trò chuyện với mình
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 21 trên tổng số 21 bài trong đề mục
thu nhớ 16.09.2022 09:23:03 (permalink)
Mình không hiểu sao mỗi ngày mình phải nhảy mũi đôi ba lần thì mới chịu, mà nó phải rất lớn, tại vì mình ở riêng góc trời của mình mà ..có gì phải ngại ..thế nhưng, mỗi khi nghe tiếng nhảy mũi của mình là mấy nhóc lại thét lên ..
- OMG ......
Ok, lại có gì .đâu .mình quay  qua nhỏ Deshae nói :
- Có khi nào tôi vô tình nhảy mũi rồi ngay cổ tôi sẽ thủng 1 lổ thật lớn không ? 
Nhóc cười rung cả hai bờ vai bảo :
- Làm sao có thể được 
Mình biện minh :
- Thì âm thanh lớn ấy mà, có khi làm vỡ mội thứ
Nhỏ cười ...

Trời ạ, thế mà tối qua mình lại có một giấc mơ kinh hoàng ấy ...
Trong mơ, không hiểu sao các chị em của mình đều ở chung với nhau, có cả mẹ nữa, hình như tất cả mọi người đang chuẩn bị lên xe đi chơi xa, và tự dưng mình nhảy mũi rất lớn , đau cả lồng ngực ấy ...mình rất khó hiểu, mình nhìn xuống , thì giật cả mình, ui choa, mổt lổ cở đồng tiền 25 xu ở ngay ngực của mình ...mình thử ghé mắt nhìn vào thì ui thôi thấy cả phèo phở bên trong luôn ..đáng sợ thật ...mà cảm giác  đau đến thấu xương cốt ...còn có một thứ gì đó lòi ra ngoài như miếng ruột ấy ..lạ nhỉ , ruột làm sao mà văng lên cả trên lồng ngực ấy, nhưng là giấc mơ mà, mình làm sao có nhiều lý trí đến thế ..đau quá chịu không nỗi mình xoay qua nói với mẹ :
- Mẹ ơi, các người đi đi, con đi không được rồi, đau quá 
Mình xoay qua chỉ cho mẹ coi chổ lồng ngực bị thủng 1 lổ vì nhảy mũi ...
Bỗng tiếng chuông báo khức kéo mình dậy, nếu không chắc văng cả con tim ra ngoài ...

Sáng mình kể giấc mơ cho nhỏ Deshea nghe, nhỏ ấy cười rung cả đôi vai ....xong nhỏ hỏi :
- Q này, Q có ghi tên đi dã ngoại với hãng chưa ...
Mình cười bảo :
- Trời ạ, tôi không rãnh dùng ngày cuối tuần của tôi để gặp lại mọi người trong này đâu, gặp 5 ngày một tuần đã ngán đến tận cổ, bây giờ còn dùng cả ngày cuối tuần để gặp nhau sao ..hình như tôi không có sự kêu gọi đó ..
Nhỏ cười ngất bảo :
- Q nói gì ghê thế , nhưng có free đồ ăn mà ..,
- Tôi chẳng thèm đồ ăn đâu, nhưng nếu bảo trả tiền cho tôi 8 tiếng để đi chơi với mọi người thì may ra tôi còn ráng ..
Nhóc ấy cười ngất ...
#16
    thu nhớ 09.10.2022 08:44:56 (permalink)
    Sau khi nghỉ phép hai ngày trở vào làm, mình liếc dọc liếc ngang, trời ạ, 2 ngày trôi qua mà như không có gì thay đổi, hàng vẫn ùng ra đó ..mình cười hỏi chị Phượng :
    - Ủa , sao hai orders nay chưa ship thế chị
    Trúng ý hay sao đó chị Phượng cười ngất bảo :
    - Chị bắt tụi nó phải tháo ra hết làm lại từ đầu đó ...đáng đời .., làm cái gì cũng sai ...
    Mình biết tính chị khó khăn, thôi cũng đáng đời tụi nó , ai biểu cái gì cũng làm sai ....Mình chưa kịp mở máy lên thì G chạy đến bảo :
    - Cảm ơn chúa, Q đã trở lại ...
    Mình cười hỏi :
    - G cần gì sao ?
    G là Sup của tụi imaging ...hơi ....mỗi lần thấy G là mình ngán .....G nói :

    - Hàng có 375, đã shipped 50 còn lại 325, nhưng tụi production scan tag thiếu 8 cái, không cách nào tìm ra được . 
    Nghe G nói mình cười bảo :
    - Scan lại từng cái, mất chút thời gian thôi mà ...
    Mình vừa nói, vừa login vào máy, sao khi mở order ra, mình tìm được 8 cái sn#, cần scan tag, mình chạy ra ngoài production set up excel file cho G , dựa vào bản Vloop up để tìm ....mình hình như nghỉ ở nhà thoải máy quá, nên khi trở lại làm việc có xíu lộng cộng ...và không giải thích được rõ ràng, vì mình nghĩ ...ít ra G cũng phải hiểu một xíu ..ai ngờ ....
    Mình trở lại bàn của mình, sau khi làm một số việc xong xuôi, mình trở lại xem G đã tìm được chưa, lúc đó G nhăn nhó bảo scan đã xong hết rồi mà vẫn tìm chưa ra ...
    Mình bảo G đưa xem, khi tra lại thì mình muốn rụng rời ...phải nói là " lỗi tại tôi "
    Mình nói với G ...
    - Trời a, 8 cái sn# đây nè ..chỉ có điều ..G lướt qua luôn, không thấy nó ...
    Lúc đó G bảo :

