.. ....... .... ..... .... ...
Sáng chủ nhật tuần qua, trên đường về nhà sau khi đi tập thể dục, tôi thấy một người đàn ông thổi chim trên đường Thành Thái (quận 10 ,thành phố HCM). Chỉ trong vòng mươi phút ,ông ta thổi rơi 5 ,6 con chim sẻ .Tội nghiệp mấy con nhỏ bé quen lệ trời tờ mờ sáng còn ” ngủ nướng” trên cành cây , đâu hay biết mạng sống của chúng sắp bị tử thần lấy đi . Những con chim vô tội đó vô tội rơi bộp xuống mặt đường, sã cánh nằm yên chỉ sau một hơi thổi nhẹ nhàng từ miệng người thổi chim truyền qua cái ống nhôm..
Không phải chỉ mình tôi mà cả gần chục người khác cũng hiếu kỳ tụm lại quan sát người thổi chim .Ông ta trạc ngoại tứ tuần ,đầu đội cái mũ vải dân phòng màu hạt dẻ ,áo pyjama xám ,quần tây cụt ống, chân đi giầy vải,lưng đeo cái can nhựa để trong bao nylông mầu xanh nhạt .Tất cả đồ nghề thổi chim của ông chỉ có một cái ống nhôm dài chưa quá 3 mét và một nắm đất sét dẻo trong túi quần để mỗi lần thổi thỉ thò tay véo một tí cỡ hạt ngô vo tròn lại cho vào đầu ống nhôm .
Khi thấy không còn chim trên những cây trồng trước Học viện Quân y ,người thổi chim cắp cái ống nhôm nơi nách, lững thững đi về phía đường Tô Hiến Thành.Tôi rảo bước đến cạnh trò chuyện khen tài thổi chim hiếm thấy .Như được bắt trúng mạch ,ông ta khoe trong thành phố Sài Gòn chỉ có mình là người duy nhất làm công việc này.Không chỉ bắt chim sẻ , ông bảo khi ra ngoại thành những con chim nặng 3 ký cũng thổi rơi luôn.
Tôi đế thêm :
_ Tụi trẻ con mà nhìn thấy ông thổi chim hay như vầy chắc chúng thích thú rủ nhau bắt chước quá !
Ông cười lắc đầu :
_ Bắt chước à ? Không phải chuyện dễ ,tưởng thế mà làm không được đâu !
Nói rồi ông xăm xăm bước không để tôi kịp trao đổi gì thêm.
Tôi nghĩ người thổi chim này từ miền Bắc vào vì thuở bé sống tại Hà Nội tôi đã từng chứng kiến lớp thiếu niên đàn anh của mình bắn chim sẻ ,chim mía bằng ống xì đồng. Nhưng bắt chim theo kiểu thổi ống đồng thời ấy chỉ có tính cách tiêu khiển mua vui như một trò nghịch ngợm của tuổi ấu thơ mà thôi.Việc bắn những con chim sẻ trên đường phố Sài Gòn bây giờ mà tôi chứng kiến lại là một công việc , một kế mưu sinh nhằm kiếm chác món nhậu hoặc thêm thắt cho bữa cơm bớt đạm bạc khi gia đình đang hoàn cảnh khó khăn sau đại dịch Covid-19.
Nhưng ngẫm suy kỹ thì lợi bất cập hại, bởi việc thổi chim đó ảnh hưởng xấu đến môi trường sinh thái thành phố . Có lẽ nào đang khi cả nước đang hưởng ứng hàng loạt sự kiện bảo vệ môi trường như “Giờ Trái đất”, “Tháng Thanh niên hành động vì môi trường ”…thì chúng ta lại có thể thờ ơ trước sự kiện hàng ngày mấy chục con chim sẻ đều đặn bị " lên mâm". Thử hỏi bạn có buồn và thất vọng không khi mai này chẳng còn được thấy những con chim sẻ hồn nhiên nhảy nhót trên hè phố lúc bình minh hoặc ngắm chúng xào xạc tìm gọi nhau đi ngủ dưới mái hiên nhà hay chui vào các tán lá lúc hoàng hôn ? Thành phố bê tông hoá, chung cư hoá đang là xu hướng hiện nay .Một khi con người đánh cắp khoảng không của những chú chim sẻ, cũng là cái khoảng dịu mát của tâm hồn thì đáng buồn xiết bao . Nếu mỗi ngày bạn được ngắm nhìn cảnh chim sẻ sà xuống ăn những hạt xôi thừa ,những hạ gạo vung vãi trên hè phố thì hẳn bạn sẽ dịu bớt đi rất nhiều những âu lo bộn bề do đời sống mang lại. Mong lắm thay những ai đang sát hại những con chim sẻ đường phố hãy suy nghĩ lại việc làm của mình,đừng vì chút lợi nhỏ nhoi mà tàn hại lũ chim sẻ , những sinh linh dễ thương vô tội.Hy vọng các cơ quan chức năng quan tâm ngăn chặn họ và tìm cách bảo vệ loài chim sẻ để giữ gìn vẻ đẹp của thành phố.
Mru Thăng