Mình đã trải qua một ngày cực kỳ mệt mỏi . Nhà của mình vốn đã cũ rồi, nên đại khái là mọi thứ lần lượt phải thay . Mình lại rất thích tự làm ...thế nên khi vòi nước ở phòng tắm bị rỉ nước, mình đã coi youtube và thấy cũng khá dễ, nên đã chạy ra Lowe's, tiệm này thì cái gì cũng có hết, nên mình mua vòi nước về tự thay ...chuyện cũng không đáng nói gì, có điều mình lở tay vặn hơi mạnh nên nó hư luôn cái phần chỉnh nước ở phía trên, mình lúc đó không nghĩ tới cần phải khoá hệ thống nước trong nhà, vì mình vốn là không nghĩ sẽ đụng tới nó ..ai ngờ nước chảy ra không làm sao tắt lại ..đúng là ....mình chẳng biết làm gì ..gọi chổ điện nước nhờ khóa dùm vì mình đã đi khắp ngõ ngách trong nhà vẫn không tìm ra được chổ khoá nước ...chổ điện nước thì họ bảo sẽ đến nhưng cũng không thể đến liền ...Bí quá mình phải gọi mẹ hỏi xem anh Nhật , người hay sửa mọi thứ trong nhà ....Cuối cùng mẹ thảy số điện thoại của anh Quân , bảo mình gọi xem anh ấy có giúp gì được không . Mình thấy hơi lạ, ngày xưa đúng là anh Nhật sửa điện nước sao bây giờ lại là anh Quân, em của ảnh ...mình cũng không hỏi mẹ cho kỷ, mình gọi thì mới vở lẻ ra ...con người của mình đúng là tệ hết chổ nói ....mình gọi anh và bảo :
- Chào anh Quân, em là Q ...em .....là ....
Lúc này mình mới biết bản thân mình tệ cở nào, cả việc mình là ai cũng chẳng biết làm sao để nói . Mình vốn rất ít khi đi ra ngoài , nói đúng hơn là không hề đi ra ngoài . Ngoài việc đi làm, đọc truyện , viết ...linh tinh, mình không thích đi đâu nữa . Mình thấy cuộc sống đã quá bận rộn, mình làm gì có thời gian để đi đâu , nên hầu như tất cả mọi người ở đây điều không biết mình là ai , nhưng nếu nói là em của chị mình hoặc con của mẹ mình thì ai cũng biết chị và mẹ là ai , vì họ giao tiếp rất rộng ...
Sau đôi giây do dự, mình tiếp :
- Ý chết, em là con của ai đây trời ...?
Bên đầu giây kia mình nghe anh cười ngất , giọng cười cũng khá thoải mái . Hoặc cuối cùng anh ta nghĩ trên đời này thật có một giống người như thế này sao . Nhưng cuối cùng mình nói :
- Em là em của chị XXX ..., em lở tay làm hư vòi nước nhà em, mẹ bảo anh có thể giúp được, nên đã cho số điện thoại của anh cho em gọi .
Bên đầu giây kia một giọng nói khá đẹp . ( Mình vốn hay để ý âm thanh của giọng con người nên khi nghe được một giọng khá đẹp thì cũng hơi bị để ý ), anh bảo :
- Em hãy gởi địa chỉ của em đi, anh sẽ đến ngay .
Mình dạ và anh tiếp :
- Sao em không khóa hệ thống nước trong nhà,
- Dạ em tìm khắp nơi những chẳng thấy ...
- Nhà em xây năm mấy , khoảng 2000 gì đó không
- Dạ nhà em hơi bị cũ ạ ...
- Em ở khu nào ?
Sau khi nói cho anh biết mình ở đâu, anh bảo :
- Thế nhà em không cũ lắm đâu, nó có đồ khoá nước mà ..
- Nhưng ..em tìm không ra ....
Anh nói sẽ đến ngay lập tức ...bảo mình chờ một tí .
Khoảng 20 phút sau khi anh đến, bên ngoài mưa rất lớn , mình thấy anh ở ngoài tìm chổ khoá nước, nên mình mang dù ra ...anh bảo :
- Chổ khoá nước không có ngoài đây, vậy là trong nhà em rồi , để anh vào xem thử
Anh đi thẳng vào trong phòng tắm nọ , cái nhà tắm đó đúng là ở phía cuối nhà, khi bước vào quẹo một cái, rồi đi thẳng sẽ thấy ......trời ạ lúc này mình mới vỡ lẻ ...mình ngại ngùng nói :
- Ý chết, em quả thật quên là em có phòng tắm này, em lười dọn dẹp, nên em chỉ dùng duy nhất một phòng tắm thôi, còn phòng này em hình như quên bẳn là nó đã hiện diện trong nhà em ...
Anh nhìn mình như người ngoài hành tinh, mình đúng là ngượng hết chổ nói .....đúng là ...nếu như trong phim mà có tình huống này thì bảo đảm người ta sẽ chê nhân vật ấy là vô lý hoặc đạo diễn hoặc cốt truyện và tình huống không hợp logic ...nhưng thật sự là nó có thật đấy ....và nó xảy ra sờ sờ trước mắt mình ấy ....mà mình lại là nhân vật ấy ..
Sau khi anh khoá nước , anh vào phòng tắm thứ hai xem và bảo :
- Em chờ anh một chút, anh chạy ra chợ mua vài thứ cần thiết .