    - Tại lúc nảy Q bảo là khi thấy "N/A " thì mới là sn# cần tìm, chứ Q đâu nói là "0" ...
    Mình nghe G nói xong mình muốn xỉu, trên lý thuyết thì đúng là do mình bất cẩn, đã bảo nhàn rỗi ở nhà quá, nên khi trở lại mình quên hết mọi thứ ....nhưng nếu ai biết excel và Vloop up thì cũng hiểu khi nó hiển thị "0" có nghĩa là không tìm được số liệu đồng nghĩa là cái đó cần scan lại ..hơi ..mình thở dài bảo ...với G:
    - Thôi nào, ít ra cũng biết là có, chúng ta làm lại từ đầu nào ...
    Vì mọi con số điều theo thứ tự, nên mình cứ nhân chia và tìm ra được 8 cái box đó ..hơi ..tìm xong chỉ biết lắt đầu thở dài ..đúng là ....không hiểu nổi ....
    G và nhóc nọ cảm ơn rối rích ..mình hơi có tí phật lòng bảo  :
    - Nếu lúc nảy tôi nói rõ xíu, chắc mình không tốn công thế ...
    Nói đến đó chợt thôi cười cho qua cho rồi, chán chết được . Chị chủ lại gởi text bảo mình vào họp, do hãng đổi tên, đổi luôn cả đại lý mua đồ dùng cho hằng ngày . Ngày xưa mua ở Office Depot, giờ thì mua ở Staple ...thế là vào team xem bà nọ chỉ dẫn cách đặt mua hàng ra sao và bla bla ..cũng trôi cả 45 phút . Đang sắp xong thì Mounir lại nói với chị chủ là cần mình ...giúp một số việc . Thế là sao khi team xong, mình lại xem Mounir muốn gì . Sau đó vì hơi có chút bất mãn với mấy đứa vừa nảy nên mình ấm ức nói với anh Thuận :
    - Lính anh tệ quá ....

    Mình thuật lại cho anh nghe ..anh cũng gật đầu bảo :
    - Ui nó tệ đến thế sao ..
    Ừ ...
    Đang thao thao bất tuyệt với anh, thì Mounir giận bảo mình giúp nhanh lên, mình bảo cho 5 phút , hắn lại giận lẫy bảo :
    - Thôi được, tôi tự làm cho xong ...
    Mình và anh Thuận chỉ cười ..
    Đúng là ....nguyên buổi sáng có những việc vô cùnh vô lý ....cũng may là lúc nó bảo chị chủ cho mình qua giúp nó, chị chủ bảo không được, chứ nếu không bây giờ mình chắc lên bờ xuống ruộng rồi ..anh Thuận bảo :
    - Tính đàn bà quá em hén ..
    Mình cười ...bảo :
    - G, anh và nó là hung thần , em không ưa cả ba ...cứ sai em như nô tì ấy ....vô duyên, vô lý ....vô pháp, vô luân ...

    Anh cười ngất bảo :
    - Sao có cả anh trong đó :
    - Tại anh là chủ mà mướn mấy ôn thần, nên người cực lại là em ....mấy lần trước hứa mua nước mua quà, cuối cùng lại chẳng mua gì cho em ..
    - Chà nhỏ này, nghỉ một hơi vào, chọc giận tụi kia giờ xoay qua tính nợ với tui kìa trời ...


    Mẹ bảo mình là chân sai vặt ấy, mình bảo ...ai biểu con mẹ ngu thì ráng chịu ...
    Đang ngồi nhìn thấy Alex lại train 2 đứa mới làm VR Bundle . mình nói với Deshae :
    - Nhớ lúc nhỏ Hillary hỏi là cuối năm mình được nghỉ ngày nào thì tôi bảo nó là làm được tới đó hẳn tính không ?
    Nhóc cười ngất bảo "
    - Đúng, lúc ấy Q nói với Hillary là chưa chắc cô ấy sẽ làm tới tháng 11 đâu hỏi chi cho mệt ...
    Cả hai đứa phá lên cười, đúng vậy, hôm bửa thứ hai mình vừa chuẩn bị ra về gặp nhỏ ấy, nhỏ ấy ôm mình lưu luyến lắm, bảo thứ năm là ngày nhỏ ấy có việc khác , mình biết sẽ không gặp lại nên cũng ôm tha thiết lắm ....hihihi ....
    Nhóc Deshae tò mò hỏi :
    - Sao Q không tìm việc khác, ở đây chán chết luôn 
    Mình cười bảo ...:
    - Ở đây là chân sai vặt, qua chổ khác là gì nhỉ ...?
    Nhóc bảo 
    - Q biết nhiều thứ mà ..

    Mình cười bảo :
    - Lý do nhóc thấy tôi biết nhiều là vì hãng mình mướn toàn là những người không biết gì, thế nên tự nhiên thấy bọn mình hơn họ thui, chứ thiên hạ ngoài kia đâu tệ đến thế , với lại làm ở đây thoải mái, muốn gì được đó, ngu sao đi...ngoài những người vô lý ra, tôi lại chẳng bị gò bó gì, nên hơi bị lười ra ngoài kia tìm sóng gió á ...
    Nhóc cười bảo :
    - Q thì tốt rồi, tôi thì chẳng thích ở đây tí nào ...
    Mình cười bảo :"
    - Ai đi làm mà thích hãng bao giờ, tôi chẳng thích nhưng tại ai biểu mình tệ quá, lúc trẻ ăn chơi quá nên giờ đành phải làm những việc mình không thích ...nhưng này nhé, nếu tôi cố gắng chăm chỉ một xíu, có thể nghỉ hưu sớm đấy nhóc, lúc đó tự do tự tại ...nhưng nghĩ lại ...chẳng biết ngày mai thế nào .....
    Nhóc cười méo miệng .....

