MÙA HẠ XƯA
Mùa hạ xưa còn lắng đọng nơi tôi đó
Tháng năm dài cuốn đi mãi tuổi thanh xuân
Ngược thời gian... tôi tìm lại bóng hình mình
Và bóng xưa... hình người... con gái ấy
Ánh mắt... lời tình... em gửi ở xa xôi
Hương con gái... thêm... làm tôi bối rối
Nhành hoa phượng... như nhắc lời muốn nói
Tuổi học trò... mãi dè dặt trong tôi
Bao mùa hạ... rực chiến tranh lửa đạn
Giảng đường là bạn... cứu cánh lứa thanh niên
Sợ thi rớt... phải lên đường quân dịch
Cuộc tình tôi... cứ quanh co khuất lối
Cháy nửa vời... còn trong sáng tinh khôi
Và thế rồi... tôi mất em... mùa hạ
Sài Gòn thành LẠ... vào đúng sáng Ba Mươi (30/4)
Đời đẹp tươi... nay bỗng tối mịt trời
Đất nước ơi... quê hương thời ly loạn !
Cuộn đan trong... bao dòng người tị nạn
Em bỏ BẠN... rời Tổ Quốc ra đi
Còn trí thức như anh... sẽ được những gì
Ở thời kỳ... chuyển giao... của đất nước ?
Đời lam lũ... dưới lề đường... chẳng được
Sống vô thường... thời mậu dịch phiếu tem
...
Rồi dòng đời... sóng cuồng lưu... trôi nổi
Áo thư sinh... nắng bụi... đã điểm màu
Ở hai đầu... nơi nửa vòng... trái đất
Hương vị tình đầu... vẫn tắm mát hồn tôi
(My Trip sáng tác dựa trên nguyên mẫu của: NHN)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2022 00:32:06 bởi My trip >