát bể quá khó nhọc, Ngài lên núi kêu bà Âu Cơ cho Hùng cả trồng cây, Hùng xây rú tước vỏ cây đay cây gai kéo sợi đan lưới mắt to để chăng bắt cá lớn. Ngả gỗ đinh đóng thuyền lớn đi biển. Chặt nứa chuổm làm dào chắn đăng, đan đó đơm, lờ thả, cụp bẫy...Ngài sai Hùng kể sao lên sao Kim lấy đồng đúc lưỡi câu to có ngạnh mắc mồi lớn bắt cá khổng lồ. Nhờ vậy thủy tộc bớt khổ sở, cá nhỏ tự do sinh trưởng. Cá mẹ bình an sinh sản. Đàn đàn lũ lũ bơi kín cả nước. Cá lớn nuôi người bao nhiêu, cá bé sinh ra lớn lên bấy nhiêu và còn tăng trưởng gấp bội nữa.
Song có một con cá mập, nghe nói đã nuốt cái đầu của Hùng bạo chuột văng xuống dòng Lô ngày trước mà hóa thành tinh, nghiện ăn thịt người. Lạc Long Quân luyện bột gạo với thịt hải chư giả thịt người mắc vào lưỡi câu đồng làm mồi nhử. Nhưng nó chết hụt. Lưỡi câu làm sứt môi rách lợi. Sẵn máu làm phản, hờn oán, nó lên Bắc Hải cầu viện Ngư Tinh về biển Đông Nam rửa mối thù.
Ngư Tinh là một con quái vật xứ lạnh khổng lồ, hình thù nửa cá nửa rồng. Nó đón các dòng hải lưu nóng lạnh nuốt tươi muôn vật ở nước kể cả người biển mà thành tinh. Nghe đồn nó còn là một chiến hữu của Thủy Tinh. Nó có sức mạnh ghê gớm. Hít vào thủy triều xuống, thở ra thủy triều lên. Người ta còn nói nhịp tim của nó khiến mặt trăng cộng hưởng mà gây ra thủy triều vĩnh viễn và tội ác đêm rằm. Đôi vây nó khẽ ngo ngoe đã gây ra biẻn động. Tàu thuyền đắm liền. Lúc háu đói, Ngư Tinh nuốt cả trăm ngàn tàu thuyền lớn nhỏ vào dạ dầy. Trong Bắc Hải nó vẫn lăm le nuốt chửng Quả Đất vào bụng làm bữa điểm tâm. Con Mập sứt môi đánh đắm một chiếc thuyền buôn vừa rời cảng Việt Trì. Nó cướp hạt hồng ngọc đeo trên ngực người đàn bà xấu số, dâng lên Ngư Tinh:
-Bẩm ngài! Hòn ngọc này từ chợ Ngọc trên bờ sông Chảy nước Văn Lang hơn tất cả ngọc tỷ của thiên triều Hoàng Hà. Con xin biếu ngài!
Ngư Tinh há hông hốc cái mồm tối, trố ra đôi mắt đêm:
-Chà chà! Đã bao đời Bắc Hải ta hằng mơ đây! Cảm ơn!
Mấy tiếng phát ra của Ngư Tinh vang động làm nứt vỏ Quả Đất. Lửa phun sóng thần. Biển sôi vỡ tan bán đảo thành trăm đảo to nhỏ trôi nổi lềnh bềnh...
Biết bụng Ngư Tinh đắc ý, con Mập uốn cong cái môi sứt nói:
-Bẩm ngài! Nước Văn Lang có núi hồng ngọc, sông hồng ngọc, biển cũng hồng ngọc và đặc sản có thịt người Rồng Tiên thơm ngon béo bổ ăn vào sống lâu vạn năm ...
Ngư Tinh vốn có khát vọng trường thọ bá chủ địa cầu, liền ngoác mồm tua tủa răng chông mác nhọn vút trời:
-Hãy đưa ta đến nước Văn Lang ngay! Đi mày!
Ngư Tinh hý hửng bơi theo con Mập sứt môi. Sóng rờn vỗ vào hai bờ đại dương gây ra núi lở đất tan thành vũng vịnh khúc khuỷu. Ngàn vạn đảo vỡ ra. Hơi lạnh của Ngư Tinh làm chết cóng muôn vật trên đất trên nước. Mỗi lần ngáp nổi một cơn bão Đông Bắc bốc núi bay rừng. Nhà cửa cối đá người voi ngựa trâu bò... đều bay lên mây. Con Mập sứt môi được phen no lòng thỏa chí ăn thịt người.
Từ hồ Động Đình được mật báo, Thần Long Nữ tức tốc hiện lên trong vịnh Hà Nội:
-Hỡi chàng trai và nàng dâu yêu quý của ta! Ngư Tinh độc ác bạo ngược từ biển Bắc đã tới!...
Lạc Long Quân nhận được tin của thân mẫu liền cử Hùng kể sao lên trời mời Tinh Quân sao Thái Dương, sao Hỏa. Sau đó qua sao Kim xin quặng sắt về lò luyện kim Tam Đảo. Mặt khác Ngài sai Hùng đếm cát, Hùng tát bể chế ngự bước tiến của Ngư Tinh. Lập tức nước tát rút đến đâu, cát bồi lên đến đấy, tạo ra bờ bãi đại lục mênh mông. Được tin của chồng, bà Âu Cơ cử Hùng cả trồng cây, Hùng xây rú, Hùng trụ trời và Hùng út Sơn Tinh rời núi chuyển rừng, trồng cây ngăn sóng chắn bão ra bờ biển Đông Bắc, Đông Nam, Tây Nam, Tạo nên bức thành sừng sững, con đê đại lục dằng dặc.