    Mãi tới 2 giờ mình mới đi ăn trưa ...đã bảo công việc của mình rất nhàn rỗi, đại khái là làm như không làm, chỉ là phải chạy lạng qua lạng lại , giúp ai cần giúp ....thế mà cũng trôi cả một ngày ...thấy anh Thuận cũng mới ra ăn ...mình cười cười hỏi :
    - Thuận này, cho em hỏi tí nhá ...
    Anh nhìn mình với  đôi mắt châm chọc, có lẻ anh biết chẳng có chuyện gì tốt lành từ mình ra ...
    Vì tại bởi mình nghe mẹ và anh Thuận nói về người yêu bé nhỏ của anh Chính ...Gọi là anh nhưng thật ra chú ấy lớn bằng tuổi mẹ mình, mình lại thích gọi tất cả mọi người là anh và chị thôi ...mình thường bảo tụi làm chung là mình là em gái của mẹ, không phải con ....
    - Em muốn biết là ...cở tuổi anh Chính, còn yêu đương sao ?
    Anh Thuận cười ngất bảo ...
    - Em vô duyên thật, người ta yêu được thì yêu ...như anh đây cũng cần tình yêu lắm đó ...
    Mình cười ngất bảo :
    - Em thì không cần tình yêu, em cần có người đóng góp tài chính thôi ..
    Anh cười ngất bảo :
    - Chơi kỳ thế ..! 




    #17
      thu nhớ 09.10.2022 21:58:26 (permalink)
      Hôm thứ hai, đang login vào workday xem lại ngày nghỉ của mình để chắc chắn không nghỉ lộn ngày ...sau đó mình hỏi Jimmy :
      - Jimmy, ngày bệnh của cưng còn bao nhiêu ngày ?
      Jimmy rất đáng yêu, mỗi khi hỏi câu gì thì nhóc cứ xoay cả người 360 độ để trả lời . Mình thì lười lắm, có đôi khi còn không thèm ngẩn đầu lên nữa kia, ở quanh đây có ai lạ  đâu, nghe tiếng bước chân cũng đã biết được họ muốn hỏi gì hihihih (xạo ghê ) 
      - Còn 6 ngày ạ !
      - Jimmy có định dùng không, gần cuối năm rồi, nó sẽ tự động tan thành sương khói đó ...
      Jimmy nheo mắt có vẻ suy tính lắm, xong nói như hỏi :
      - Ngày bịnh thì làm sao lấy được ....
      - Thứ sáu này tôi trở lại làm, lúc đó Jimmy ở nhà cứ gọi vào bảo bận, muốn dùng ngày nghỉ là ok thôi ...
      - Được sao ? không cần hai tuần xin phép à ?
      - Ngày bệnh mà, có phải nghỉ phép đâu mà cần 2 tuần ..

      Jimmy cứ như nho sinh thời cổ đại ấy, chuyện gì cũng chẳng quyết đoán được, trời ạ nhắc mới nhớ ....Mấy tuần trước xe Jimmy hư, sau khi mình nghỉ cả tuần vào mới nghe Jimmy nói là phải đứng đợi ở sa lộ 5 tiếng để chờ xe đến kéo .....Mình bửa hôm đi bộ 2 tiếng để mua bình cho xe đó là chọn lựa của mình, vì mình không thích làm phiền ai cả ...thế còn Jimmy, trời ạ , mình chỉ lắc đầu không dám hỏi thêm gì, sợ có khi mình còn la cho Jimmy một trận nữa đấy (nhưng nói thật mình cũng là hủ nho như Jimmy đấy , chỉ là nho già và nho non thôi ..hihihi ) . Jimmy là cháu ruột của anh Thuận ...nhưng hai cậu cháu hình như chẳng bao giờ trò chuyện, xong mình hỏi :
      - Hôm nay ai đưa Jimmy đi làm thế 
      - Dượng đưa đi ạ ! Chiều thì cậu đưa về ...
      - Xe của Jimmy sao rồi ..
      - Hình như nó còn nằm ở nhà, chẳng biết tụi kéo xe có đến đưa nó đi chưa ?
      - Sao Jimmy không gọi thử ..

      Nói đến đây, nhóc nhăn nhó, gảy đầu ôi đủ thứ hành động, xong nhóc nói :
      - Q biết mà, mình đâu mang điện thoại vào được ...
      Trời ạ .....nghe Jimmy nói xong mình chỉ biết thở dài .....đúng là hủ nho cổ đại ....Mình phải dùng 1 giọng nói rất nhẹ nhàng và cố giữ cho gương mặt rất bình tĩnh để không khiến hủ nho ấy đau lòng ...mình nói :
      - Cưng ra ngoài locker, lấy điện thoại gọi ....
      Jimmy tròn xoe đôi mắt, hỏi :
      - Được sao ?
      - Ai cấm đâu ....Với lại đáng lẻ Jimmy nên dùng số điện thoại bàn của mình, như vậy cần gì thì dễ ....
      Thế là hủ nho ấy cuống lên ...chạy ra chạy vào ...Xong còn trình báo cho mình biết nữa cơ chứ ....điệu bộ của hủ nho ấy rất đáng thương, như muốn nói nhưng lại không biết phải nói sao ...mình cười cười hỏi :
      - Họ đến đem xe đi chưa ...
      - Theo lý thì xe sẽ sửa thứ bảy ...nhưng anh sửa xe bảo ảnh phải đi đám cưới, thế nên ảnh đã làm xong rồi ....

