tôi đúng là không còn trẻ nữa để gởi những bức thư tình nhăn nhích hay là để viết những câu nhớ nhung vặt vảnh ....nhưng cảm xúc thì không khác gì một thời rất xưa ....
tôi cũng yêu mùa thu như thiên hạ ngoài kia
tôi cũng biết nhớ như bao người từng thương nhớ ....
nhưng tuyệt nhiên .....tôi chẳng có một tình yêu để viết
có người bảo tôi " thực tế " đến khô khan ..., đúng ..tôi không thích sống ảo tưởng, nhưng họ không biết lúc nửa đêm thức giấc, tôi rất thích viết . Cái khoảng không vắng lặng, mà "không gian " của tôi có bao giờ không vắng lặng, thế nhưng mọi thứ trở nên tuyệt vời hơn ở khoảng đêm, nhất là khi tôi nghe được cả không gian xung quanh mọi người, mọi vật chìm sâu vào trong giấc ngủ, lúc ấy tôi tự nhiên háo hức đến vô cùng, tôi thích làm mọi thứ ở khoảng thời gian đó ....
đến khi trời hừng sáng thì tuyệt vời làm sao ...
đã rất lâu, tôi muốn viết một bức thư cho mùa thu ....cái mùa mà khi không tự dưng chẳng thể rức ra được ở trong tôi ...
thật lòng mà nói, bốn mùa trong năm cứ luân chuyển, chẳng có mắc mớ gì tới tôi cả, nhưng có một ngày, thu bỗng nhiên là nỗi nhớ của tôi ...
và bỗng nhiên , tôi nhớ thu đến khắt khoải, nhớ đến quặng lòng ...tôi vái mùa thu là một con người thật sự để tôi tìm đến và khiến cho con người ấy biến mất vĩnh viễn để tôi chẳng thể nhớ được nữa ...nhưng không, hoá ra thu của tôi chẳng là một con người nào cả ......thế mà tôi cứ nhớ đến cuồng ngông ....
cái nhớ về thu nó ray rức làm sao, nó như khiến tôi ứa cả lệ .....
thu của tôi có một khoảng thời gian là con người thật ..sờ sờ trước mắt ...nhưng rồi tôi chợt hiểu ra ...người ấy không là của tôi .....người ấy xa xăm đến tận cùng trời đất, tôi có thử chạm đến, nhưng không tài nào chạm được .....
người ấy như cơn gió, như chiếc lá ...không có một linh hồn, không có một cảm xúc, nhưng lại đẹp đẽ đến dường nào ...lạ lắm ....và khi thu đến thì nỗi nhớ trong tôi chợt tỉnh giấc ....nó kỳ bí đến vô cùng ...nhưng rồi nó lại như không có gì cả ....ngày của tôi vẫn rất bình yên, nhưng khi tỉnh giấc ở lúc đêm, tôi lại thấy nhớ thu đến cùng cực .......nếu tôi không viết vài đoạn .....cái nhớ của tôi sẽ chẳng bao giờ vơi đi được cả .....
tôi không biết là mình nên cảm ơn mùa thu hay là trách cứ đây .....ngày này của những năm về sau , tôi sẽ còn nhớ thu không ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2022 20:26:02 bởi thu nhớ >