Ngư Tinh vừa ló đầu tới cửa sông Trường Giang, bỗng từ trên trời rơi xuống một quả núi lớn. Nhờ cái hắt hơi của Ngư Tinh, quả núi bắn về phía trước. Lại nhằm cái đầu kẻ thù, Hùng út Sơn Tinh lại ném quả núi thứ hai thì cái vây Ngư Tinh vẫy một cái cũng trượt rơi xuống biển đè bẹp đi đời con Mập sứt môi. Ngư Tinh điên tiết lồng lộn. Sóng, bão, mưa, khí lạnh tràn ngập lãnh địa Văn Lang. Nhưng chẳng ăn thua gì. Hơi lạnh của Ngư Tinh bị sao Thái Dương phá tan. Nước Đông hải nóng sôi lên làm Ngư Tinh càng thêm bực bội, quật quã tấm thân, kinh thiên động địa. Nó hung hăng thét ra sấm sét:
-Bớ vợ chồng cha con Hồng Lạc ra nạp hồng ngọc và thân mạng cho ta!
Tại Tam Đảo. Lạc Long Quân cùng Tinh Quân vị tiên sao Hỏa thổi lò nấu quặng. Ngài đúc một quả cầu sắt khổng lồ. Tinh quân vị tiên sao Hỏa thổi lửa vào quả cầu sắt lúc thì cháy đỏ rực lên như Mặt Trời lúc thì trong suốt long lanh một màu hồng lục đá đỏ Văn Lang. Ngài đeo găng tay chống bỏng, khoác áo chống cháy, khệ nệ ôm quả cầu sắt đỏ lửa ấy, đi một bước từ đỉnh núi Tam Đảo đến đỉnh núi Vân Đồn bộ Ninh Hải:
-Con cá lạnh khổng lồ Bắc Hải quyền bá kia! Có ta tiếp ngươi đây!
Ngư Tinh lao đầu lên, há cái mồm tối om, thật to đón mồi. Vừa đúng tầm, Lạc Long Quân ném quả cầu lửa bay vòng cung trúng giữa miệng tua tủa mác nhọn hoắt. Ngư Tinh nuốt chửng luôn ngôi sao hồng ngọc, đâu có ngờ quả cầu sắt nung đỏ bùng lửa cháy. Cháy vòm miệng. Cháy họng. Cháy thực quản. Cháy dạ dầy, cháy ruột non ruột già. Cháy gan cháy thận... Hỏa khắc thủy khiến Ngư Tinh đau bụng lửa, sôi réo xèo xèo, nổi cồn hòn báng, quằn quằn quại quại. Biển động sóng gầm. Triều dâng. Tưởng như trời sập đất tan. Bỗng một tiếng nổ long trời. Xác Ngư Tinh vung vãi xương thịt rơi tứ tung trên mặt biển sóng khói mịt mờ. Khi tan đi, mặt biển trở lại hiền hòa phẳng lặng sáng trưng một tấm gương màu ngọc bích với những sơn thạch nổi lên nhấp nhô muôn hình vạn trạng nhũ đá long lanh thật kì diệu. Do nửa cá nửa rồng, nên cái đuôi đứt ra còn để lại bây giờ là đảo núi Bạch Long Vĩ. Lũ lâu la hải cẩu tan xác theo Ngư Tinh, ngày nay còn nổi lên đảo núi Đầu Chó... Vùng non nước này, người đời gọi là vịnh Hạ Long kì quan tuyệt mỹ của thế giới.
Ngư Tinh diệt rồi! Lạc Long Quân cho đúc thuyền đồng thuyền sắt với những cánh buồm do bà Âu Cơ dệt sặc sỡ như đàn bướm biÓn tô đẹp thêm cho non nước Hạ Long chim trời cá biển bay cùng mây...
Hai trái núi do Hùng út Sơn Tinh ném thành đảo Đài Loan, Hải Nam ngày nay. Bức thành Đông Bắc núi chồng núi, rừng đắp rừng, cây cối lâu đời hóa thạch thành mỏ than khổng lồ Quảng Ninh bây giờ. Con đê đại lục Đông Nam còn nguyên dấu tích là dẫy Trường Sơn xương sống của Tổ Quốc. Ngọn núi Lạc Long Quân đứng ném quả cầu sắt nung đỏ tương truyền là núi mà vua Lê khắc thơ ở Cửa Ông. Những cánh rừng sú vẹt đằng ngoài, chàm đước đằng trong do Hùng cả trồng cây, Hùng xây rú tạo ra. Vịnh Hà Nội ngày ấy nay là tam giác châu thổ Hồng Hà cũng bởi Hùng đếm cát, Hùng tát bể, Hùng kể sao, Hùng đào sông dựng nên. Người đời còn kể rằng hồn ma Ngư Tinh và con cá Mập sứt môi theo phò Thủy Tinh bị Hùng út Sơn Tinh đánh đuæi ném theo một chùm núi đè xuống thành quần đảo Hoàng sa, Trường Sa...
Lê Quốc Hùng