      Kỳ nhỉ, đáng lý phải vui chứ sao nhóc loanh quanh bối rối thế ..mình mới nói :
      - Thế thì tốt rồi, Jimmy có nói với anh Thuận là cần phải về sớm không ?
      Hủ nho cổ đại ấy gảy gảy đầu, như chẳng biết làm gì ..mình mới nói luôn :
      - Hôm nay anh Thuận có vài vấn đề rất khó có thể về sớm được, chẳng phải Jimmy bảo dượng ở nhà rảnh rỗi sao, gọi ổng lên rước đi ....
      Đôi mắt Jimmy sáng lên, rồi lại quẹo cổ cười nhăn nhó :
      - Xíu nữa đi ăn, Jimmy sẽ gọi cậu ..
      Cuối cùng mình cũng phải quay 360 độ với hủ nho đó ..mình nói :
      - Jimmy này, hôm nay công việc không nhiều, Jimmy đưa hết cho tôi làm cho, lập tức chạy ra ngoài lấy điện thoại gọi dượng, từ nhà Jimmy đến đây là khoảng 45 phút đó, anh sửa xe lại bảo hôm nay đóng cửa sớm, khi dượng lên đây thì cũng đã 1 giờ, Jimmy và dượng đến đó cũng khoảng 2 giờ , ...có thể ba giờ nếu gặp giao thông trục trặc, giờ đó người ta sắp đóng cửa rồi ...
      Hủ nho cổ đại ấy như rất ngại không muốn đi, nhưng nếu không đi thì có lẻ thứ hai cũng chưa có xe ...mình lấy hết giấy tờ trên bàn nhóc để qua bàn của mình, đẩy nhóc ra ngoài ...

      Ít phút sau nhóc trở vào cám ơn rối rít, mình nói :
      - Nhớ vào nói chị chủ biết là Jimmy phải về sớm hôm nay để lấy xe  và bảo là Jimmy đã bàn với Q rồi nhé ...!
      Hủ nho cổ đại vâng dạ đáng thương .....
      Chị chủ tính tình khó thì rất khó, dễ thì rất dễ, chị ấy không cần biết bạn làm cách nào để hoàn thành công việc, chị ấy chỉ muốn kết quả thôi . Nhưng khi đã hứa với chị rồi, thì đừng hòng thoái thoát, bạn đến chân trời nào, chị cũng lôi về phạt ...Suy nghĩ của chị cũng rất thoải máy, con người thì  cũng có lúc phải gặp rắc rối riêng tư, đại khái muốn là gì chỉ cần mấy đứa tụm nhau hỏi ý kiến, một đứa đi sớm, một đứa phải ở lại trể để hoàn thành công việc ...chị không cần biết đến ...Mình thì ham công tiếc việc, nên lúc nào cũng vận động tụi nhóc có việc thì cứ đi, mình bao chót hết ...vừa có thêm điểm, vừa có thêm tiền , lại còn tỏ ra là một người tốt ấy ...trời ạ ...chuyện tốt thế đời nào mình bỏ qua , nên mình rất hăng hái trong việc xúi giục bọn nhỏ trong mấy việc này ....Tụi nó lúc đầu ngại, riếc rồi thấy hai chữ hám tiền hám lợi in rành rành trên trán mình nên cần gì, tụi nhóc cứ nói một tiếng là xong ...công việc thì đơn giản là sắp xếp mọi thứ lại, in giấy tờ ra, đọc email ...trời ạ có phải lên bờ xuống ruộng gì chứ ...

      Hôm đó mình cũng đi ăn trễ, lại thấy anh Thuận cũng đang ở phòng ăn , mình cười cười hỏi :
      - Jimmy có nói với anh là dượng nó đến rước không ?
      - Ừ nó có nói, nhưng không nói lý do rỏ ràng gì cả, chỉ bảo xe xong cần đi lấy ....mà lạ nhỉ, sao nó không nói anh để anh viện cớ chở nó về không cần làm ...
      - Ủa nó không nói gì cho anh biết à ...
      - Không ...
      - Cậu cháu anh tệ thật đấy ...!
      Xong mình mới thuật lại câu chuyện ..hơi ...mình đúng là đài số 8 ấy ......Nghe xong anh chưng hửng nói ....
      - Cháu anh tệ thật nhỉ ...
      Mình cười cười bảo :
      - Thì giống cậu nó đó ...!
      #18
        thu nhớ 13.10.2022 09:15:34 (permalink)
        Ngày tháng trôi qua quá ư là nhanh, nhanh đến độ mình chưa kịp suy nghĩ gì thì đã bước sang tháng 10, chẳng những thế mà gần nửa tháng 10 rồi đấy . Mỗi tháng mình phải xin nghỉ hai ngày ...chẳng làm gì cả, chỉ là ngày nghỉ quá nhiều ...nếu không lấy thì nó sẽ tự động bị mất khi đến con số khoảng 180 giờ ....Mới vừa điền ngày nghỉ gởi đi thì chị chủ bảo :
        - Q có thể chọn ngày khác được không ?
        Mình cười ..! Lần nào cũng thế ....nên mình hỏi chị chủ :
        - Chị muốn em lấy ngày nào ? Mà có phải chị cũng nghỉ không ?
        - Q chọn 2 ngày nào cũng được, chị cũng không có nghỉ, nhưng tháng 11 ngày 7 và 8 nhỏ Erica qua đây, chị muốn Q có mặt nhở nhỏ ấy muốn hỏi vài thứ ...
        - Ok , em đổi ngày rồi ...
        - Q này, ra ngoài giúp Christi ship hàng dùm chị đi ..
        - Dạ ...

        Xong thở dài ...mình lười quá, lại bàn nhỏ Kellie WW lấy RF gun, mình lơn tơn đi ra ngoài ...Jesus trợn mắt hỏi :
        - Lạ nghe, sao hôm nay Q đi chậm thế ....
        - Tôi đang rất lười ?
        - Vì sao ?
        - Tôi phải ra ngoài giúp ship hàng, nhưng sao tôi lười cả việc lăn đi luôn ấy ...
        Nghe mình nói, ông cười ngất ....
        2 ngày nay không biết hệ thống gởi hàng bị vấn đề gì đó, nên tất cả hàng làm xong đều không gởi đi được, mình lười luôn cả việc hỏi vì sao ..... Chị chủ kêu đi thì đi thôi ...ngoài trời hôm nay cũng mát nên ngoài warehouse không khí cũng thoải mái, thấy Robert, Christi cậm cụi làm việc, ..đúng là tội thật, 2 ngày chơi bây giờ làm bù ...:) ...Jeff là chủ của khâu ship hàng, hỏi mình  ...
        - Q ra đây giúp Christi à ?
        - Vâng ..
        - Cảm ơn Q nhiều lắm ....à hàng trả lại Staple tôi đã làm xong cho Q rồi đấy .

