Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG HỌA CHỌN LỌC
-
27.11.2005 16:03:05
Xướng ; - Trần Mạnh Hùng Hoạ: - Hải Tâm. - Triều Sương. - Lá Chờ Rơi. - Tulipdenus Xướng: TMH KÍNHH MỜI GỞI Gởi lại cho em lời ước nguyện Gởi lòng lo lắng lẫn cho nhau. Đợi, chờ, mong, nhớ bao say đắm. Hờn, giận, buồn, thương đậm lệ sầu. Gởi trả em vòng tay nũng nịu Gởi về em ánh mắt chìm sâu Gởi em trọn vẹn tình nồng ấm Gởi hết trong lòng nỗi khổ đau TMH (Thấy Mà Ham) Họa TRẢ Trả lại cho người bao ước hẹn Trả luôn tình ấy thuở còn nhau Trả tình ngày củ nhiều thương hận Trả nợ năm xưa lắm lệ sầu Trả lại thềm hoang làn má thắm Trả luôn phố vắng gốc đường sâu Trả rồi chợt hỏi quên hay nhớ? Trả hết sao lòng vẩn cứ đau? Hải Tâm Họa Vẫn nhớ (Thân họa Gởi của Trần Mạnh Hùng ) Biết nói sao đây lòng vẫn nhớ Khi mà chia rẻ chẳng còn nhau Đường anh nẻo đó lòng đà bạc Chốn cũ lối em dạ khắc sầu Tình dấy trong tim nào tạc nữa Nghĩa dày chốn ái chẳng còn sâu Chỉ lòng vướng hận hoài trông ngóng Cũng bởi vì thương nên vẫn đau Triều Sương Họa NHẬN (thân họa GỞI của TMH) Nhận anh gởi lại lời tâm nguyện Nhận đủ lòng lo lắng lẩn nhau Nhận đợi, chờ, mong, cùng nỗi nhớ Nhận hờn, thương, giận, với buồn sầu Nhận ai trả lại vòng tay nũng Nhận kẻ trao về ánh mắt sâu Nhận trọn tình nồng hơi thở ấm Nhận từng nỗi khổ với lòng đau. VNN/LCR Họa TA THƯƠNG NHAU (Thân họa bài GỞI của Thấy Mà Ham) Anh gối tôn thờ lòng khấn nguyện Xin cho mình mãi được gần nhau Em ngoan đạo, mắt môi thần thánh Anh tội đồ, rong rủi kiếp sầu Ta gặp nhau không sờn sóng gió Anh và em chẳng ngại bể sâu Vượt lên trên sát vai cùng bước Thượng đế thương tình sớt khổ đau TULIPDENUS MƯỢN Mượn tình của một người xa lạ Mượn đóng trọn vai lúc cạnh nhau Mượn khúc nhạc xưa cho luyến tiếc Mượn vần thơ cũ để vương sầu Mượn cầu Ô Thước cho chung lối Mượn sợi chỉ hồng để có nhau Mượn giả hoá ra thành sự thật Mượn rồi để dạ biết buồn đau Hải Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2005 07:26:00 bởi Tran Manh hung >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|