thư tình cho mùa thu ....
thu nhớ 05.09.2022 19:32:27 (permalink)
tôi muốn gởi thử một bức thư tình cho mùa thu và có thể sẽ được tôi nhận lại ở mười năm sau nhé ....!
#1
    thu nhớ 05.09.2022 19:47:28 (permalink)
    tôi đúng là không còn trẻ nữa để gởi những bức thư tình nhăn nhích hay là để viết những câu nhớ nhung vặt vảnh ....nhưng cảm xúc thì không khác gì một thời rất xưa ....

    tôi cũng yêu mùa thu như thiên hạ ngoài kia

    tôi cũng biết nhớ như bao người từng thương nhớ ....

    nhưng tuyệt nhiên .....tôi  chẳng có một tình yêu để viết

    có người bảo tôi " thực tế " đến khô khan ..., đúng ..tôi không thích sống ảo tưởng, nhưng họ không biết lúc nửa đêm thức giấc, tôi rất thích viết . Cái khoảng không vắng lặng, mà "không gian " của tôi có bao giờ không vắng lặng, thế nhưng mọi thứ trở nên tuyệt vời hơn ở khoảng đêm, nhất là khi tôi nghe được cả không gian xung quanh mọi người, mọi vật chìm sâu vào trong giấc ngủ, lúc ấy tôi tự nhiên háo hức đến vô cùng, tôi thích làm mọi thứ ở khoảng thời gian đó ....

    đến khi  trời hừng sáng thì tuyệt vời làm sao ...

    đã rất lâu, tôi muốn viết một bức thư cho mùa thu ....cái mùa mà khi không tự dưng chẳng thể rức ra được ở trong tôi ...

    thật lòng mà nói, bốn mùa trong năm cứ luân chuyển, chẳng có mắc mớ gì tới tôi cả, nhưng có một ngày, thu bỗng nhiên là nỗi nhớ của tôi ...

    và bỗng nhiên , tôi nhớ thu đến khắt khoải, nhớ đến quặng lòng ...tôi vái mùa thu là một con người thật sự để tôi tìm đến và khiến cho con người ấy biến mất vĩnh viễn để tôi chẳng thể nhớ được nữa ...nhưng không, hoá ra thu của tôi chẳng là một con người nào cả ......thế mà tôi cứ nhớ đến cuồng ngông ....

    cái nhớ về thu nó ray rức làm sao, nó như khiến tôi ứa cả lệ .....

    thu của tôi có một khoảng thời gian là con người thật ..sờ sờ trước mắt ...nhưng rồi tôi chợt hiểu ra ...người ấy không là của tôi .....người ấy xa xăm đến tận cùng trời đất, tôi có thử chạm đến, nhưng không tài nào chạm được .....

    người ấy như cơn gió, như chiếc lá ...không có một linh hồn, không có một cảm xúc, nhưng lại đẹp đẽ đến dường nào ...lạ lắm ....và khi thu đến thì nỗi nhớ trong tôi chợt tỉnh giấc ....nó kỳ bí đến vô cùng ...nhưng rồi nó lại như không có gì cả ....ngày của tôi vẫn rất bình yên, nhưng khi tỉnh giấc ở lúc đêm, tôi lại thấy nhớ thu đến cùng cực .......nếu tôi không viết vài đoạn .....cái nhớ của tôi sẽ chẳng bao giờ vơi đi được cả .....

    tôi không biết là mình nên cảm ơn mùa thu hay là trách cứ đây  .....ngày này của những năm về sau , tôi sẽ còn nhớ thu không ?
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2022 20:26:02 bởi thu nhớ >
    #2
      thu nhớ 05.09.2022 20:04:12 (permalink)
      khi nhớ về một điều gì, con người ta phải có ký ức đi kèm ...

      nhưng thu của tôi không có ký ức .....!

      tôi chẳng có một hoài niệm nào với thu cả .....

      tôi chỉ biết duy nhất một điều ...khi chiếc lá ngoài kia chợt rơi ....là nỗi nhớ của tôi vừa chạm ngỏ ....

      với thu, tôi có cảm giác như chính bản thân mình đang trong trình trạng "tương tư " mà thuộc loại hạng nặng ấy ...