        Mình cười rồi cám ơn lia lịa ...mình đang không hiểu ..ông là người hay than phiền nhất, nhưng chẳng hiểu vì sao mấy ngày gần đây có vẻ hơi lạ, mình nhờ gì cũng làm rất nhanh, chẳng những thế còn luôn miệng bảo :
        - Q yên tâm đi, tôi sẽ làm mọi thứ đúng như Q nhờ ...
        Thì cũng là chuyện rất bình thường, chị chủ bảo ông coi chọn mua mấy cái bình để chứa nước uống cho mọi người, sau khi ông chọn, email để mình mua đúng loại mà ông í chọn , sau khi mình order, đùng cái chị chủ bảo Rob lại đưa cho mình cái loại khác ....nhưng mình lại hiểu nhầm là chị sẽ nhờ bà Rachel reject cái order mình mới submit ...nên mình order luôn cái thứ hai cho nhanh  ....ai ngờ chị chủ bảo mình là tự nói với bà reject dùm, chưa kịp nói thì  bà ấy lại không hiểu vì sao duyệt luôn cả hai orders. ...làm mình phải chat tới chat lui với tụi Staple ..rồi ui thui đủ thứ chuyện ...tụi Staple lại vô cùng nhanh nhẹng, mới submit buổi trưa, chiều hàng đi trên đường chuyển đến nên mình đành bí xị ..thế là nhờ ông Jeff, khi nhận hàng đừng mở ra, vì 1 cái cần trả lại ....ui ..đúng là ...

        Ông ấy bắt đầu than thở với mình nào là phiền quá, chị chủ đúng là khó tính, sao mắc gì phải bla bla ..mình cười cười bảo :
        - Ừ tôi biết hơi nhức đầu tí, nhưng ông ráng nhớ giùm tôi, order cái nhỏ giữ lại, cái lớn trả về ..
        Xoay qua một vòng, khi mình biết hàng đã đến rồi, mới email nhắc ông lần nữa ...thì chị chủ bảo :
        - Q ơi, cái lớn giữ, cái nhỏ trả lại ....
        Mình cười hỏi :
        - Jeff lại đấu khẩu với chị à ...
        Chị chủ cười bảo :
        - Của floor mà họ muốn sao thì cứ chiều thôi ...chị không có ý kiến .....
        Hơi ...! Ông ấy không thích chị chủ, ôi mà tất cả mấy ông lớn đó có ai thích nhau đâu ...vì không thích chị chủ , nên mình cũng thường bị ông lơ là lắm ..nhờ gì phải hỏi mấy lần mới xong .....nhưng mấy ngày nay hơi lạ thôi ...
        Người ta bảo ai đó tự dưng đổi tính từ xấu thành tốt thường có lý do , ví dụ như là ...đột ngột đi mất ..hơi ...Jeff không lớn tuổi lắm, chắc khoảng 60+ gì thôi, nhưng mình để ý hơn nửa năm lại đây ông ấy rất tiều tụy ....có đôi khi tay chân lại trầy tùm lum, mình hỏi thì ông bảo do con chó ông nuôi đùa quá trớn ....cũng có thể đúng, nhưng hy vọng đừng bị vợ wa'nh là ok rồi ...:)
        Cuộc sống của cá nhân mỗi con người nếu chỉ cần gạt bỏ hết mọi thành kiến mà lắng nghe và quan sát họ thì mình thấy ai cũng đáng thương cả .... Mỗi người mỗi cảnh ....nhưng đúng là mình cũng có những cảnh riêng của mình, nên lại cũng chẳng thể để tâm hết được .....
        Chiều sau khi làm xong, ra ngoài thấy Mounir đứng đó ...gọi mình mãi ..(Uh nhóc ấy lại hết dỗi rồi ..tiếc là dỗi chỉ ba hôm thôi .....) Mình đi đến hỏi chuyện gì thì Mounir chỉ xa xa bảo :
        - Xe Jimmy bị gì thế ?

        Mình nhớ là Jimmy có bảo xe hay mất nhớt ...nên mình nói :
        - Chắc là lại châm thêm nhớt ...
        Mình không rành về xe, nhưng thông thường xe đâu thể tự nhiên mất nhớt như thế...Mounir vừa đi vừa hỏi  :
        - Sao Jimmy không chịu mua xe mới cho khoẻ
        Mình bảo :
        - Jimmy phải chăm sóc mẹ và em trai ..nên hình như không dư tiền lắm đâu ...
        - Thế còn ba Jimmy đâu ...
        Mình cười bảo :
        - Ai mà biết, chắc như tôi, chẳng được may mắn có ba chăm lo ....