Mình gọi mẹ kể lại mọi chuyện mẹ bảo :
- Con đúng là tệ quá,
Mình cười ngất bảo :
- Chưa đâu mẹ, khi gọi anh ấy, con còn không biết con là con của ai nữa kìa ..
Vốn mình thường hay gọi mẹ là Sandy, nên mình không biết thiên hạ ngoài kia gọi mẹ bằng gì, mình vốn chẳng bao giờ đi ra ngoài ....mình hỏi mẹ :
- Mẹ này, ngày xưa không phải anh Nhật sửa nước sao , vì sao bây giờ lại là anh Quân, mà sao anh ấy nhìn khác nhỉ ...
Mẹ người ngất bảo :
- Ngốc ơi, đó đâu phải thằng Quân em của Nhật, nó là rể của dì Thanh ở sau nhà mẹ , nhớ lúc trước con làm mấy thứ linh tinh cho bà ấy không ?
- À hèn gì ...., con mém xíu đã hỏi ảnh sao khác với ngày xưa, may là chưa mở miệng ...
- Thế anh ấy gọi mẹ là gì ?
- Cô Năm ...
- À ...sao mẹ lại là cô Năm ?
Thật sự thì mẹ mình là thứ ba, ba của mình mới là thứ Năm, mà mẹ và ba đã ly dị cả hàng tá năm, sao lại phải dùng thứ của ba mình nhỉ .... Mình cúp máy với mẹ vì anh Quân đã trở lại .
Mình theo anh vào trong phòng tắm và xem anh sửa mình hỏi :
- Anh làm nghề này bao lâu rồi ?
- Từ năm 1993 lận ..
- Anh không ngán à ?
- Nghề của mình mà em, lúc trước anh đi làm hãng, nhưng anh nghỉ hưu ở hãng rồi, bây giờ anh tự mở công ty riêng nên thích .
- Thế lúc em gọi anh còn làm à ?
- Không anh trên đường về ?
- Anh làm luôn cả thứ bảy ?
- Chủ nhật anh cũng làm ..
- Anh siêng thật đấy ....
- Ừ thì có nhiều khi không làm kịp, mình phải làm cho xong , nên hai ngày cuối tuần làm bù .
- Ngoài việc sửa nước , anh còn biết gì nữa ?
- Anh hầu như làm được mọi thứ trong nhà .
- Thế nếu em nhờ anh sửa phòng tắm lại, em không thích phòng tắm này cho lắm, thế em phải trả anh bao nhiêu ?
- Vật giá bây giờ hơi đắt hơn trước đấy em ..
Nói đến đây anh hỏi :
- Hai con óc của cái này khi em mở ra rồi để đâu, cho anh xin lại ...
Mình chạy lấy hai con óc, tiện tay đưa cho anh cái con vít . Anh hỏi :
- Sao mấy thứ này mà em cũng tự làm thế ..
- Tại khi em gọi họ bảo đến xem thôi đã phải trả $200, em xem trên youtube thấy nó bình thường nên nghĩ có thể tự thay ..ai ngờ ...
- Ừ mấy cái này đáng lý cũng dễ, nhưng lở tay cái thì cũng hơi phiền ..., với lại nó cũ rồi, nếu em muốn thay như cái em mua thì phải đục tường và cắt bỏ cái phần này ra, xong mới làm được .
Anh vừa nói, vừa chỉ tỉ mỉ từng thứ bảo mình phải làm gì và làm gì .....
Thấy anh nhìn xuống gạch ở phòng tắm ....mình biết nó xấu xí, thật ra thì phòng tắm là phòng đầu tiên mình thực tập lót gạch, cho nên hơi xấu ..mình cười bảo :
- Gạch này em tự lót, nên hơi xấu, em tự thay cho nguyên cái nhà á .
Anh cười bảo :
- Thế là giỏi rồi ...
Mình cười nói :
- Thôi tính tiền cho em đi ..
- Em trả anh XXX được rồi .
Mình bảo anh chờ mình đi lấy tiền, mình đưa thêm cho anh, anh không lấy , mình cười bảo :
- Tối thế mà anh còn đến giúp, coi như là may mắn của em rồi , không có anh chắc em phiền lắm, ngoài kia họ lại lấy tiền nhiều ghê ...chẳng những thế mà họ bảo tới thứ hai mới tới được, bây giờ thì mới có thứ bảy thôi .
Cuối cùng anh cũng nhận, mình cám ơn anh rối rít ....Tiễn anh ra cửa xong, mình gọi mẹ , và cám ơn mẹ đồng thời nói cho mẹ biết số tiền phí và cộng thêm tiền mình trả thêm, mẹ bảo :
- Con điên à, trả chi lắm thế ...
Mình cười bảo :
- Tối thế mà người ta giúp là đáng mà ...
Mẹ lại cười mình một trận vì nhớ lại sự ngốc nghếch của mình . Mẹ bảo :
- Thuận nó nói con tệ đúng là không sai chổ nào cả
Mình cười ngất bảo :
- Vậy chứ trong hãng không có con là ảnh tiêu đời á .....
Nói cho vui thôi, quả thật mình tệ quá . Nhưng lại có sao , mình chẳng thấy phiền hà gì cả . Sáng giờ chạy tới chạy lui, mình quặm chỉ có hai khoanh bánh mì buổi sáng thôi ...quên luôn cả ăn đấy ...mà lại không thấy đói ...chắc có thể vì mình rất mệt ..nhưng bây giờ thì lại rất đói rồi ....