NHỚ & CHỈ NHỚ!
________
Ai cũng từng nhớ về mùa Đông trong quá khứ với bao nuối tiếc. Tại sao ta không nói về mùa Đông hiện tại lại cứ thích để cảm xúc trôi tuột về dĩ vãng? Cảm giác chung của mọi người là hoài cổ! Cái gì đã đánh mất là đẹp nhất, hiện tại không thể thay thế được. Có phải gì điều này Nhớ được xếp vào động từ với nghĩa Ghi Khắc. Khắc sâu thành nếp trong não bộ, không sao quên được…!
Những trải nghiệm lướt thướt trong Đông giá có lẽ phương Nam chưa thật sự chín muồi như hai miền còn lại nhưng vừa đủ cho ba vùng đất cùng nuôi dưỡng nghĩa Khắc Sâu, rướm máu! Cảm giác khác nhau nhưng chung cuộc chỉ mỗi một… Nhớ!!!
Lúc rơi vào giá rét bạn căm thù nó! Nhưng khi vượt qua rồi thì chính nỗi thống hận bị dày vò bởi cái lạnh lại đi sâu vào tâm thức không sao nguôi ngoai! Cái gì cũng có tầng, thứ, hạng… Vậy Đỉnh Nhớ có thể tùy từng người để khẳng định nhưng không ai chối bỏ là nơi cao nhất, chẳng thể với thêm được nữa. Đỉnh Nhớ của bạn tất nhiên là nơi cao nhất. Tôi cũng vậy!... Thế nhưng đối với các nhà thơ Đỉnh Nhớ của họ luôn pha trộn hiệu ứng hình dung từ khiến người đọc trăn trở, dằn vặt và đôi khi chợt rơi lệ nếu cảm xúc trùng nhau!
Trên cao vốn lạnh. Nhớ nơi đâu cũng được, sao phải trèo lên Đỉnh để hại thiên hạ đọc rồi cùng cưu mang sự Vuột Mất lẫn cả cái Lạnh Lẽo miết mòn tâm can!
Ừ! Nếu có Đỉnh thì ta cũng phải trèo lên để để dễ dàng quan sát và gọi cho ai đó, cho dù là người… từ quá khứ…
“Ta ngồi trên đỉnh nhớ
Quặn lòng gọi người xưa…”
Thật là giết người khi bắt người đọc hình dung ra ngữ cảnh này! Trên cao đã Lạnh lại Nhớ đến quặn lòng rồi cất tiếng gọi! Một tiếng gọi mang âm hưởng dễ lầm tưởng thành tiếng thét gào tại Đỉnh Nhớ đau thương…
Cho dù ai đó rất ghét mùa Đông và trong tự điển cá nhân một năm chỉ còn ba mùa đi nữa, thì điều không thể chối cãi: Đông vẫn trong bạn dù có hãi hùng, căm ghét nhưng rõ ràng chẳng thể nào… quên! Cái lạnh của mùa Đông khiến con người tìm đến hơi ấm chăn, áo, hoặc… một vòng tay hiện tại hay… xa xưa!
Tích cốc phòng cơ. Tích y phòng hàn. Câu nói của người xưa khuyến dụ sự chuẩn bị cho mùa lạnh. Nhưng 24 tiết khí đâu phải lúc nào trình tự cũng đúng đường? Và đời sinh ra từ Bất Chợt, Hình Như…
“Ta ngồi trên đỉnh nhớ
Quặn lòng gọi người xưa…
Mà chao ơi gió quá
Hình như đã giao mùa”
(T. LN) - Chào Đông 2021
Những cảm xúc vụn vặt từ tác giả Lê Na luôn là những mảnh lắp ghép dành cho người thích quan sát chiều sâu. Có thể cô hay bắt đầu bằng sự tích lũy cái nhỏ nhặt để ngày nào đó trở thành điều lớn lao trong tương lai. Còn tôi, một người không thể làm điều lớn lao nên thích thử sức từ cái vụn vặt, cho những cảm xúc bất chợt bản thân cảm nhận được rồi viết ra thuận theo tự nhiên…
Ghép những mảnh nhỏ đề vào thơ như tái tạo một tác phẩm điện ảnh cuộc đời, tác giả Lê Na đang tạo sự thú vị cho khách đi qua, những rung cảm bất chợt, đời người ai cũng từng trải khi nhớ về mỗi… mùa Đông!
Sg – 18.2.2022
MacDung