        Mình và Mounir đứng hỏi chuyện Jimmy một xíu ...nhóc bảo khi về sẽ đến tiệm xem xe bị gì ....thiệt ...tình ....!
        Hôm nay Mounir lại rảnh, về không chịu về lại hỏi tùm lum tà la ...Hôm nay thì anh Thuận không đi làm, anh bảo nghỉ làm kỷ niệm 20 năm ngày cưới gì đó ...
        Xời mới đây mà 20 năm, nhanh thật là nhanh, nhớ lúc anh đám cưới chạy ngược chạy xuôi ..cuối cùng nhờ mình bưng quả dùm ..trời ạ ...mình lúc ấy không quen thân anh ...nhưng chị và em mình thì quen thân với vợ anh ..họ thì giúp bên vợ anh ..nên ảnh bảo ..:
        - Anh không có bạn con gái ..em làm ơn ...!
        Mình chẳng nhớ là mình có trả treo gì không, nhưng tấm hình chụp tận mấy chục năm trước vẫn còn ...bây giờ thì ai cũng lớn ..lớn đến độ không ngờ, mai mốt xoay qua một cái có thể thành cụ già đi mất .... !
        Hôm nay trời lại mưa ....!
        Cái lạnh của mùa này khiến người mình chỉ muốn ăn xong rồi lăn ra ngủ thôi ....Có khi nào anh thịt heo rồi hoá thân thành  con heo không nhỉ ...! 
        #19
          thu nhớ 14.10.2022 10:59:42 (permalink)
          Nhỏ Shun nhờ mình cắt vài chữ cho đám cưới của em họ ...mà sao tự dưng mình lười quá ...lại cứ vùi mình vào câu chữ ...suốt hai tuần nay thật sự cảm thấy lười đến vô cùng ...chẳng muốn đụng tới bất cứ một việc vặt vãnh nào cả ...mình biết nguyên nhân chứ ...nhưng lại  lười cả khi nghĩ đến nguyên nhân vì sao mình lười ....
          Hôm nay không biết mình thở dài thế nào đó mà Jimmy hỏi :
          - Q bị sao thế ...
          Mình cười méo xẹo bảo :
          - Tại nghĩ tới phải làm việc thêm 20 năm nửa tự dưng thấy chán thôi ...
          Nhóc ấy nghe xong cũng thở dài ...., nhóc hỏi :
          - Sao Q không ở với mẹ ....
          Nghe câu hỏi đó của nhóc mình tự dưng hết lười ..trời ạ ..ở chung với mẹ để bị quánh đòn sao ...không ở chung mà mỗi ngày mẹ giận tới giận lui mấy lượt ...có bửa mẹ gọi nói :
          - Em con cho mấy miếng sầu riêng nè ...ghé ngang lấy đi ..
          Mình lười biếng bảo :
          - Láy xe đi chán quá ...mẹ cứ đông đá đi ...

          Thế là mẹ không nói thêm lời nào ...cúp luôn điện thoại ....
          Nhỏ Deshae nghỉ vacation ...nên chỉ còn mình và Jimmy ....đang ngồi in in viết viết ...chị chủ text trong team nhắn mình và Jimmy nên chuyển thư của ông Jonh sang tụi PM ...
          Xời ...thường ông ấy luôn tự lo cho Getac , tụi mình có bao giờ rớ tới ...chẳng hiểu vì sao lại phải chuyển thư cho PM ....Mình và Jimmy mở thư ra thì thấy ổng không có gởi cho PM ....có thể ý của chị chủ là chuyển thư cho tụi PM làm việc của tụi nó ...hơi ...Jimmy hỏi mình :
          - Thế Q muốn Jimmy làm hay Q làm ..
          Mình đang lười mà, nên bảo ..Jimmy chuyển đi ...
          Ai ngờ Jimmy vừa click thì chị chủ bảo cả hai lên phòng chị biểu ...
          Jimmy nhăn nhó bảo :
          - Tôi làm gì sai à ...
          Mình cười bảo ,...sai thì đã sao ..đi nào ...
          Mình thì đi nhanh quen rồi ...Jimmy ục ịch chạy theo sao thật mắc cười ...như một đứa nhóc ....Dĩ nhiên vào phòng chị chủ la cho một trận nào là phải thế này ..nào là phải thế kia ..mình chỉ nghe thôi ...không ý kiến gì cả ..thật sự đã quen đến phát chán luôn ....
          Thật sự mình rất khó hiểu ...Chị chủ không thích tính nói năng lộn xộn của Jimmy, Jimmy thì đúng là không biết nói chuyện lại rất thật thà nên có khi rất làm phật ý người khác ...nhưng được cái siêng năng biết tự giác làm việc, cái gì mình chỉ qua một lần là nhóc ấy hiểu ngay ...chỉ tội là học về kỷ sư điện toán mà lại vào làm cái chổ chán ngấy này thì cũng tội ...chị chủ bảo Jimmy cần phải ra ngoài production làm để có cơ hội thăng tiến ...
          Hơi ..nghe cách nào mình cũng thấy chán hết ...Chổ làm của tụi mình thì thăng tiến đến đâu nhỉ ...? Ngày xưa nhỏ Celete bỏ đi là chị chủ giận lắm ....cũng kỳ thật , nếu lương không vừa ý, chổ làm không thuận tiện thì người ta xin việc làm khác ...mắc gì giận nhỉ . ...mình hỏi mẹ ...mẹ cứ cười ...bảo :
          - Có ai ngu như con chứ ...!

