Huỳnh Văn Khiêm
-
Số bài
:
4
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 09.11.2005
|
Những vần thơ của Huỳnh Văn Khiêm
-
15.11.2005 13:44:01
THÁC LŨ Dòng cao sóng thần xuyên thủy phủ Trăm dặm trút xuống tựa khói bay Ngàn cây cổ thụ không đất trọ Trăm thước ba đào ngập trời mây Rút vội năm xưa dòng chảy xiết Trăm năm mới bắt đầu từ đây Thôi đành phận thủy thủ nhà dân Kiếp này đâu chỉ biết bến Sông? TÂM TƯ LỮ KHÁCH Phong cảnh miền Trung vạch chiều ngang Tựa hồ dân xứ lánh nạn chung Mưa dầm sơn điếm nhìn không thấy Gió bắc kèo dù bật chẳng lên... Trời rộng khói tỏa hàng nhạn nghiên Sao dời ánh thu ngang đầu ghềnh Chim làng cớ chi đến chốn này Để khiến tâm sự nhớ về quê! HỒN THU (1) Non thu dưới rèm màu xanh biếc, Nghìn lá sen củ vẫn thơm tho. Cúc gần tiết thu gió tây giật, Tuổi năm xế già ngại sầu vương. Hương hỏa chuyên cần sức nguyện thưa, Đề cầu chưa tỏ chí Tương-Như. Đêm khuya dần cạn khêu bấc tùng, Ngồi xổm bên rèm nghe tiếng thông! HỒN THU (2) Thiếu phụ bên lầu ngồi gẩy tranh, Một năm hoa vụ tàn trong mưa.... Ngạn quê khó gặp hai Hàn - thực, Nhuận lẻ nay nhầm tiểu Trùng – dương! Gió lùa sen lục mưa bay dập, Đùa nghịch năm này giáp tý thu. Dưới làn mây khói tẩy ánh mắt, Sóng gió biển lặng một đêm tàn. VẤN VƯƠNG (1) Lá rơi soàn soạt mé ngoài hiên, Văng vẳng tiếng người đêm chửa tàn. Bịn rịn xuân tình lòng khó dứt, Tần - nga tiêu sử quyện vào nhau. Đông bay bá lao tây bay yến, Chức nữ Hoàng – cô lại gặp nhau. Còn nhớ chàng Phan xe ném quả, Ai thấu phong tình một nỗi riêng! VẤN VƯƠNG (2) Hoa tiên truyền chữ lời thơ đẹp, Nến bạc nở hoa giấc mộng say. Ví hỏi tương tư bao giờ dứt, Trừ phi hai bên gặp mặt nhau. Đời người bao phen nở nụ cười, Hoa lê bên trái ánh trăng trong. Thước kiều vời vợi sông uống khúc, Chăn trâu Chức nữ đêm gặp nhau! Tác giả : Huỳnh Văn Khiêm
|
|
toilatoi_2983
-
Số bài
:
10
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 12.11.2005
- Nơi: Tp. HCM
|
RE: Những vần thơ của Huỳnh Văn Khiêm
-
16.11.2005 15:13:41
Cũng hay hay! Cơ mà đây là diễn đàn yêu cầu mà nhỉ????
Thạch Thảo tím thu ngày ấy Người ta ngắt đi chết một mối tình Ta cắm hoa Thạch Thảo ngỡ như mình Dìu đứng dậy một mùa thu ngất lả
|
|