      ít ra, Mỵ Nương còn nghe được tiếng sáo của Trương Chi mà mong nhớ .....

      còn với thu ...tôi chẳng có cái gì để vịn vào cả .....cũng có thể là một tứ thơ ...cũng có thể là một cái Nick Name xa lạ ....nhưng tất cả đều không có âm vọng, không có hình bóng ......vậy mà ....có lúc tôi chợt nhiên vui , rồi lại chợt nhiên rất buồn ....buồn lạ lẫm ....

      hay nói một cách khác, có thể là một thứ hoang tưởng nào đó .....
      ....
      #3
        thu nhớ 05.09.2022 20:23:07 (permalink)
        tôi cũng có thử vài lần yêu đương nhăn nhích , nhưng nực cười làm sao , những thứ cảm tình đó nó vô vị đến không ngờ ..., đôi lúc tôi tự hỏi bản thân, tôi có phải là con người không, sao chóng chán đến cùng cực ....

        khi phát hiện ra bản thân không hiểu nghĩa yêu đương, tôi tránh xa mọi thứ , ....nhưng cũng không hẳn là tôi vô tình, vô cảm, cũng có vài lần cảm giác yêu thương nhớ mong vụt đến, nhưng nó luôn bị lý trí của tôi nhìn ra được, và nó lại tan rất nhanh, nhanh đến độ tôi còn chưa biết vị trí của cảm giác mình đang ở nơi đâu ....

        có một người đến bên tôi vẻ mặt tiều tụy than thở về tình yêu, rồi bỗng dưng người đó nỗi đóa với tôi .....bảo tôi vô tâm, đến nổi nghe chuyện tình yêu cũng không biết cảm động ...

        tôi cười, bảo người đó không biết kể chuyện, câu chuyện không có cảm xúc

        người ấy nói tôi đúng là người máy, rồi bỏ đi ....

        tôi chỉ biết lắt đầu cười ...!

        sáng nay, tôi bỗng nhớ thu quá ...! nhưng chẳng biết cái nhớ nó ra làm sao ...tôi chỉ biết mình rất muốn viết .....nhưng lại chẳng tìm ra được một cảm xúc nào cả, đành chui vào chốn này, hy vọng thu sẽ mang đến cho tôi một nỗi nhớ sâu hơn ...!
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2022 20:31:34 bởi thu nhớ >
        #4
          thu nhớ 05.09.2022 20:42:42 (permalink)
          có người hỏi tôi ?
          - khi láy xe thì làm gì ?
          - thì láy xe thôi ..?
          - không nghe nhạc à ?
          - không !
          - thế khi về nhà thì làm gì ...?
          - ăn , rồi ngủ . .!
          - không xem TV à ..
          - không 
          - tại sao ?
          - không thích TV ...

          người ấy lắt đầu, không nói chuyện với tôi nữa ...

          tôi có nói gì sai đâu ..., đúng là tôi có làm những việc vặt vảnh khác, rất nhiều, nhiều đến nổi tôi không có thời gian để ngủ ....nhưng mắc gì tôi phải nói ra ....Khi vô tình cảm thấy  thú vị với một con người nào đó, tôi thường tránh xa ...! Không phải người xưa thường nói là cảm tình che mờ lý trí sao ..vì  tôi không có lý trí cho lắm, nếu như bị che mờ đi, chắc tôi trở thành ngốc nghếch vô cùng ..đúng không ? ừ thì đúng là tôi từng ngốc mấy lần rồi ....! không muốn bị ngốc nữa ....

          nhưng yêu thích một mùa thu thì không lo mình sẽ ngốc nghếch, bởi thu luôn luôn đến, thu có ra đi chứ , nhưng rồi thu sẽ trở lại, màu lá vàng, sắc trời trong trẻo, màu của mây ...và cả trăng thu cũng huyền ảo đến vô cùng

          chỉ là trong cái đẹp của thu, có một cái gì đó rất đơn bạc, không biết thu đơn bạc hay tôi đơn bạc .....

          mà sao mùa này những con côn trùng ngoài kia kêu in ỏi thế ...nhưng tôi lại bảo đó là giọng hát của bọn dế - giun .....chắc biết tôi chẳng thèm nghe nhạc, nên bọn chúng đến trêu chọc tôi thì phải ...
          #5
            thu nhớ 09.09.2022 00:03:03 (permalink)
            .....
            ta cùng thu ngồi cạnh nhau ....
            trong tầm mắt đó, nhưng xa vời vợi ....
            có phải thu bây giờ đã chẳng là của riêng ta ?
            hay thu chưa bao giờ là của riêng ta ?
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9