          Mình cười thôi .....Bị mẹ chê hoài , đôi lúc cũng thấy đúng ...mình chống trả với mẹ rằng :
          - Thôi ngu dễ sống, khôn mà không thông hiểu thì cũng chết như chơi đó mẹ ..
          Mẹ hấy mình một cái ...Mẹ ỷ nửa năm sao sẽ nghỉ hưu, nên dạo này lộng hành lắm, lại ăn nói rất mạnh miệng ...
          Mình đi ngang qua thấy mẹ và chị Phượng nói lớn tiếng ..mình chọc :
          - Trời ạ, cười nói cho dữ, chị chủ ghi điểm xấu cho xem ...
          Mẹ hấy mình một cái .......
          Mẹ và chú rất muốn về VN ở cùng cậu ...lại rủ ren cả mình ...Xời ..mình về bên ấy chắc giống như mười mấy năm trước ...khi đang ngồi chờ máy bay thì có hai chị VN ngồi kế bên bàn luận về mình ..
          - Nhỏ này người ấn à ....
          Xời ..mà phải công nhận cái nắng bên VN kinh dị thật, mình ở có ba tuần mà đen hơn cả người ấn ....thế mới hay ...còn ngay chổ xoát vé gì đó mình không hiểu chị người bắc nói chuyện vì giọng bắc đúng thật là mình nghe không được, thế là chị ấy bảo mẹ thông dịch cho mình ... xời ...chị ấy khinh mình không nghe được cả tiếng Việt ấy ....
          Vừa lười, lại gặp phải vài chuyện phiền muộn cỏn con ..lại chẳng thể có giải pháp nào cho đúng cả ...chẳng biết làm sao thiên hạ có thể nhỡn nhơ sống qua ngày nhỉ ..hay đúng thật là ai cũng luôn cảm thấy phiền muộn ....nhưng vì nó là những thứ cỏn con nên lại cũng như mình lười cả việc giải phiền muộn nhỉ ....
          Thôi ..đành xách đầu đi ngủ tiếp ...thật sự quá lười ...!
          #20
            thu nhớ 30.10.2022 08:36:03 (permalink)
            Mình đã trải qua một ngày cực kỳ mệt mỏi . Nhà của mình vốn đã cũ rồi, nên đại khái là mọi thứ lần lượt phải thay . Mình lại rất thích tự làm ...thế nên khi vòi nước ở phòng tắm bị rỉ nước, mình đã coi youtube và thấy cũng khá dễ, nên đã chạy ra Lowe's, tiệm này thì cái gì cũng  có hết, nên mình mua vòi nước về tự thay ...chuyện cũng không đáng nói gì, có điều mình lở tay vặn hơi mạnh nên nó hư luôn cái phần chỉnh nước ở phía trên, mình lúc đó không nghĩ tới cần phải khoá hệ thống nước trong nhà, vì mình vốn là không nghĩ sẽ đụng tới nó ..ai ngờ nước chảy ra không làm sao tắt lại ..đúng là ....mình chẳng biết làm gì ..gọi chổ điện nước nhờ khóa dùm vì mình đã đi khắp ngõ ngách trong nhà vẫn không tìm ra được chổ khoá nước ...chổ điện nước thì họ bảo sẽ đến nhưng cũng không thể đến liền ...Bí quá mình phải gọi mẹ hỏi xem anh Nhật , người hay sửa mọi thứ trong nhà ....Cuối cùng mẹ thảy số điện thoại của anh Quân , bảo mình gọi xem anh ấy có giúp gì được không . Mình thấy hơi lạ, ngày xưa đúng là anh Nhật sửa điện nước sao bây giờ lại là anh Quân, em của ảnh ...mình cũng không hỏi mẹ cho kỷ, mình gọi thì mới vở lẻ ra ...con người của mình đúng là tệ hết chổ nói ....mình gọi anh và bảo :

            - Chào anh Quân, em là Q ...em .....là ....
            Lúc này mình mới biết bản thân mình tệ cở nào, cả việc mình là ai cũng chẳng biết làm sao để nói . Mình vốn rất ít khi đi ra ngoài , nói đúng hơn là không hề đi ra ngoài . Ngoài việc đi làm, đọc truyện , viết ...linh tinh, mình không thích đi đâu nữa . Mình thấy cuộc sống đã quá bận rộn, mình làm gì có thời gian để đi đâu , nên hầu như tất cả mọi người ở đây điều không biết mình là ai , nhưng nếu nói là  em của chị mình hoặc con của mẹ mình thì ai cũng biết chị và mẹ là ai , vì họ giao tiếp rất rộng ...
            Sau đôi giây do  dự, mình tiếp :
            - Ý chết, em là con của ai đây trời ...?
            Bên đầu giây kia mình nghe anh cười ngất , giọng cười cũng khá thoải mái . Hoặc cuối cùng anh ta nghĩ trên đời này thật có một giống người như thế này sao . Nhưng cuối cùng mình nói :
            - Em là em của chị XXX ..., em lở tay làm hư vòi nước nhà em, mẹ bảo anh có thể giúp được, nên đã cho số điện thoại của anh cho em gọi .

            Bên đầu giây kia một giọng nói khá đẹp . ( Mình vốn hay để ý âm thanh của giọng con người  nên khi nghe được một giọng khá đẹp thì cũng hơi bị để ý ), anh bảo :
            - Em hãy gởi địa chỉ của em đi, anh sẽ đến ngay .
            Mình dạ và anh tiếp :
            - Sao em không khóa hệ thống nước trong nhà,
            - Dạ em tìm khắp nơi những chẳng thấy ...
            - Nhà em xây năm mấy , khoảng 2000 gì đó không
            - Dạ nhà em hơi bị cũ ạ ...
            - Em ở khu nào ?
            Sau khi nói cho anh biết mình ở đâu, anh bảo :
            - Thế nhà em không cũ lắm đâu, nó có đồ khoá nước mà ..
            - Nhưng ..em tìm không ra ....

            Anh nói sẽ đến ngay lập tức ...bảo mình chờ một tí . 
            Khoảng 20 phút sau khi anh đến, bên ngoài mưa rất lớn , mình thấy anh ở ngoài tìm chổ khoá nước, nên mình mang dù ra ...anh bảo :
            - Chổ khoá nước không có ngoài đây, vậy là trong nhà em rồi , để anh vào xem thử 
            Anh đi thẳng vào trong phòng tắm nọ ,  cái nhà tắm đó đúng là ở phía cuối nhà, khi bước vào quẹo một cái, rồi đi thẳng sẽ thấy ......trời ạ lúc này mình mới vỡ lẻ ...mình ngại ngùng nói :
            - Ý chết, em quả thật quên là em có phòng tắm này, em lười dọn dẹp, nên em chỉ dùng duy nhất một phòng tắm thôi, còn phòng này em hình như quên bẳn là nó đã hiện diện trong nhà em ...
            Anh nhìn mình như người ngoài hành tinh, mình đúng là ngượng hết chổ nói .....đúng là ...nếu như trong phim mà có tình huống này thì bảo đảm người ta sẽ chê nhân vật ấy là vô lý hoặc đạo diễn hoặc cốt truyện và tình huống không hợp logic ...nhưng thật sự là nó có thật đấy ....và nó xảy ra sờ sờ trước mắt mình ấy ....mà mình lại là nhân vật ấy ..
            Sau khi anh khoá nước , anh vào phòng tắm thứ hai xem và bảo :
            - Em chờ anh một chút, anh chạy ra chợ mua vài thứ cần thiết . 

            Mình gọi mẹ kể lại  mọi chuyện mẹ bảo :
            - Con đúng là tệ quá, 
            Mình cười ngất bảo :
            - Chưa đâu mẹ, khi gọi anh ấy, con còn không biết con là con của ai nữa kìa ..
            Vốn mình thường hay gọi mẹ là Sandy, nên mình không biết thiên hạ ngoài kia gọi mẹ bằng gì, mình vốn chẳng bao giờ đi ra ngoài ....mình hỏi mẹ :
            - Mẹ này, ngày xưa không phải anh Nhật sửa nước sao , vì sao bây giờ lại là anh Quân, mà sao anh ấy nhìn khác nhỉ ...
            Mẹ người ngất bảo :
            - Ngốc ơi, đó đâu phải thằng Quân em của Nhật, nó là rể của dì Thanh ở sau nhà mẹ , nhớ lúc trước con làm mấy thứ linh tinh cho bà ấy không ?
            - À hèn gì ...., con mém xíu đã hỏi ảnh sao khác với ngày xưa, may là chưa mở miệng ...
            - Thế anh ấy gọi mẹ là gì ?
            - Cô Năm ...
            - À ...sao mẹ lại là cô Năm ?

            Thật sự thì mẹ mình là thứ ba, ba của mình mới là thứ Năm, mà mẹ và ba đã ly dị cả hàng tá năm, sao lại phải dùng thứ của ba mình nhỉ .... Mình cúp máy với mẹ vì anh Quân đã trở lại . 
            Mình theo anh vào trong phòng tắm và xem anh sửa mình hỏi :
            - Anh làm nghề này bao lâu rồi ?
            - Từ năm 1993 lận ..
            - Anh không ngán à ?
            - Nghề của mình mà em, lúc trước anh đi làm hãng, nhưng anh nghỉ hưu ở hãng rồi, bây giờ anh tự mở công ty riêng nên thích .
            - Thế lúc em gọi anh còn làm à ?
            - Không anh trên đường về ?
            - Anh làm luôn cả thứ bảy ?
            - Chủ nhật anh cũng làm ..
            - Anh siêng thật đấy ....
            - Ừ thì có nhiều khi không làm kịp, mình phải làm cho xong , nên hai ngày cuối tuần làm bù .
            - Ngoài việc sửa nước , anh còn biết gì nữa ?
            - Anh hầu như làm được mọi thứ trong nhà .
            - Thế nếu em nhờ anh sửa phòng tắm lại, em không thích phòng tắm này cho lắm, thế em phải trả anh bao nhiêu ?
            - Vật giá bây giờ hơi đắt hơn trước đấy em ..

            Nói đến đây anh hỏi :
            - Hai con óc của cái này khi em mở ra rồi để đâu, cho anh xin lại  ...
            Mình chạy lấy hai con óc, tiện tay đưa cho anh cái con vít . Anh hỏi :
            - Sao mấy thứ này mà em cũng tự làm thế ..
            - Tại khi em gọi họ bảo đến xem thôi đã phải trả $200, em xem trên youtube thấy nó bình thường nên nghĩ có thể tự thay ..ai ngờ ...
            - Ừ mấy cái này đáng lý cũng dễ, nhưng lở tay cái thì cũng hơi phiền ..., với lại nó cũ rồi, nếu em muốn thay như cái em mua thì phải đục tường và cắt bỏ cái phần này ra, xong mới làm được .
            Anh vừa nói, vừa chỉ tỉ mỉ từng thứ bảo mình phải làm gì và làm gì ..... 
            Thấy anh nhìn xuống gạch ở phòng tắm  ....mình biết nó xấu xí, thật ra thì phòng tắm là phòng đầu tiên mình thực tập lót gạch, cho nên hơi xấu ..mình cười bảo :
            - Gạch này em tự lót, nên hơi xấu, em tự thay cho nguyên cái nhà á .
            Anh cười bảo :
            - Thế là giỏi rồi ...
            Mình cười nói :
            - Thôi tính tiền cho em đi ..
            - Em trả anh XXX được rồi . 

            Mình bảo anh chờ mình đi lấy tiền, mình đưa thêm cho  anh, anh không lấy , mình cười bảo :
            - Tối thế mà anh còn đến giúp, coi như là may mắn của em rồi , không có anh chắc em phiền lắm, ngoài kia họ lại lấy tiền nhiều ghê ...chẳng những thế mà họ bảo tới thứ hai mới tới được, bây giờ thì mới có thứ bảy thôi .
            Cuối cùng anh cũng nhận, mình cám ơn anh rối rít ....Tiễn anh ra cửa xong, mình gọi mẹ , và cám ơn mẹ  đồng thời nói  cho mẹ biết số tiền phí và cộng thêm tiền mình trả thêm, mẹ bảo :
            - Con điên à, trả chi lắm thế ...
            Mình cười bảo :
            - Tối thế mà người ta giúp là đáng mà ...
            Mẹ lại cười mình một trận vì nhớ lại sự ngốc nghếch của mình . Mẹ bảo :
            - Thuận nó nói con tệ đúng là không sai chổ nào cả 
            Mình cười ngất bảo :
            - Vậy chứ trong hãng không có con là ảnh tiêu đời á .....
            Nói cho vui thôi, quả thật mình tệ quá . Nhưng lại có sao , mình  chẳng thấy phiền hà gì cả . Sáng giờ chạy tới chạy lui, mình quặm chỉ có hai khoanh bánh mì buổi sáng thôi ...quên luôn cả ăn đấy ...mà lại không thấy đói ...chắc có thể vì mình rất mệt ..nhưng bây giờ thì lại rất đói rồi ....
            #21
              Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 21 trên tổng số 21 bài trong đề mục
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9